Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: truyenfull.vn
Lý Dương nói như vậy thì sau này có chuyện gì cũng có thể giải thích được. Khối cược thạch này người khác chỉ cảm thấy nó hoàn toàn bình thường, mà một khối cược thạch bình thường đặt trong một cả một biển cược thạch đều không khiến cho người khác chú ý đến nó.
- Đúng vậy, quá bình thường!
Tư Mã Lâm cũng gật đầu nói. Một khối cược thạch như vậy hoàn toàn không có gì nổi bật, từ biểu hiện bên ngoài mà nhận xét thì khối cược thạch này vô cùng bình thường, những người cược thạch nhìn thấy có lẽ cũng trực tiếp bỏ qua.
- Bình thường cũng tốt, nếu không có vấn đề gì thì tôi chọn khối này!
Trịnh Khải Đạt đột nhiên nói, ông ta bây giờ cũng không tin vào biểu hiện bề ngoài của cược thạch nữa rồi, hai khối ông ta chọn biểu hiện đều rất tốt nhưng cuối cùng đều có chuyện, tốt hơn hết là bây giờ tìm cược thạch biểu hiện thật bình thường, như vậy thì cho dù có thua cược cũng có thể giải thích được.
Lý Dương có chút sửng sốt sau đó cười khổ một tiếng, đúng là số mạng nếu có thì cuối cùng sẽ có, còn nếu không có thì có cưỡng cầu cũng không được.
Trịnh Khải Đạt nhanh chóng trả tiền, khối cược thạch này vốn dĩ rất bình thường nên giá cả cũng không cao, chỉ có một vạn năm ngàn đồng, so với khối cược thạch hai mươi tám vạn kia thì kém hơn cả hơn chục lần.
Lý Dương lúc này cũng hoài nghi liệu có phải vận may của mình dính trúng vào hai người bọn họ không. Ngày hôm qua Tư Mã Lâm tìm được một khối lớn chủng Kiền Thanh, hôm nay thì đến lượt Trịnh Khải Đạt cướp trên tay mình khối thạch chủng Phù Dung này, hai người đi theo mình ai cũng đại tăng một lần rồi.
- Nhanh, đi giải thạch nào!
Sau khi mua khối cược thạch Trịnh Khải Đạt cũng không ở lại xem thêm khối nào khác kéo Lý Dương đi nhanh về phía máy giải thạch, hai máy giải thạch lúc này đều đang có người sử dụng, những người này đang giải ra một khối Phỉ Thúy không lớn lắm, xem chừng cũng là đổ tăng rồi nhưng tăng không nhiều, khối Phỉ Thúy giải ra chỉ to cỡ hạt đậu, giá trị cũng không cao, nhiều nhất cũng chỉ một hai vạn.
Sử dụng máy giải thạch còn lại cư nhiên lại là ba anh em kia, bọn hắn đang giải một khối cược thạch mới, khối cược thạch này vốn là một khối nguyên thạch nhưng kích thước cũng không lớn. Lão Đại trong ba anh em nhà này đang tập trung tinh thần hạ dao, bên cạnh là hai người em đang khẩn trương tập trung tinh thần quan sát.
Vị trí Lý Dương đứng lúc này có chút hơi xa, hắn liền hướng về phía đó đi lại gần một chút. Tư Mã Lâm và Trịnh Khải Đạt cũng lập tức đi theo, hai người vẫn còn nhớ rõ ánh mắt thù hận của ba anh em này nên lo lắng Lý Dương đi qua sẽ gặp phiền phức.
Đi tới một đoạn Lý Dương dừng lại, khoảng cách từ đây đến chỗ máy giải thạch còn khoảng mười thước, sử dụng năng lực đặc thù vừa lúc có thể quan sát được chỗ đó. Lý Dương cũng chỉ là muốn xem bên trong khối cược thạch của bọn hắn có bộ dạng gì chứ cũng không thực sự muốn đi tới đó.
Thấy Lý Dương không đi qua đó Tư Mã Lâm và Trịnh Khải Đạt thở phào nhẹ nhõm, vệ sĩ của Trịnh Khải Đạt vẫn còn chưa tới nên lúc này tốt nhất là cách xa mấy người kia một chút.
“Ai!” Lý Dương trong lòng thầm than nhẹ một tiếng, vận khí ba anh em này quả thật vô cùng xấu, khối cược thạch này bên trong cũng có lục sắc nhưng lại rất phân tán, không có chút giá trị gì để làm đồ trang sức, đem bán đi cũng không được mấy giá trị, nhiều nhất cũng chỉ được vài trăm.
Lý Dương quay đầu lại mới phát hiện Tư Mã Lâm và Trịnh Khải Đạt cũng đi theo bên người hắn, nhìn ánh mắt quan tâm của bọn họ Lý Dương rất cảm động.
Mặc kệ như thế nào thì hai người trước mặt đều thật sự quan tâm đến mình, lúc này đối với việc Trịnh Khải Đạt giành mua được khối cược thạch giải ra chắc chắn đổ tăng lớn kia Lý Dương trong tâm lý cũng không còn tiếc nuối gì.
- Bên kia giải xong rồi, chúng ta qua đó đi!
Lý Dương chỉ chỉ phía trước nói. Những người vây xung quanh máy giải thạch đang dần dần tản đi, chỉ còn một người đang thu thập đá vụn trên bàn. Máy giải thạch vốn là của khu chợ đặt ở đây nên có nhân viên chuyên môn tiến hành lau dọn bảo dưỡng để khách hàng có thể sử dụng một cách bình thường.
Ba người lại một lần nữa trở lại bên cạnh máy giải thạch, thời gian tính ra cũng mới có hai ngày, tính chính xác thì cũng chỉ là một ngày vì bọn họ đến xế chiều ngày hôm qua mới tới khu chợ này.
Trong khoảng thời gian ngắn như vậy bọn họ cũng đã lần thứ tư đứng bên cạnh máy giải thạch, mà trong ba lần trước đó thì hai lần đều đại tăng, một lần còn lại tuy là đổ lỗ nhưng mà lần đổ lỗ giống như vậy cũng không phải dễ dàng gặp được. Thành tích như vậy khiến cho rất nhiều người trong khu chợ nhớ ký bọn họ.
Vậy cho nên ba người vừa mới đem khối cược thạch ra thì xung quanh đã lập tức tụ tập mười mấy người, phần lớn là những người vừa mới xem giải thạch ở đây nên cũng chưa có đi xa.
- Lục, ra lục rồi!
Bên cạnh đột nhiên có một người hô to, ba anh em nhà kia rốt cục cắt ra được lục sắc, lập tức có mấy người bên cạnh bọn họ chạy sang bên kia, ra lục rồi tiếp theo xem tăng thế nào vốn là chuyện mà tất cả mọi người đều có hứng thú.
Trịnh Khải Đạt cũng quay đầu lại, tâm trạng có chút không yên ổn, ngay cả ba anh em kia cũng đổ tăng, không biết rốt cục khối cược thạch của mình có bộ dạng gì, khối cược thạch này biểu hiện vốn rất bình thường nên khi chọn lựa ông ta cũng không có tin tưởng gì mấy, nếu không phải bây giờ đang rất thất vọng với mấy khối cược thạch có biểu hiện tốt thì ông ta cũng không tùy tiện chọn một khối cược thạch bình thường như vậy.
- Trịnh đại ca, hạ dao từ chỗ nào đây?
Lý Dương đưa cho Trịnh Khải Đạt một viên phấn để ông ta đánh dấu lên khối cược thạch xác định vị trí hạ dao.
- Bắt đầu từ đây đi!
Trịnh Khải Đạt do dự một chút cuối cùng vẽ một đường thẳng tắp trên khối cược thạch. Đường kẻ này cũng không nằm chính giữa mà hơi lệch một chút, Lý Dương nhìn đường kẻ này lập tức sửng sốt, Trịnh Khải Đạt kẻ đường này đúng sát mép khối Phỉ Thúy, như vậy khối Phỉ Thúy bên trong cam đoan là nguyên vẹn không tổn thất gì, giá trị theo đó sẽ tăng lên nhiều.
Lý Dương có chút hoài nghi liệu có phải Trịnh Khải Đạt cũng có năng lực đặc nên có thể quan sát được bên trong khối cược thạch, suy nghĩ một chút cuối cùng Lý Dương cũng tự lắc đầu.
Trịnh Khải Đạt nếu thật sự có năng lực đặc thù thì cũng không có khả năng đến lúc này mà chưa từng một lần đại tăng, vừa rồi ông ta kẻ chuẩn như vậy có lẽ hoàn toàn là nhờ vào vận khí.
- Chi chi!
Sau khi xác định tốt vị trí Trịnh Khải Đạt liền tự mình hạ dao, Lý Dương và Tư Mã Lâm ở một bên hỗ trợ. Theo lưỡi dao cắt càng ngày càng sâu, tâm lý Trịnh Khải Đạt cũng khẩn trương dần lên.
- Rầm!
Cược thạch rốt cục cũng bị phân làm hai, Lý Dương vội vàng chạy ra chỗ chậu nước rửa sạch bề mặt khối cược thạch, một góc lam thủy lục sắc vô cùng mỹ lệ rốt cục cũng xuất hiện.
- Ra lục rồi, tăng, tăng rồi!
Bên cạnh đã bắt đầu có người hô to, mấy người vừa chạy sang bên cạnh xem lại quay trở về, hai máy giải thạch đồng thời có người đổ tăng, loại chuyện này cũng không thường gặp được.
- Lão Trịnh, tăng rồi!
Tư Mã Lâm đấm Trịnh Khải Đạt một quyền hưng phấn kêu lên, Trịnh Khải Đạt trong mắt lóe ra quang mang khác thường, ngơ ngác nhìn vào mặt cược thạch lộ ra màu xanh biếc.
- Đúng vậy, tăng!
Trịnh Khải Đạt không thể hình dung được cảm giác lúc này, trước kia ông ta cũng thường xuyên chơi cược thạch nhưng chưa bao giờ rung động lớn như lúc này, so với lúc kiếm được sinh ý mấy ngàn vạn thậm chí cả triệu còn muốn kích thích hơn.
Nhìn Trịnh Khải Đạt trước mặt có chút thất thố thật ra Tư Mã Lâm có thể lý giải được. Trước kia trong số những người thích cược thạch bọn họ tất cả mọi người đều chưa có lần nào có thành tích đại tăng, tự nhiên trong tâm lý tất cả đều rất cân bằng.
Nhưng Lý Dương đột nhiên ngang trời xuất hiện đã đánh vỡ tâm lý cân bằng này của bọn họ. Con người vốn rất thích sự so sánh, hơn nữa trong số những người trong hội cược thạch không có người nào so với Lý Dương trẻ tuổi hơn.
Điều này đã khơi dậy tâm lý háo thắng trong lòng mấy người đó. Trịnh Khải Đạt lần trước không có mặt nên không có biểu hiện tích cực giống như Tư Mã Lâm nhưng ngày hôm qua ông ta chính mắt thấy Tư Mã Lâm cùng Lý Dương đổ tăng thì cảm giác đã có biến hóa rồi, hơn nữa hôm nay lại vừa thua cược một lần nên khiến cho Trịnh Khải Đạt đối với thắng lợi có khát vọng rất lớn. Mà lúc này đối với ông ta chiến thắng chính là đổ tăng.
- Lam thủy lục sắc, biểu hiện rất tốt, ông chủ này ngài có muốn bán lại khối cược thạch này không, tôi trả ông hai mươi vạn!
Một người quan sát gần đó tiến đến xem xét cẩn thận bề mặt khối cược thạch vừa cắt ra sau đó lại điều chình vị trí khối cược thạch phân tích một hồi liền hướng Trịnh Khải Đạt ra giá. Lúc này lục trên khối cược thạch lục sắc mới chỉ lộ ra một chút, giá ông ta đưa ra cũng không tính là thấp.
stevenqb1890
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ