SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

A Phi gật đầu, không lãng phí thời gian nữa, lập tức dẫn theo một đoàn người đi Lý thị.

Lúc này.

Tập đoàn Lý thị!

Ở Hán Đô, chỉ riêng tòa nhà làm việc của Lý thị đã có mấy tòa, cái to nhất đương nhiên là trụ sở chính của họ, có chừng hơn một trăm tầng, cao gần hơn ba trăm mét, là kiến trúc mang tính bước ngoặt của địa phương.

Lúc này, trong phòng họp tầng cao nhất, Lý Văn Sinh dựa vào đó, đang xoay bút trên ngón tay.

“Còn một phút thì tới thời gian hẹn, Lâm thị có phần hơi quá đáng rồi đấy chứ? Lần đầu tiên họp đàm phán sắp tới muộn, quá xem thường Lý thị chúng ta rồi!”

Lý Văn Sinh lắc đầu, trên mặt là sự thất vọng cùng tức giận. “Lý thị cho họ cơ hội, cho họ điều kiện tốt như thế mà họ lại muốn lòng tham không đáy. Chỉ có thể là quá đáng quá rồi!”

“Họ không tôn trọng chúng ta, không coi trọng chúng ta. Xem ra, chúng ta cần suy nghĩ lại sự hợp tác này một chút…”

“Suy nghĩ lại gì chứ?”

Lý Văn Sinh còn chưa nói hết lời Tiểu Triệu đã dẫn theo người đi vào, trên mặt mang theo nụ cười. “Giám đốc Lý muốn suy nghĩ điều kiện tốt hơn cho các người ư?”

Thấy đoàn người Tiểu Triệu, Lý Văn Sinh ngây ra một chút rồi phản ứng lại tức thì, vội vàng nở nụ cười.

“Thư ký Triệu tới kịp lúc, tôi còn tưởng các người không tới nữa.”

“Tôi không tới muộn chứ.”

Tiểu Triệu cố ý nhìn thời gian, chỉ vào đồng hồ, nói: “Còn một phút, cũng may cũng may, giám đốc Lý, tới muộn không phải tác phong của tôi.”

Cô ấy nhìn Lý Văn Sinh, khí thế không hề yếu.

Dù người đối mặt có là nhân vật địa vị cao hơn nữa trong Lý thị thì cô ấy cũng sẽ không căng thẳng. Trong lòng cô ấy, còn có ai mạnh hơn khí thế của Giang Ninh?

“Mời ngồi!”

Lý Văn Sinh khách sáo nói: “Nếu đã tới rồi thì chúng ta bắt đầu nhé?”

Tiểu Triệu bình thản ngồi xuống, rồi đưa tay võ chiếc ghế bên cạnh mình. A Phi nhún vai, hết cách, đành ngoan ngoãn ngồi bên cạnh cô ấy.

Thời gian cứ thế trôi qua, Tiểu Triệu lúc mạnh mẽ, lúc thì lại nhường hai bước, thể hiện rõ năng lực và kỹ năng đàm phán thương vụ.

Dù là người kiến thức rộng rãi như A Phi cũng không nhịn được thầm khen cô ấy một cái.

Có thể làm thư ký cho Lâm Vũ Chân, có thể khiến Giang Ninh coi trọng, thật sự không đơn giản.

“Điều kiện hợp tác lúc ở Đông Hải, anh Giang đã nói với giám đốc Lý, chúng ta cũng có thể đi tường tận hơn những chỉ tiết đó.”

Tiểu Triệu cười nói: “Hợp tác ba bên võ quán Cực Đạo, Lâm thị chúng tôi với Lâm thị chắc chắn có thể cùng có lời.

Về phần yêu cầu của giám đốc Lý, sẽ nhanh chóng xây dựng chỉ nhánh của võ quán Cực Đạo ở Hán Đô, có lẽ đây không phải vấn đề gì lớn.”

Cô ấy bĩu môi nhìn Lý Văn Sinh: “Anh Giang bảo tôi hỏi một câu, có thể địa điểm võ quán này khó tìm, không biết giám đốc Lý có đề nghị nào không?”

Lý Văn Sinh mặt mang theo ý cười, trong lòng thì lại cười lạnh.

Anh ta nào biết Giang Ninh đang định làm gì, lại còn muốn mình giúp giải quyết vấn đề địa điểm.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi