SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Thời đại bây giờ cái gì quan trọng nhất?

Nhân tài!

Không hề nghỉ ngờ gì chính là nhân tài!

“Anh ngược lại đã nhắc nhở tôi.”

Giang Ninh đột nhiên cười: “Suýt chút nữa tôi đã quên mất thứ quan trọng này rồi.”

“Anh nói cái gì?”

“Tôi nói cái gì không liên quan đến anh, cút đi.”

Giang Ninh liếc mắt nhìn anh ta: “Nhân lúc tôi còn chưa tức giận, biến khỏi tâm mắt của tôi.”

MATIH Người dẫn đầu giận tím mặt, sao Giang Ninh lại dám nói chuyện như thế với anh chứ.

Anh duõi ngón tay ra chỉ Giang Ninh, nhưng chỉ trong nháy mắt, một tiếng hét thảm thiết vang lên!

MA”

Giang Ninh một phát bắt lấy ngón tay của anh ta, răng rắc…

Thoáng dùng sức, liền nghe được âm thanh xương cốt bị bẻ gấy!

Cái ngón tay kia bị anh bẻ ngược ra phía sau, có thể nói là cái ngón tay kia trực tiếp bị Giang Ninh bẻ gãy!

“Gút!”

Anh căn bản là lười nói nhảm với bọn họ, hừ lạnh một tiếng, dọa đến mấy người kia không còn một chút sức lực nào, nào còn dám nói cái gì.

Chỉ riêng khí thế trên người Giang Ninh phát ra thôi, đã ép chặt bọn họ đến mức hô hấp cũng có chút không trôi chảy.

“Chúng tôi sẽ chờ xemil” Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé!

Trước khi đi, mấy người vẫn không quên nói lời dọa nạt, nhưng Giang Ninh không hề để ý một chút nào.

“Nhân tài quan trọng, chúng ta nhất định phải dẫn đi.”

Giang Ninh nhìn Tiểu Triệu nói: “Những nhân viên công trình bên trong Lý thị mời hết về đây.”

“Anh Ninh, bọn họ có đồng ý không?”

Tiểu Triệu có chút lo lăng.

Mặc dù Lý Thành Phong nói Lâm thị cần cái gì đều có thể mang đi.

Không chỉ là tư liệu kỹ thuật, bao gồm cả nhân tài cũng có thể mang đi.

Nhưng muốn mời được những nhân tài kỹ thuật này, cũng không phải là một chuyện dễ dàng gì.

“Công việc thường bị chi phối bởi hai thứ, một là làm việc thư thái vui vẻ, hai là tiền lương cao.”

Giang Ninh nói: “Lâm thị có thể cung cấp điều kiện tốt nhất cho bọn họ.”

“Có nghe qua câu nói này hay không, nắm chắc các kĩ thuật của kẻ địch mới có thể khống chế kẻ địch? Bây giờ Lâm thị muốn phát triển ngành nghề này thì cân phải bắt đầu tư căn bản nhất, có một nền tảng vững chắc rồi mới có thể cân nhắc đến việc phát triển, cân nhắc đến đường tắt để vượt qua bọn họ.”

Lời nói của Giang Ninh, khiến Tiểu Triệu gật đầu không ngừng.

Cho dù là lời nói giống vậy cũng rất có đạo lý, nhưng từ trong miệng Giang Ninh nói ra, liền đặc biệt có sức thuyết phục.

“Chuyện này cô và A Phi sẽ phụ trách”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi