Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: truyenfull.vn
Trịnh Khải Đạt, Vương Hạo Dân đều nhìn Lý Dương, bọn họ cũng muốn bước lên hỗ trợ nhưng khi nhớ tới vận may của Lý Dương thì bọn họ vẫn quyết định nhường cơ hội này lại.
Trương Vĩ chăm chú nhìn Lý Dương, trong mắt hắn thì Lý Dương là một đối tượng tốt để làm trợ thủ, thậm chí nhường lần giải thạch này cho Lý Dương cũng không sao.
Cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của mọi người, Lý Dương chỉ có thể đi theo Tư Mã Lâm tới chỗ Trương Vĩ, nhìn về khối nguyên thạch, lòng Lý Dương tràn đầy tư vị kỳ lạ, lần này chắc sẽ không còn ai thấy hâm mộ vận may của hắn nữa rồi.
-Bắt đầu giải thạch
Trương Vĩ mở máy, xung quanh nơi này lập tức đông đúc hẳn lên, bên ngoài ngoạn gia muốn nhìn đến tình huống bên trong đều không có cách nào.
-Rè rè
Trương Vĩ trực tiếp cắt xuống, khối nguyên thạch này hắn đã xem xét kỹ lưỡng không biết đã bao nhiêu lần rồi, không cần nhìn kỹ thì hắn cũng biết cần bắt đầu cắt từ đâu.
Lý Dương vội vàng tạt nước vào, đá vụn và bụi đá theo dòng nước chảy xuống, mọi người xung quanh trừng mắt nhìn vào cái khe, họ hi vọng mình là người đầu tiên nhìn thấy Phỉ Thúy.
Cắt đến một nữa, Trương Vĩ dừng lại một chút, Lý Dương đem nước rửa sạch bề mặt cắt, Trương Vĩ liêc nhìn một cái rồi lắc lắc đầu tiếp tục cắt.
Cắt từ nãy tới giờ mà chưa thấy Phỉ Thúy thì không phải là hiện tượng tốt, nhưng mà Trương Vĩ vần rất tin tưởng vào khối đá này nên vẫn tiếp tục cắt, hắn tin tưởng khối đá này sẽ không làm hắn thất vọng.
-Rẹt rẹt
Khối nguyên thạch đã bị cắt làm hai, Lý Dương rửa sạch hai mặt cắt thì ngay lập tức tất cả mọi người xung quanh liền nhìn vào, mọi người đều há hốc mồm sợ hãi than thở.
Hai cái đều không có gì, vẫn như cũ chỉ toàn đá và đá, chính cần người không có hiểu biết thì cũng biết được khối đá này hoàn toàn là phế phẩm rồi.
Sắc mặt của Trương Vĩ bây giờ vô cùng khó coi, Tư Mã Lâm cũng đồng dạng, những người ở phía sau sắc mặt cũng không đúng, Lý Dương thì cười khổ, kết quả này hắn đã biết từ trước.
Không có gì.
Sau khi than thở thì người của các hiệp hội khác nhỏ giọng thảo luận, một ít hội trưởng phức tạp nhìn Trương Vĩ, cũng có một số người lộ ra vẻ vui sướng khi người khác gặp tai nạn, một số người thì tính toàn chuẩn bị lấy khối nguyên thạch tốt nhất của mình ra, nếu Trương Vĩ đã đổ không ra cái gì thì mình cũng nên lấy bảo bối ra.
-Tiếp tục cắt
Trương Vĩ tức giận nói, hắn lấy tay mạnh mẽ cầm một nữa khối nguyên thạch đặt lên rồi một lần nữa cắt xuống.
-Rè rè
Âm thanh chói tai một lần nữa vang lên, lần này thì xung quanh không còn yên lặng như lần trước nữa, các thành viên của các hiệp hội khác đều đang thảo luận, chỉ có thành viên của hiệp hội Minh Dương là đang ngơ ngác, khuôn mặt người nào cũng rất khó coi.
Nữa khối đá nên cắt nhanh hơn, nhưng mà lần này cũng như lần trước chẳng thấy có gì, việc này làm mọi người hiểu được muốn đổ ra một khối Phỉ Thúy từ khối đá này là việc vô cùng khó.
Tuy rằng như thế, nhưng mọi người cũng không quá chú ý, đổ thạch chính là như vậy, một đao thiên đường một đao địa ngục, không đến cuối cùng, ai cũng không biết kết quả như thế nào, nếu đã là người chơi đổ thạch thì họ phải chuẩn bị tâm lý cho việc này.
Sắc mặt của Trương Vĩ càng thêm khó coi, sắc mặt của Lý Dương cũng không dễ nhìn, thứ mà mọi người nhỏ giọng thảo luận hắn đều nghe thấy, không ít người còn nói tới hắn. Lý Dương vận may tốt đổ thắng nhiều lần mọi người có nghe nói, nhưng không ai nhìn thấy, nhưng lần này xui xẻo thì họ lại thấy rành rành, bây giờ có rất nhiều người nghi ngờ vận may của Lý Dương.
-Tiếp tục
Trương Vĩ lại hét to một tiếng rồi đặt khối còn lại lên, Lý Dương thấy hai tay Trương Vĩ lúc này đang phát run
-Trương tổng, để tôi cắt
Tâm lý của Trương Vĩ đã có chút không ổn định, tiếp nếu cứ tiến tục thì chỉ sợ sẽ xảy ra chuyện, Lý Dương chỉ có thể đứng ra, khối đá này dù sao thì cũng không có gì nhưng mà thà không có gì trên tay mình còn tốt hơn là không có gì trên tay Trương Vĩ.
Trương Vĩ nhìn chăm chú vào Lý Dương rồi yên lặng gật gật đầu, kỳ thật lúc này Trương Vĩ cũng đã sắp tuyệt vọng rồi.
Thấy Lý Dương thay thế Trương Vĩ mọi người đều xốc tinh thần lên, đặc biệt là người của hiệp hội ngọc thạch Minh Dương, Tư Mã Lâm và Trịnh Khải Đạt đều nhìn về phía Lý Dương, có Lý Dương ở đây, cái gì cụng có thể xuất hiện.
Nhưng mà cuối cùng thì kết quả vẫn làm bọn họ thất vọng, vận may của Lý Dương vẫn chưa đến nên lần cắt thứ ba này vẫn không có gì.
-Lão Trương, không cần buồn, người chơi đổ thạch thì trước sau gì cũng có một lần như thế thôi mà
Lão Hầu tiến lên an ủi Trương Vĩ, Trương Vĩ chậm rãi gật gật đầu, ánh mắt hắn đã biến thành đỏ bừng, Lý Dương biết Trương Vĩ hiện đang rất khó chịu.
-Lão Trương, còn cắt nữa không?
Hội trưởng Chu Khẩu cũng đi tới nhỏ giọng hỏi, thời gian có hạn, bọn họ cũng muốn giải thạch, sau khi Trương Vĩ mở đầu thì ngay lập tức năm máy giải thạch đạ có người dùng, hiện tại ngoài máy của Trương Vĩ thì những chỗ khác người ta đang giải thạch nên hắn chỉ còn cách hỏi Trương Vĩ.
-Không giải nữa, mọi người giải đi
Trương Vĩ yên lặng thu hồi bốn khối phế liệu rồi chậm rãi đi ra ngoài, người của hiệp hội ngọc thạch Minh Dương cũng cùng theo ra ngoài, sau khi ra ngoài Trương Vĩ ngồi trên bậc thang yên lặng nhìn trời.
-Lão Trương, thắng bại là chuyện bình thường, không cần quá để ý như vậy
Tư Mã Lâm vỗ vỗ tay rồi ngồ bên cạnh Trương Vĩ, Trịnh Khải Đạt thì ngồi phía bên kia, hắn nói:
-Đúng vậy, không phải là bình thường cậu đều khuyên chúng tôi như thế hay sao, sao lần này lại tới lượt cậu rồi
Trương Vĩ chậm rãi quay đầu lại, Trịnh Khải Đạt thì thở dài một hơi, hắn rất hiểu tâm trạng của Trương Vĩ lúc này, lúc trước hắn giải một khối nguyên thạch hơn hai mươi tám vạn nhưng không có gì khiến lòng hắn rất khó chịu, Trương Vĩ lại còn tệ hơn cả hắn, khối nguyên thạch này có giá tới một trăm năm mươi vạn, hơn nữa tại trong một dịp quan trọng như thế này mà lại giải thạch không có gì.
-Tôi biết, chỉ là tôi không thể chấp nhận nổi thôi
Trương Vĩ trên mặt đột nhiên lộ ra một sự chua sót, hắn quay đầu lại nhìn tất cả hội viên, nói:
-Lần này, tôi vốn định mang mọi người tới đây để mọi người được nở mặt nở mày một lần, không ngờ lần này lại như vậy, xin lỗi mọi người
Trương Vĩ vừa nói xong thì hốc mắt của mọi người đều đã đỏ lên, ngay cả Lý Dương cũng cảm thấy vô cùng khó chịu, lúc này Lý Dương hiểu được đây chính là sự đồng cảm, chính là vinh dự tập thể.
-Trương tổng, kỳ thật…
Có một hội viên do dự nói:
-Kỳ thật lần này tôi cũng mang theo một khối nguyên thạch tới, khối này là khối mà lần trước tôi đi Vân Nam tự tay mang đến, nếu không thì để cho tôi thử một lần
Ánh mắt của mọi người lập tức sáng lên, những khối nguyên thạch ở Vân Nam thường là thứ tốt, nếu hội viên này đã mang đến thì chứng tỏ hắn đã có chút nắm chắc.
-Ông chủ Lưu, cậu mang theo khối nguyên thạch này có phải là dùng để so đấu với người khác hay không?
Cố lão đột nhiên hỏi một câu, người kia gật gật đầu, hắn là một ông chủ nhỏ thường xuyên chạy tới Vân Nam làm ăn nên thỉnh thoảng cũng mua vài khối nguyên thạch.
Thấy hắn gật đầu thì mọi người đều hiểu được, hắn kỳ thật cũng là định thử một lần đoạt thành tích, nhưng mà hắn cũng không muốn tranh giành gì với Trương Vĩ nên để đó, hiện tại sĩ khí của Minh Dương đang hạ thấp nên hắn quyết định sử dụng khối nguyên thạch của mình.
Ai cũng hiểu được hôm nay là ngày cạnh tranh khốc liệt nhất, nếu trữ hàng để sau dùng thì tỉ lệ đạt giải quán quân là rất không nhỏ, nhưng mà ví vinh dự của tập thể nên hắn quyết định hi sinh cái hư vinh cá nhân của mình.
-Tốt, cám ơn cậu, ông chủ Lưu
Trương Vĩ nói.
Bọn họ vần chưa thua hoàn toàn, có người mang nguyên thạch tới có nghĩa là bọn họ còn có hi vọng. Nếu không thì bọn họ vẫn có thể đi xung quanh mua một khối thử vận may, tuy xung quanh chắc chắn có thứ tốt nhưng nó lại quá khó tìm, nó chỉ trông chờ vào vận may, không thể nào bằng với chuẩn bị từ trước được.
Hơn nữa, với tâm trạng hiên nay thì không có lợi để chọn nguyên thạch, nếu như vì vậy mà giải không có gì một lần nữa thì chắc là những ngày sau đó họ sẽ không có tin tưởng để thử nửa.
Đương nhiên, mọi việc sẽ như vậy với điều kiện là không có Lý Dương, nếu là bọn họ biết Lý Dương có thể nhìn thấu đổ thạch thì cũng sẽ không bi quan như vậy, nhưng mà cho dù là vậy thì cũng chẳng ai tin trên đời này lại có người có thể nhìn thấu nguyên thạch.
Năm máy giải thạch đã hoạt động hết, người chung quanh cũng không có bởi vì hiệp hội ngọc Thạch Minh Dương rồi đi mà thay đổi, bọn họ biết cần phải cho hiệp hội ngọc thạch Minh Dương một thời gian, hai ngày trước Minh Dương đều là người thắng lớn, hôm nay lại biến thành người thua cuộc, loại tâm lý này cũng cần có thời gian đề thích ứng.
-Lão Trương đã trở lại
Lão Hầu ngẩn đầu nhìn thoáng qua Trương Vĩ rồi tiếp tục tập trung vào khối nguyên thạch đang cắt của mình, khối của bọn hắn đã xuất hiện một chút màu xanh rồi.
Lý Dương lặng lẽ đi tới một cái máy khác, khoảng cách giữa mỗi máy đều khá xa, năng lực đặc thù của Lý Dương chỉ có thể nhìn thấy hai trong số đó nên hắn phải liên tục di chuyển.
Hai khối nguyên thạch trên hai máy giải thạch xuất hiện trong đầu Ly Dương, Lý Dương yên lặng gật gật đầu, không hổ là nguyên thạch được chuẩn bị trước, hai khối này đều có Phỉ Thúy, một là viên Phỉ Thúy loại Phù Dung không tệ, một viên khác là Băng Chủng, chỉ tiếc là màu sắc hơi nhạt, nó còn thua cả viên Phù Dung kia nữa.
Nhưng mà Phỉ Thúy thì phải dựa vào chủng loại để phân biệt giá cả, hai khối Phỉ Thúy này to nhỏ không khác nhau nhiều lắm nên giá của viên Băng Chủng Phỉ Thúy sẽ cao hơn một chút.
Đi tới vài bước, hai khối nguyên thạch trên hai cái máy tiếp theo cũng đã xuất hiện trong đầu Lý Dương, hai khối này không tốt như hai khối khi nãy, một khối là Cao Ti Kim Chủng, cũng chính là loại mà lần trước Lý Dương đổ ra nhưng không có to bằng khối của Lý Dương.
Khối khác thì cũng chỉ tạm được, tuy bên trong có Phỉ Thúy nhưng nó chỉ là loại có màu xanh lá cây bình thường thôi, không đáng bao nhiêu cả.
Lý Dương đi tới vài bước, ánh mắt hắn đột nhiên sáng lên, khối đá của bọn người lão Hầu hiện ra trong đầu hắn.
stevenqb1890
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ