SIÊU CẤP HOÀNG KIM THỦ

Nhóm dịch: QuyVoThuong

Nguồn: truyenfull.vn

Đá mài đã chạm vào khối nguyên thạch, Lý Dương lại lắc lắc đầu.

Nếu là mài phía dưới còn có thể lấy ra viên Phì Thúy vài li, nếu mài theo hường này thì chỉ gặp toái ngọc mà thôi, tâm trạng của những người này rất nhanh sẽ từ thiên đường rơi xuống địa ngục.

Mọi việc Lý Dương cũng không thể khống chế, lão Cao từ từ mài nguyên thạch, trong mắt còn vô cùng hưng phấn

Chỉ sợ là trong lòng hắn lúc này đang nghĩ về cuộc sống tốt đẹp sau này, khối nguyên thạh này nếu giải ra Phỉ Thúy thì bán ra một hai trăm vạn là không thành vấn đề.

Một hai trăm vạn ở Bắc Kinh không coi là gì, nhưng ở Minh Dương thì đây tuyệt đối là một số lượng lớn, ở Minh Dương một căn nhà 3 phòng cũng chỉ có 4,50 vạn mà thôi, một hai trăm vạn này đủ để hắn mua một căn nhà hơn nữa còn sống thoải mái vài năm nữa.

-Lý ca, khối nguyên thạch này có vấn đề phải không?

Lưu Cương nhỏ giọng hỏi một câu, đi theo Lý Dương lâu như vậy nên hắn cũng có hiểu biết nhât định, chỉ cần Lý Dương nói không tốt thì khối nguyên thạch này sẽ không tốt.

-Tôi khó mà nói, nhìn xem đi

Lý Dương thở dài, khối nguyên thạch này đương nhiên là có vấn đề nhưng mà hắn lại không có biện pháp nói ra nhưng mà không tới mấy phút thì mọi người cũng sẽ thấy thôi không cần gấp.

"Ào ào "

Một người đứng bên cạnh không ngừng vẫy nước vào, mọi người đều đang cẩn thận quan sát bề mặt vết cắt, màu xanh biếc lộ ra càng ngày càng nhiều, nụ cười trên mặt mọi người càng ngày càng sáng.

Xôn xao

Lại vẫy nước, người vẫy nước đột nhiên sững sốt, phía dưới không phải lộ ra màu xanh biết nữa mà lộ ra một chút màu trắng nhạt, là ngọc vỡ màu trắng.

-Dừng, dừng, dừng

Một chút ngọc vỡ này vừa lộ ra thì người vẫy nước đột nhiên kêu lên, lão Cao vội vàng dừng máy mài lại, cẩn thận nhìn mặt vết cắt.

Sau khi tẩy sạch mặt cắt, lão Cao cảm thấy một luồng khí lạnh xông từ lòng bàn chân lên, màu xanh biếc không có mà chỉ có ngọc vỡ, có thể nói đây là chuyện không tốt.

-Lão Cao, đừng lo lắng, có lẽ chỉ có một chút ngọc nát này thôi, chỗ khác sẽ tốt hơn mà

Người vẫy nước vỗ vỗ vai lão Cao, lão Cao lộ ra nụ cười khó coi còn hơn cả khóc, hắn nhẹ nhàng lắc lắc đầu.

Trong Phỉ Thúy đột nhiên xuất hiện ngọc vỡ thì đây quả là đã kích với người giải thạch. Lão Cao cũng không phải là tay mới, từ kh biết Lý Dương tỏ sáng ở Bình Châu nên hắn mới gia nhập hiệp hội, giải thạch xuất hiện tình huống như thế này đại biểu cho việc gì hắn hiểu rất rõ.

-Tôi không sao, chúng ta tiếp tục giải

Lão Cao từ từ nói, lại tiếp tục mở máy mài, những người kia đều vô tình cố ý liếc mắt nhìn Lý Dương một cái.

Lý Dương lại lắc đầu, phía dưới đều là ngọc vỡ, tiếp tục mài xuống thì sẽ không có gì, hiện tại đi bán khối nguyên thạch này còn có thể hoàn lại chút vốn. Nếu như tiếp tục giải thì lần này lão Cao sẽ hoàn toàn thua lỗ.

Hoàn toàn thu lỗ, nếu ngay từ đầu thì không có gì, nhưng mà sau khi tăng giá như vậy mà lại biến thành không có gì, việc như thế này thậm chí còn có thể làm cho một người phát điên cũng không chừng.

Lý Dương từ khi nhìn thấy khe nứt thì đã cảm giác được có chút không đúng, sau đó lại dùng năng lực đặc thù quan sát thêm một lần, bên trong quã nhiên giống như hắn đoán, đại bộ phận đều là ngọc vỡ. Cũng có thể nói lão Cao sẽ không hay ho, nếu bên trong có Phỉ Thúy thì hắn cũng có thể thu hồi một bộ phận phí tổn, thực đáng tiếc là Phỉ Thúy mỏng manh trong khối nguyên thạch này chẳng đủ để làm gì cả.

Lão Cao chuyên chú tiếp tục mày, lúc này hắn không ngừng cầu nguyện trong lòng, hy vọng những mãnh ngọc vỡ này chỉ có một chút, phía dưới đều là Phỉ Thúy. Phương Tây Phật Tổ, Phương Đông Tu Hành đều bị hắn cầu nguyện trong lòng, còn có cả Thượng Đế và thánh A La, chỉ cần người hắn có thể nghĩ tới hắn đều cầu nguyện một lần.

Thậm chí cả những người bạn hắn vừa khoát lác, hai người Lý Dương cũng bị hắn cầu nguyện một lần, hy vọng phía dưới sẽ lộ ra Phỉ Thúy.

Hơn mười phút sau, lão Cao thất vọng dừng máy mài lại, hắn đã mày hết một nữa khối nguyên thạch, ngoại trừ lúc đầu lộ ra Phỉ Thúy thì bên trong đều là ngọc vỡ, hơn nữa từ chổ tiếp xúc nhìn ra Phỉ Thúy bên tron cho dù có thì cũng chỉ rất mỏng.

Lão Cao uể oải đặt mông ngồi trên mặt đất, từ biểu hiện trước mắt ai cũng có thể thấy là khối nguyên thạch này đã thua lỗ, hiện tại này cho dù bán thì giá cũng chưa chắc được năm nghìn.

-Xong rồi

Ánh mắt cô đơn của lão Cao làm cho những người khác có chút không đành lòng, khối nguyên thạch của lão Cao mọi người vốn cho là nó đã đại tăng không ngờ cuối cùng lại thành như thế này làm cho bọn họ có chút thương tâm.

Lý Dương nhẹ nhàng lắc lắc đầu, kết quả này hắn đã sớm biết, trường hợp này đã thể hiện từ"đổ" một cách hết sức rõ ràng, trước khi có kết quả cuối cùng ai dám nói mình là người tháng chứ.

Mọi người xung quanh đều trầm mặt không lên tiếng, bọn họ cũng không biết noi gì cho phải, bọn họ muốn an ủi lão Cao nhưng không biết phải mở miệng như thế nào.

Khối nguyên thạch này biểu hiện như thế cho dù là còn nữa khối nguyên thạch thì cũng không ai còn hứng thú tiếp tục giải cả. Lúc này mọi người mới nhớ tới câu nói vừa rồi của Lý Dương, nếu khi nảy mà chừa lại thì sau này cũng kiếm được ít người rồi.

Năm người theo bản năng đều nhìn Lý Dương.

Lý Dương vừa rồi đề nghị rất đúng, cho dù là lão Cao không muốn thừa nhận thì sự thật đã nói cho hắn biết nếu là vừa rồi dựa theo đề nghị của người trước mặt này thì hắn sẽ kiếm được tiền lời ở mức cao nhất chứ không thua lỗ như bây giờ.

Chẳng qua, đang liên tục tăng thì ai lại nguyện ý từ bỏ chứ.

-Tiểu huynh đệ, cậu tên là gì?

Giọng lão Cao có chút khàn khàn, hắn nhìn chằm chằm vào Lý Dương, hắn cũng không trách Lý Dương vì dù sao người ta đã đề nghị nhưng mà hắn không nghe theo mà thôi.

Bốn người khác cũng nhìn về phía Lý Dương, sắc mặt mỗi người đều khác nhau.

Có người còn nghi ngờ Lý Dương có dụng ý khác, cho rằng lão Cao thua lỗ là do Lý Dương nguyền rủa, chẳng qua lão Cao không nói gì nên bọn họ cũng không nói.

Người gọi là Ngưu Nhị nhìn chằm chằm Lý Dương, hắn cảm thấy Lý Dương có gì đó khác lạ, tuy rằng lời nói khi nãy bọn họ cho là ghen tị nhưng bây giờ ngẫm lại thì đó là đề nghị tốt nhất cho lão Cao.

-Tôi gọi là Lý Dương, về sau xin chiếu cố nhiều hơn

Lý Dương cười khổ một tiếng, nếu bọn họ là thành viên của hiệp hội ngọc thạch thì sớm hay muộn cũng sẽ biết thân phận của hắn, không bằng thừa nhận sớm một chút còn hơn.

-Lý Dương

Năm nhân đột nhiên ngẫn ngơ.

-Không có khả năng, điều đó không có khả năng, sao cậu là Lý Dương được, chẵng lẽ trùng tên trùng họ?

Người đứng bên cạnh Lý Dương đột nhiên la to lên, những người khác cũng nhìn về phía Lý Dương, rồi lại liếc nhìn lão Cao, lúc này lão Cao đã biến thành bộ dáng ngu ngốc rồi

-Lão Cao?

Một người đứng bên cạnh đột nhiên kêu lên, hiệp hội ngọc thạch Minh Dương chỉ có một Lý Dương đó chính là Ngọc Thánh, vừa rồi bọn họ còn nói muốn làm quen Lý Dương không ngờ hắn đã đứng bên cạnh họ một thời gian dài như vậy, kết quả này rất khó làm cho bọn họ thừa nhận.

-Lý lão đệ, cậu tới sao không gọi điện thoại cho tôi...

Từ bên ngoài có một người đi vào, vừa mới vào sân liên cười nói rồi bước nhanh tới chỗ Lý Dương.

-Trương tổng, từ khi về đây vẫn chưa hề ra khỏi nhà, hôm nay là lần đầu tiên đó

Lý Dương bất đắc dĩ khoát tay, người vừa đi vào không phải là ai khác mà chính là hội trưởng hiệp hội ngọc thạch Minh Dương, ông chủ Thúy Ngọc Hiên-Trương Vĩ, lúc Trương Vĩ đến thì bọn họ không còn chút nghi ngờ nào, chỉ là bọn hắn vẫn không thể chấp nhận kết quả này thôi

Đặc biệt là lão Cao, hắn là người rõ ràng nhất, trong một lần ngẫu nhiên hắn thổi phồng là mình quen biết Lý Dương, sau đó không có cách nào vãn hồi được, tất cả mọi người đều tin hắn là bạn tốt của Lý Dương, mọi người đều muốn thông qua hắn làm quen Lý Dương, việ này làm cho lão Cao rất được coi trọng đồng thời hắn cũng rất buồn rầu, hắn chỉ thuận miệng nói vui không ngờ mọi người đều tin là thật.

Sau đó, mọi việc càng ngày càng vượt qua sự khống chế làm cho hắn muốn giải thích cũng không có cơ hội nửa mà chỉ có thể kiêng trì, qua một ngày thì tốt một ngày thôi.

Vương Giai Giai và Cố Nhã Tĩnh cũng đi tới, Cố Nhã Tĩnh không còn cười khoa trương như vừa rồi nhưng trên mặt vẫn mang theo nụ cười.

-Các người đều đang ở đây à, đang giải thạch ư? Có Lý lão đệ ở đây thì chuyện giải thạch chắc chắn không thành vấn đề

Trương Vĩ nhìn một chút máy giải thạch rồi nói, sắc mặt của bọn người lão Cao càng thêm kỳ quái, đặc biệt là lão Cao, sắc mặt hắn lúc này đang trắng bệch.

-Các người làm sao vậy?

Trương Vĩ lại hỏi một câu, nhìn khối nguyên thạch trên máy, Trương Vĩ lập tức gật gật đầu, khối nguyên thạch này không có gì, màu sắc không tệ lắm, có thể là trước tăng sau thua lỗ, khó trách sắc mặt của những người này lại kỳ quái như vậy.

-Lão Cao, việc này rốt cuộc là sao

Người đứng bên cạnh Lý Dương đột nhiên nhảy dựng rồi hét lên một tiếng, hắn rất muốn nhận thức Lý Dương không ngờ người mà ăắn muốn gặp lại đứng bên cạnh mà hắn lại không biết

Nếu nói Lý Dương vừa rồi biểu hiện thân phận hắn còn nghi ngờ, nhưng mà sau khi Trương Vĩ xuất hiện thì hắn đã hoàn toàn tin, Minh Dương chỉ có một Lý Dương, có thể để cho Trương Vĩ đối đã như vậy thì cũng chỉ có một mình Ngọc Thánh mà thôi.

-Tôi, tôi...

Sắc mặt lão Cao trắng bệch, những người khác cũng nhìn về phía hắn, bọn họ đều cảm giác hôm nay mặt mũi đã mất sạch, bọn họ không phải là không muốn gặp Lý Dương nhưng mà Lý Dương đứng trước mặt bọn họ lại không nhận ra, hơn nữa trước đó còn nói ẩu nói tả, chỉ sợ là cho dù là bọn họ thì bon họ cũng không chịu nổi.

-Cao đại ca, vài năm không gặp, không ngờ vài năm không gặp ngay cả tôi anh cũng không nhận ra được, chắc là tôi biến hóa quá lớn

Lý Dương đột nhiên cười nói một câu, những người khác đều có chút sững sốt, Trương Vĩ cũng ngây người một chút, không biết Lý Dương vì cái gì nói như vậy.

Lão Cao còn lợi hại hơn, vừa rồi hắn còn định tìm một cái lỗ để chui vào, Lý Dương nói như vậy hoàn toàn nằm ngoài dự kiến của hắn. Sửng sốt một chút, lão Cao lập tức hiểu được Lý Dương đang giúp hắn, khẳng định là đang giúp hắn, đừng nói vài năm trước, cho dù là từ nhỏ tới giờ bọn họ vẫn chưa gặp qua lần nào.

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi