Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: truyenfull.vn
Lý Dương có thể nhìn thấy được màu sắc của khối thạch có một chút giống như Hải Dương Lam vậy.
Lý Dương tuyệt đối không ngờ tại cái nơi tập trung toàn thứ nguyên thạch rác rưởi này lại có thể có được Phỉ Thúy Hải Dương Lam như vậy. Hải Dương Lam, Ngọc Lục Bảo và Chang Hoàng Lục đều giống nhau, có giá trị chỉ thấp hơn Phỉ Thúy cao cấp một chút. Nếu màu sắc của Hải Dương Lam sáng hơn một chút thì chính là một cực phẩm chính tông Lam Tinh Linh.
Hơn nữa, trọng lượng của khối Phỉ Thúy này không nhỏ, cũng phải ba bốn kg. Trọng lượng lớn như vậy thì có làm ra hơn mười cái vòng đeo tay cũng không thành vấn đề. Nhưng loại Phỉ thúy không được tốt lắm, ảnh hưởng không nhỏ đến giá trị của nó.
Lý Dương chậm rãi lắc đầu, kéo năng lực đặc thù của mình rộng ra hơn nữa. Tất cả hình ảnh của các khối nguyên thạch đều tập trung dưới mắt hắn.
Lý Dương lại sửng sốt một chút, ánh mắt lại phát ra một đạo tinh quang.
- Lý lão đệ, làm sao vậy?
Bạch Minh vội vàng hỏi một câu. Bộ dạng ngẩn người ra của Lý Dương khiến cho bọn họ không hiểu được. Bạch Minh cũng lo lắng liệu bản thân Lý Dương cũng không tin tưởng mình. Nếu lần này Lý Dương không thể thắng được bọn thương nhân Vân Nam thì những chuyên gia về đổ thạch của Bắc Kinh cũng không còn mặt mũi nào cả.
Bạch Minh không phải là chuyên gia đổ thạch nhưng cũng là người Bắc Kinh. Hiển nhiên phải giúp đỡ người của mình chứ.
- Không có gì, chúng ta đến phía trước xem sao.
Lý Dương vội vàng lắc đầu. Thần sắc của hắn lại càng cổ quái. Nguyên thạch trước mắt không chỉ có đến một ngàn khối mà trong đó còn có rất nhiều nguyên thạch phế liệu. Cho dù có tính toán thì giá cao nhất cũng không quá tám chục ngàn. Có thể nói đây toàn là nguyên thạch không tốt.
Có thể tìm thấy hai khối Hải Dương Lam cũng là ngoài ý muốn của Lý Dương rồi. Có thể nói đây là một tỷ lệ cực kỳ hiếm thấy.
Một lát sau, tâm tình của Lý Dương mới trầm ổn xuống. Đặc tính của đổ thạch đã sớm phơi bày cho mọi người biết rồi. Không phải có biểu hiện tốt là có thể tìm ra được nguyên thạch tăng giá. Cũng không phải nhất định những khối nguyên thạch này đều không có gì. Có thể trong đó sẽ xuất hiện Phỉ Thúy tăng giá.
Về điểm này thì Lý Dương hiểu quá rõ.
Đi được vài bước, Lý Dương lại ngồi chồm hổm xuống dưới, đặt phía sau hắn khối Phỉ Thúy hải dương lam thứ nhất. Khi mới phát hiện được khối nguyên thạch này, Lý Dương cảm thấy có chút tiếc nuối. Bề ngoài rất đẹp nhưng loại Phỉ Thúy bên trong lại không tốt thì cũng không có giá trị cao. Đó là một điều đáng tiếc.
Nhưng khi nhìn thấy được khối thứ hai, Lý Dương không còn cảm thấy tiếc nữa. Điều này làm cho Lý Dương nghĩ đến quy tắc của thương nhân Vân Nam. Nếu bọn họ biết bên trong vẫn có một nguyên thạch tăng giá, thì bọn họ không dám tự tin đưa ra một phần thưởng hấp dẫn như vậy.
Chỉ cần một khối này thôi cũng đủ để lấy toàn bộ tiền lời của họ mấy ngày qua, đồng thời còn bắt họ bỏ ra không ít.
Nhìn một hồi, Lý Dương mới cầm lấy nguyên thạch có chứa Hải Dương Lam. Giá niêm yết chỉ có mười chín ngàn. Xem ra thì còn kém hơn so với khối nguyên thạch mà Trương Lương đã giải.
Khối đổ thạch này không nhỏ, ước chừng cũng hơn mười kg. Nhưng hình dáng của nó rất kỳ lạ, chưa kể đến còn có rất nhiều chỗ bị rỗ. Nếu mà cho Ngưu Lão Bản đinh giá chắc cũng không quá mấy ngàn đồng.
Giá là mười chín ngàn nên Lý Dương cũng không trả giá. Trực tiếp trả liền rồi giao cho Lưu Cương, tiếp tục đi dọc theo chỗ đặt đổ thạch.
Lý Dương đi đằng trước, sáu người còn lại theo sau. Đội ngũ này không muốn làm cho người khác không chú ý cũng rất khó. Một số người thì biết Liêu Sư Phó, những người khác thì nhỏ giọng bàn tàn về Ngưu Lão Bản. Mọi người đều đoán chàng trai trẻ thần bí này rốt cuộc là ai?
Đi được một hồi, Lý Dương lại cầm lấy một khối nguyên thạch có giá cả cao hơn một chút, bốn mươi ba ngàn. Bề ngoài thì bình thường nhưng cũng có thể đem ra đánh cuộc được. Loại giá này làm cho rất nhiều người bỏ qua, vì không nắm chắc được phần thắng.
- Được rồi, đi giải thạch thôi!
Cầm trong tay hai khối hải dương lam, tâm trạng Lý Dương cũng cảm thấy thoải mái. Lúc này hắn cảm thấy biết ơn Mao lão. Nếu như không có Mao lão thì hắn không có được hai khối Phỉ Thúy này. Hai khối Phỉ Thúy gộp chung một chỗ thì giá trị cũng không thua gì lần trước Lý Dương giải ra được ngọc băng loại chanh hoàng.
Lý Dương không có ý định tìm tiếp. Thứ nhất là hắn không có thời gian. Thứ hai là hắn cảm thấy không cần làm như vậy. Đối với hắn vậy là đủ rồi. Đừng nói là có thể giải ra được hải dương lam, thật sự nếu có thể giải ra lam tinh linh thì cũng không ai dám nói gì.
- Được, đi giải thạch đi!
Bạch Minh lập tức hét to một tiếng. Những người xung quanh lập tức nhận ra Mao lão, lại còn có người nhận ra hai anh em họ Thường. Nhưng người biết Lý Dương thì lại quá ít. Chỉ có một vài người từng đi theo Ngưu Lão Bản thì mới biết Lý Dương mà thôi.
Sáu người cùng nhau theo Lý Dương đến bàn giải thạch. Bọn họ đến làm cho những người khác phải tự động nhường chỗ. Lý Dương đứng trước máy giải thạch, Thường Thịnh liền vội vàng đứng một bên. Thường Phong cũng định đứng tiếp bên cạnh nhưng bị Ngưu Lão Bản đoạt chỗ trước.
Thường Thịnh và Ông chủ Ngưu trở thành trợ thủ cho Lý Dương. Có được cơ hội này khiến cho bọn họ cảm thấy rất cao hứng.
Điều này làm cho những người xung quanh không biết Lý Dương cảm thấy kinh ngạc. Ngay cả những thương nhân Vân Nam cũng bị kinh động, có người cố ý chạy đến xem, nhìn thấy hai khối nguyên thạch trên tay Lý Dương thì mới yên tâm rời khỏi.
- Lý lão đệ, giải khối nào trước?
Bạch Minh có vẻ hưng phấn hơn. Cho dù ông chưa từng thấy Lý Dương đổ thạch nhưng cũng đã từng nghe qua những lời đồn về hắn nên cũng có sự tin tưởng. Lúc này đây, khối nguyên thạch đã được đặt trước mặt hắn.
- Khối này đi!
Lý Dương suy nghĩ một chút rồi cầm lấy khôi nguyên thạch thứ nhất. Phỉ Thúy của khối nguyên thạch này là loại hoa thanh nhưng màu sắc hải dương lam có thể làm tăng giá trị cho nó không ít. Phỉ Thúy hải dương lam nặng đến ba bốn kg thì coi như cũng có thu hoạch rồi.
Mang kính mắt vào, Lý Dương bắt đầu vẽ một đường thẳng tắp trên khối nguyên thạch, trực tiếp đặt dao xuống phía dưới.
Phỉ Thúy bên trong không nhỏ nhưng cũng không sợ làm hư nó. Một nhát cắt xuống có thể trực tiếp xem được kết quả bên trong, đỡ tốn thời gian.
Khi Lý Dương bắt đầu giải thạch thì liền có không ít người vây quanh. Trương Lượng cũng đi đến, tò mò đứng bên cạnh Liêu Sư Phó. Ông ta vớn định hỏi thăm Liêu Sư Phó một chút về người thanh niên này nhưng thấy ông ấy chăm chú quá nên cũng không dám hỏi. Chờ sau khi giải thạch xong thì hỏi cũng không muộn.
Xè, xè!
Con dao chậm rãi cắt xuống. Sau khi rời khỏi Bình Châu thì đây là lần đầu tiên Lý Dương giải thạch lại. Đã hơn một tháng không giải thạch, lần này có cơ hội giải thạch khiến cho hắn cảm thấy hưng phấn.
Những người xung quanh bàn tán càng nhiều. Một số người nhận ra thân phận Lý Dương thì bắt đầu nhỏ giọng nói cho người bên cạnh. Khi tất cả mọi người đều biết thân phận của hắn thì đều kinh ngạc nhìn Lý Dương.
Người thanh niên trước mặt này chính là người có được thành tích xuất sắc tại Bình Châu. Hơn nữa còn được phong làm “Ngọc Thánh”. Trẻ tuổi như vậy mà được phong làm Ngọc Thánh thì không ai có thể tưởng tượng được. Một người tài năng như vậy đã thắng được các chuyên gia ở Bình Châu, hơn nữa còn giải ra được ba khối Phỉ Thúy có giá trị rất cao.
Nghị luận càng nhiều thì người biết thân phận Lý Dương càng nhiều. Khi đã biết thân phận của hắn thì mọi người đều mong chờ nhìn Lý Dương giải thạch.
Trương Lượng lơ đãng nhìn xung quanh, cũng ngạc nhiên khi phát hiện những người đứng xem đều có ánh mắt kỳ vọng còn hơn là khi xem ông ta giải thạch. Phát hiện này làm cho ông cảm thấy rất kinh ngạc nhưng cũng không hiểu nổi.
Rầm!
Trương Lượng vừa mới quay đầu lại, Lý Dương đã xong nhát cắt đầu tiên. Những người vốn đang bàn tán cũng liền im bặt. Chỉ có một số người đứng bên ngoài là còn nhỏ giọng nói chuyện. Nhưng khi thấy những người khác đều im lặng thì bọn họ cũng ngậm miệng lại.
Điều này làm cho Trương Lượng càng kinh ngạc hơn. Đừng nói là ông ta, cho dù là hội trưởng của hiệp hội đổ thạch, được xưng tụng trong tứ đại cao thủ của giới đổ thạch Bắc Kinh cũng không thể có được ảnh hưởng như vậy khi giải thạch.
Thường Thịnh đem một chậu nước đổ lên. Lớp đá vụn và nước bùn trên mặt cắt được rửa sạch. Nhưng sau đó Thường Thịnh lập tức ngơ ngác nhìn mặt cắt mà y mới rửa sạch, đến quên cả bỏ chậu nước xuống.
Chung quanh trở nên cực kỳ yên tĩnh. Mặt cắt mịn, màu lam lúc này càng trở nên sáng hơn. Trương Lượng cũng há to miệng nhìn lớp cắt.
- Tăng, tăng rồi, là Hải Dương Lam.
Cuối cùng có người hét to lên một tiếng. Khối Phỉ Thúy loại hoa thanh. Có thể nhìn thấy hải dương lam cũng đủ làm cho bọn họ cảm thấy hưng phấn. Huống hồ lúc này vẫn còn tiếp tục giải thạch.
Khối nguyên thạch trước mặt này không giống khối nguyên thạch của Trương Lượng đã giải. Khối nguyên thạch này của Lý Dương sợ rằng giá trị còn cao hơn nhiều.
- Nam Vương Bắc Thánh, không hổ danh là Ngọc Thánh phương bắc của chúng ta mà.
Lại có người kêu to lên. Trương Lượng đột nhiên ngẩng đầu tìm kiếm chung quanh, nhưng không tìm thấy người vừa kêu. Ông ta liền quay sang nhìn thầy Liêu.
- Lão Liêu, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra vậy?
Vốn đang định chờ sau khi giải thạch xong mới hỏi nhưng rốt cuộc Trương Lượng không nhịn được nữa, liền vội vàng hỏi Liêu Sư Phó một câu.
- Chuyện gì?
Thầy Liêu ngẩng đầu lên, có vẻ nghi hoặc hỏi.
- Tôi muốn hỏi ông rốt cuộc chàng thanh niên này là ai?
Anh ta? Thầy Liêu mở to mắt, cuối cùng cũng hiểu được ý tứ của Trương Lượng.
Liêu Sư Phó lúc này cũng vô cùng cảm thán. Lý Dương quả thật không làm cho mọi người thất vọng. Khối nguyên thạch này chẳng những tăng giá lại còn giải ra được hải dương lam. Nếu đổi ngược lại là ông ta thì chắc cũng không có thể làm được như vậy.
- Anh ta chính là Lý Dương, Ngọc Thánh Lý Dương.
Cảm than một hồi, Liêu Sư Phó nhấn mạnh với Trượng Lượng một câu, sắc mặt vô cùng nghiêm trọng.
- Đúng là cậu ta, thật khó trách…!
Trương Lượng há hốc mồm, quan sát Lý Dương đang chuẩn bị nhát cắt tiếp theo. Lúc này ông ta mới hiểu được vì sao Lý Dương lại có ảnh hưởng lớn đến như vậy.
Những người thương nhân Vân Nam lúc này có chút đứng ngồi không yên. Tất cả đều chạy đến xem Lý Dương giải thạch. Nhìn thấy Phỉ Thúy Hải Dương Lam, trên mặt mỗi người đều hiện lên sự kinh ngạc.
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ