SIÊU CẤP ĐẠI GIA



Thẩm Lãng giơ ngón cái lên về phía đám vệ sĩ, sau đó lại đem ngón cái hướng xuống.

Một động tác khiêu khích rõ ràng như vậy khiến cho đám con nhà giàu xung quanh cũng nhìn đến ngẩn người, năng lực của một người khi đối mặt với đám vệ sĩ được huấn luyện nghiêm chỉnh của nhà họ Lương mà không chỉ không có một tia sợ hãi trên khuôn mặt, ngược lại còn khiêu khích đứng lên, dũng khí này quả thật khiến cho người ta phải nể phục!
Sắc mặt của vệ sĩ nhà họ Lương chợt thay đổi, lao về phía của Thẩm Lãng.

Thẩm Lãng nắm bàn tay thành quyền, trong nháy mắt trên người anh phát ra luồng sát khí kinh khủng, giờ phút này nhìn qua trầm lãng giống như một con mãnh thú, chớp mắt lao vào.

Những người hộ vệ sĩ nhà họ Lương đều là những cao thủ trải qua trăm trận chiến vào sinh ra tử, sau khi cảm nhận được sát khí tỏa ra trên người Thẩm Lãng, trong lòng họ cũng không khỏi run lên trước khí thế đáng sợ ấy.

Thẩm Lãng bất chợt lao về phía đám vệ sĩ, lập tức cuộc chiến dữ dội bùng nổ!
Oanh!
Thẩm Lãng không chút do dự nào đập thẳng một quyền lên ngực của một trong số đám vệ sĩ, âm thanh răng rắc vang lên, xương ngực của người đó gãy vụn!
“A a a a a a!”
Người vệ sĩ hét thảm, khuôn mặt to lớn vặn vẹo để lộ sự đau đớn.

Thẩm Lãng nhấc chân lên đá bay người vệ sĩ đó đi, ngã đụng vào một đám hộ vệ sĩ của nhà họ Lương.

Lúc này đột nhiên có hai người chia ra ở hai bên Thẩm Lãng, cùng nhau trái phải tấn công định trực tiếp đánh ngã Thẩm Lãng.

Đối mặt với quả đấm sắp rơi xuống của hai người, Thẩm Lãng vững vàng chống lại được chiêu này!

“Sức lực quá kém, thân thể yếu ớt!” Thẩm Lãng cười lạnh nói.

Hai người họ kinh ngạc bởi vì lần này bọn họ cảm thấy toàn bộ cánh tay đã bị tê rần lên, nắm đấm giơ ra lại không thu về được.

Thẩm Lãng bước nhanh về phía trước một bước, dùng cùi trỏ hung hăng nện lên trên cổ hai người đàn ông kia.

Phanh!
Hai người cùng nhau ngã xuống đất.

Thẩm Lãng cũng không dừng lại, bởi vì người vây quanh anh càng lúc càng đông.

Mà những người vệ sĩ khác thấy Thẩm Lãng dứt khoát lưu loát giải quyết hết ba người, trong lòng ít nhiều cũng có chút giật mình.

Không đợi đám vệ sĩ xông tới, Thẩm Lãng đã tiến lên mạnh mẽ hướng nắm đấm về phía đám vệ sĩ.

Sau khi liên tiếp đánh ngã gục hai người, khí thế của đám vệ sĩ của nhà họ Lương hoàn toàn giảm xuống.

Vốn dĩ bọn họ tưởng rằng đối phó với một người là dễ như trở bàn tay, không nghĩ tới sau khi hai bên đánh nhau, bên mình ngay cả vạt áo của người ta cũng không đụng được mà còn bị hao tổn không ít người.

Điều này là một đả kích cực lớn đối với lòng tự tin của đám vệ sĩ nhà họ Lương.


Phanh!
Phanh!
Phanh!
Bóng dáng của Thẩm Lãng ở trong đám người không ngừng di chuyển, đám vệ sĩ nhà họ Lương bị đánh ngã liên tục, lại bị một người vững vàng áp chế được trong một khoảng thời gian ngắn nên khó mà chống đỡ nổi.

Mà đám con nhà giàu đứng xem ở một bên nhìn thấy một màn này cằm cũng sắp rơi xuống đất rồi.

Bọn họ không dám tin rằng một mình đấu hai mươi tên vệ sĩ nhà họ Lương lại không xảy ra một chút thương tổn nào, thậm chí lại còn đánh gục những người vệ sĩ đó không còn năng lực chống đỡ.

Tiên Hiệp Hay
Thẩm Lãng trước mặt giống như vai nam chính trong bộ phim điện ảnh võ hiệp vậy, cả người lóe lên quyền ảnh nhưng không làm một lá cây nào dính lên người, mà đối thủ của anh lại từng người thống khổ ngã xuống đất.

“Tôi đi xe thần hóa thân thành chiến thần!”
“Đừng nói nữa, lát nữa để Lương Phi Tuyết nghe được thì anh cũng không sống qua nổi tối nay đâu!”
“Chính xác, Lương Phi Tuyết bá đạo lâu nay, rốt cuộc hôm nay cũng có người giúp chúng ta hả giận rồi!”
Mấy người nhỏ giọng bàn luận, nhưng trong lòng không khỏi âm thầm vỗ tay khen Thẩm Lãng.

“Giết anh ta! Mau giết anh ta!” Lương Phi Tuyết đứng ở một bên giờ phút này cũng cảm thấy có gì đó không đúng, nhìn những vệ sĩ của mình từng người một ngã xuống, cô ta chỉ có thể gấp gáp hô to.


Tình huống bây giờ nằm ngoài ý muốn của cô ta, tên nhóc này so với tưởng tượng của cô ta còn khó đối phó hơn nhiều.

Không, phải nói là căn bản không đối phó được, nếu tiếp tục như vậy thì một lát nữa sẽ tính đến trên đầu của mình…
Sau khi Thẩm Lãng thu lại quả đấm, tất cả những người vệ sĩ của nhà họ lương đều đang nằm trên đất đau khổ kêu rên.

“Hô…Lâu ngày không hoạt động đúng là có chút mệt mỏi.

” Thẩm Lãng thuận tay lau mồ hôi trên chóp mũi.

Nhìn thấy cảnh này hô hấp của Lương Phi Tuyết cũng trở nên dồn dập.

Hai mươi hai vệ sĩ này đều là những người giỏi nhất của nhà họ Lương lại ở trước mặt tên nhóc con này không kiên trì nổi hai phút đã nằm xuống, trước mắt không nói đến vấn đề sau khi về nhà bố sẽ trách cứ cô ta như thế nào, vấn đề lớn trước mắt là làm sao có thể thoát thân đây.

“Anh nói cậu ta có thể đánh Lương Phi Tuyết một trận hay không!”
“Tôi cũng hy vọng cậu ta có thể đánh Lương Phi Tuyết để sau này cô ta không còn dám kiêu căng với chúng ta nữa!”
“Các anh suy nghĩ nhiều rồi, đứng sau Lương Phi Tuyết là nhà họ Lương, võ thuật cao siêu đến đâu ở trước mặt nhà họ Lương căn bản không có tác dụng gì!”
Lúc này khóe miệng Thẩm Lãng lộ ra nụ cười nhàn nhạt, đi đến chỗ lương Phi Tuyết.

Mà giờ phút này lương Phi Tuyết đang sợ đến choáng váng, cô ta nghĩ là phải chạy nhưng xe của cô ta lại ở bên ngoài đám người này, đường lui của cô ta lại bị mọi người vì xem mà lấp kín.

“Các người có nhìn cái gì, bây giờ ai có thể giúp tôi đánh lại anh ta, Lương Phi Tuyết tôi sẽ cho người đó một trăm triệu, nếu không tôi cũng sẽ không bỏ qua cho các người đâu!”
Lương Phi Tuyết nhìn về đám con nhà giàu phía sau lưng nói, vốn là mọi người còn định tránh ra cho Lương Phi Tuyết một con đường để chạy trốn nhưng bây giờ trong lòng mỗi người cũng thầm mắng Lương Phi Tuyết rồi.

Đến bây giờ vẫn còn muốn uy hiếp bọn họ, cái người Lương Phi Tuyết này quả thật ghê tởm.


Cô ta vừa dứt lời thì mọi người ăn ý cùng nhau vây kín Lương Phi Tuyết nhưng trên mặt mỗi người đều là bộ dạng hết sức đắn đo.

“Tiểu thư lớn nhà họ Lương này, cô cũng đừng làm khó dễ chúng tôi, cô cũng thấy thân thủ của anh ấy rồi đấy, chúng tôi đi lên đánh không phải là tặng người không sao?”
“Đúng vậy, tiểu thư lớn nhà họ Lương, chúng tôi cũng không đắc tội cô, dựa vào cái gì mà cô muốn trả thù chúng tôi vậy?”
“Đúng nha, oan có đầu nợ có chủ, người tiểu thư lớn nhà họ Lương cô muốn đối phó với cũng không phải là chúng tôi nha!”
Lương Phi Tuyết tức giận đến mức dậm chân, mắt thấy Thẩm Lãng đã đi tới trước mặt mình, Lương Phi Tuyết sợ hãi, cô ta sợ người đàn ông này sẽ được đối phó với mình như đối phó với đám vệ sĩ kia!
“Sao rồi, cô còn định để tôi quỳ xuống hay nhảy xuống biển à?”
Thẩm Lãng đi đến trước mặt Lương Phi Tuyết, trên khuôn mặt anh là nụ cười giễu cợt, trong mắt cũng lộ ra vẻ nhạo báng.

Sắc mặt Lương Phi Tuyết tái nhợt, cô ta nhìn Thẩm Lãng cắn răng nói: “Anh! Anh muốn làm gì? Tôi nói cho anh biết, anh mà dám động tới tôi thì chẳng khác nào kết thù cùng với nhà họ Lương đâu!”
“A…” Thẩm Lãng cười lạnh một tiếng, nói: “Chẳng phải bây giờ không phải là đã kết thù rồi sao? Theo sự hiểu biết của tôi đối với cô, nếu hôm nay coi như bỏ qua cho cô thì ngày mai sẽ còn nhiều người hơn tới tìm tôi báo thù chứ gì?
“Anh, anh muốn làm gì?” Toàn thân Lương Phi Tuyết sợ đến run lên, ánh mắt trừng lớn kinh hoàng to tiếng chất vấn.

Hai mắt Thẩm Lãng cứng lại, đột nhiên anh đưa tay ra bóp chặt cổ Lương Phi Tuyết, sắc mặt âm trầm nói: “Quỳ xuống nói xin lỗi tôi hoặc là tự mình nhảy xuống biển!”
Đám con nhà giàu xung quanh vốn tưởng rằng nhiều nhất Thẩm Lãng chỉ làm nhục Lương Phi Tuyết bằng mấy câu rồi cho đi.

Không với tới Thẩm Lãng lại dám ra tay với Lương Phi Tuyết, mà hành động này khiến bọn họ thiếu chút nữa là đứng lên hoan hô chúc mừng!
Dù sao thì cuối cùng cũng có người dám đứng ra thay bọn họ nói lên tiếng lòng…
Nhất thời Lương Phi Tuyết cảm giác mình không còn cách nào có thể hô hấp được, cô ta cũng không nghĩ tới Thẩm Lãng lại thật sự ra tay với mình, hơn nữa còn là thủ đoạn muốn cô ta phải chết như thế này.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi