SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Anh ta? Lên cao môt lần thì moi người sẽ được đi theo anh ta hưởng phúc, cũng không giống như tên Nam Bá Thên kia, ích kỳ đến tột cùng.

Dọn đẹp biệt thự Cửa Nam một lần, Phương Mật không hỏi, bọn thủ hạ đương nhiên cũng không nói, những người Nam Bá Thên kia, đềi không phải là bọn họ ra tay giải quyết.

Giống như có người đến sớm hơn bọn họ, giải quyết sạch sẽ những người này.

Mà Nam Bá Thiên ngay lập tức bị dọa đến không có chút tỉnh táo nào, thất kinh đế tận khi chết thảm trong tay Phương Mật!

“Trong một ngày, chỉnh đốn tất cả các tài sản, còn đảo Càn Khôn thì ghi ra một mình” Phương Mật phân phó, “Hòn đảo này, có người muốn dùng, vậy thì đưa cho anh ta” Giang Ninh muốn thì cứ đưa cho anh ta, Phương Mật thậm chí hi vọng cả đời này Giang Ninh đều sống trên đảo Càn Khôn…

Anh ta không muốn có bất kỳ người nào uy hiếp địa vị của anh ta!

Dù là anh ta lúc trước bị Giang Ninh dọa dẫm, thiếu chút nữa sợ vỡ mật, nhưng bây giờ anh ta càng muốn nhiều hơn!

Lòng tham không đáy a.

Chỉ là Phương Mật không biết, nếu anh ta tham lam thì sẽ chỉ mất mạng!

Hưởng tuần trăng mật thì làm gì?

Ngoài trừ ăn chơi chụp ảnh, còn có rất nhiều việc để làm.

Tóm lại làm gì vui vẻ thì làm.

Giang Ninh là một người rất dễ tính, Lâm Vũ Chân nói gì anh nghe vậy, anh là người đàn ông của cô, đương nhiên cô nói gì thì là cái đó.

“Đảo Càn Khôn?”

Nghe được cái tên này, Tô Vân lập tức liền nhảy dựng lên, “Nơi này tốt lắm! Rất tốt đó!”

Ánh mắt của cô ta giống như mười hai chiếc bóng đèn phát ra anh sáng.

“Chị, chị không biết sao? Ở trên đảo Càn Khôn, có đường biên Tam Sinh đó!”

Nghe đồn các cặp tình nhân đứng trên đường biên tam sinh thề ước đều có thể bên nhau đến đầu bạc!”

Lâm Vũ Chân nửa tin nửa ngờ nhìn Tô Vân một chút.

Đường biên tam sinh gì chứ?

Nghe sao lại kỳ ảo, có ích như thế.

“Chồng, anh muốn đưa em đến đó sao?”

Đây là Giang Ninh nói, cô đương nhiên sẽ không có ý kiến gì, nhất là nghe được Tô Vân nói đến đường biên Tam Sinh, nghe cảm giác rất có ý nghĩa.

Đến lúc đầu bạc… Cô đương nhiên muốn cùng Giang Ninh đến lúc đầu bạc.

“Ừm chúng ta đi chơi ở đó, trên đảo có không ít nơi để vui chơi, em đã hỏi rõ ràng rồi” Giang Ninh cười cười, gật đầu nói, “Đương nhiên, còn có không ít đồ ăn ngon” Nghe được ăn, Tô Vân lập tức khoác tay Lâm Vũ Chân.

“Mười mấy thợ quay phim đã chờ một ngày nay rồi” Cô ta võ ngực nói, “Chị, chị tin em, đừng ăn nhiều như thế… Nếu không chụp ảnh sẽ không đẹp mắt!”

Lâm Vũ Chân còn có thể nói gì.

Giang Ninh nói cái gì cô cũng đều nghe.

Đảo Càn Khôn bị phong tỏa.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi