SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Đầu tiên là nhéo một miếng thịt, sau đó xoay ngược kim đồng hồ.

Hán hít sâu một hơi và quay đầu nhìn Lâm Vũ Chân, suýt nữa thì kêu ra tiếng.

“Bạo hành gia đình à!

” Xung quanh còn có người đấy, Giang Ninh chỉ có thể mấp máy môi không phát ra tiếng, nói với Lâm Vũ Chân.

“Hừ, ai bảo anh trêu em!

” Lâm Yũ Chân không để ý tới Giang’Ninh, eô muốn tỏ’ra tức giận đấy. Í Buổi sáng cô mới nói chuyện của công ty đều giao cho mình xử lý, vừa nói xong mà Giang Ninh lại đánh vào mặt cô.

Tưởng là con gái thì dễ bắt nạt sao? Người xấu xa!

Nhưng nếu không phải nhờ có Giang Ninh, Lâm Vũ Chân sợ rằng không xử lý được những người buổi sáng.

Cô biết, Giang Ninh nhất định sẽ ra tay, cho nên cô mới dám trực tiếp đồng ý, tạm dừng kinh doanh.

Nhưng trong lòng cô vẫn rất không cam lòng.

Nhìn dáng vẻ kiêu ngạo của Lâm Vũ Chân, Giang Ninh không khỏi thấy bưồn cười.

Với lực tay của Lâm Vũ Chân, hản phải phối hợp tỏ ra đau đớn một chút vậy.

Lần này, ba con Lâm Cường ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo, tổn thất không nhỏ.

Không chỉ cục Thuế tới điều tra, gần như mỗi ban ngành đều tới một lần, Lâm Cường suýt nữa thì đập bàn.

Thật may là ông ta đã sớm chuẩn bị tốt, bỏ ra cái giá không nhỏ để hắt phần nước bẩn chính lên đầu Lâm Tiêu.

Lúc này, vẻ mặt ông ta thâm trầm, nhìn Lâm Tiêu. Ông cụ thấy vậy liền run lẩy bẩy.

“Ba chắc hẳn nên cảm ơn con đấy. Nếu không phải con làm cho ba bị trúng gió, bây giờ ba đã phải vào tù rồi.”

Lâm Cường cười lạnh.

Ông ta đúng là súc sinh, lại còn muốn Lâm Tiêu cảm ơn ông ta nữa à? “Con để cho ba sống chính là đặc biệt tới gánh tội giúp con, ba không ngờ phải không?”

Lâm Cường cười một tiếng: “Ba, ba vẫn có tác dụng đối với nhà họ Lâm đấy” Ông ta nói xong liền xoay người đi ra ngoài.

Lâm Tiêu nói không ra lời, duy nhất chỉ có một tay còn khẽ động đậy được. Ông cụ muốn siết chặt nắm đấm để đánh Lâm Cường cũng không làm được.

Chỉ có hai hàng nước mắt hối hận không ngừng lăn xuống.

Lâm Cường đi tới phòng khách, thấy Lâm Phong đang khiếp sợ, ngồi dựa vào sô pha.

Suýt nữa thì gã đã phải vào tù rồi!

“Ba, sao đám Lâm Vũ Chân lại ác độc như vậy!

” Lâm Phong nghiến răng nghiến lợi: “Rốt cuộc có chuyện gì thế? Không phải nhà họ Kim đã chuẩn bị tốt rồi sao?”

Gã không tin người của các ban ngành liên quan sẽ nghe lời của ba con Lâm Vũ Chân, bọn họ lại không có bản lĩnh này.

Chẳng lẽ là Giang Ninh kia? Hừ, tên thần kinh đó ngoại trừ phát điên và đánh cực giỏi ra, cũng không có bản lĩnh này được.

“Ba đã hỏi qua rồi, đây là chỉ thị từ phía trên xuống, gần đây đúng lúc triển khai các hành động chỉnh đốn có liên quan thôi” Lâm Cường chửi thề một câu: “Chẳng qua đám người Lâm Vũ Chân có vận cứt chó tốt mà thôi!

” Chủ nhiệm La bị cách chức, lại cách chức rất không đúng lúc. Cũng bởi vậy nên đám người Lâm Vũ Chân mới thoát được, ngược lại thành bọn họ gặp xui xẻo.

Bây giờ Lâm Cường rất bất mãn với nhà họ Kim. Một gia tộc lớn như vậy mà ngay cả chút quan hệ cũng không đáng tin, có mất mặt không hả? “Mấy ngày nữa, bác sĩ nổi tiếng kia sẽ tới. Con nhớ để ý đấy. Một khi cậu ta đến Đông Hải, ba sẽ tự mình lên tỉnh đón Kim Nhiên: Lâm Cường nói: “Chỉ cần chúng ta giúp đỡ, mời bác sĩ nổi tiếng chữa trị lành cho cái chân của Kim Nhiên, vậy nhà họ Kim lại phải nợ ân tình của chúng ta rồi.”

“Con đã rõi” Lâm Phong nói: “Bác sĩ nổi tiếng kia tới bệnh viện số 1 Đông Hải giảng bài. Có người nói anh ta rất tham tiền.

Ba, chúng ta nên bỏ ra bao nhiêu tiền?”

Lâm Cường nhíu mày, hơi đau lòng: “Tạm thời lấy ra một triệu đã. Để chữa trị hai chân thì vậy là đủ rồi.”

Ba ngày sau, ở sân bay quốc tế Đông Hải giăng biểu ngữ chào mừng rất lớn, làm người ta biết rõ bác sĩ nổi tiếng tới đây không phải là người bình thường.

Lâm Phong nhận được tin tức thì lập tức thông báo cho.

Lâm Cường.

Lâm Cường không hề do dự, tự mình lên đường tới nhà họ Kim ở trên tỉnh.

Mà Lâm Phong đã chuẩn bị xong tiền, tìm được Phó viện trưởng bệnh viện số 1 Đông Hải, muốn thông qua quan hệ của ông ta để mời bác sĩ nổi tiếng kia ra tay.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi