SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Trong âm thanh của Lâm Vũ Chân mang theo một tia hoạt bát: ‘Em sẽ nhanh chóng sắp xếp các hạng mục đã được duyệt, một khi sắp xếp xong em liền đi Đông Hàn tìm anh, anh chờ em.”

Ba chữ cuối cùng, lù lù đứng ở đó khiến cơ thể Giang Ninh chấn động!

Anh còn chưa kịp nói chuyện, Lâm Vũ Chân đã cúp điện thoại.

Trong đầu Giang Ninh không ngừng quanh quẩn ba chữ kia, khiến anh có một loại xúc động hận không thể lập tức bay trở về Đông Hải.

“Thời điểm mấu chốt lại tắt điện thoại đây rõ ràng là cố ý.”

Giang Ninh bất đắc dĩ, Lâm Vũ Chân hiện tại càng ngày càng biết bắt chẹt mình rồi.

Hoàn toàn nắm bắt được tiết tấu †âm tình của mình, quá xấu rồi.

Anh biết Lâm Vũ Chân đang không ngừng trưởng thành, càng ngày càng trở nên ưu tú, ở trên phương diện thương nghiệp này cô có vô tận tiềm lực, còn có rất nhiều chuyện muốn làm.

Những chuyện có ý nghĩa có giá trị này không phải là không có ai nghĩ tới muốn làm, chỉ là những chuyện này rất khó thực hiện.

Nhưng Lâm Vũ Chân thì khác cô có Giang Ninh, chẳng khác nào cô có trợ lực lớn nhất trên thế giới này!

Giang Ninh đi đến trước cửa sổ, kéo cửa sổ ra nhìn xuống dưới một chút, nhìn xem mấy chiếc xe kia, vẫn như cũ dừng ở trước cửa khách sạn không dám rời khỏi phạm vi quá xa.

“Công nghệ kỹ thuật cao mới, Giang Ninh sờ lên căm của mình: “Sản nghiệp điện tử nhà họ Lý hình như cũng không tệ lắm.”

Anh đột nhiên nở nụ cười, cười đến có chút giảo hoạt, giống như đang tính toán làm sao giúp Lâm Vũ Chân thực hiện một cái mục tiêu nhỏ này.

Có đôi khi Giang Ninh rất bất đắc dĩ, thời điểm mà anh cần cái gì liền có người chủ động đưa tới cửa.

Anh muốn cự tuyệt cũng có chút khó.

“Phải học cự tuyệt thôi.”

Giang Ninh kéo màn cửa lại, quay người trở về ghế sa lông, nhàn nhã tựa vào.

Lúc đó! Cả nhà tải app truyện hola đọc tiếp nhiều nhé!

Dưới lầu trước cửa khách sạn, bên trong mấy chiếc xe, Lý Thành Phong đau đớn khó nhịn.

Anh ta dựa vào ghế vẻ mặt có chút tái nhợt, mồ hôi hột lớn chừng hạt đậu từ trên trán không ngừng lăn xuống dưới.

“Chủ nhân, có muốn đi bệnh viện hay không?”

Vệ sĩ bên cạnh mở miệng hỏi: “Miệng vết thương của anh còn đang chảy máu.”

? Phật ý tây che phật ý lục?

“Không cần.”

Lý Thành Phong lắc đầu: ‘Khóa kỹ cửa xe lại cho tôi, không được xuống xe, chờ trời sáng rồi tính sau.”

Không đến hừng đông chỗ nào anh cũng không muốn đi, chỗ nào cũng không dám đi.

Mình không thể giúp Phương Ngân có được quyền phổ, với tính cách tính toán chỉ li của tên kia chắc chắn sẽ không buông tha mình.

Bây giờ nhà họ Lý đã ra nông nỗi này rồi, tổn thất nặng nề anh phải sống sót, anh nhất định phải sống sót!

Vừa dứt lời phía trước đột nhiên xuất hiện một bóng dáng, đang chậm rãi đi về phía bọn họ, con ngươi của Lý Thành Phong lập tức co lại.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi