SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Phía xa.

Sau đồi núi, không ít người đang nằm sấp xuống, bọn họ không hề nhúc nhích ở nơi này đã rất lâu.

“Lửa lần thứ hai này ai phóng đây?”

Giọng anh Cẩu rất nhỏ, có thể lọt vào trong tai của mọi người: ‘Lão Bát, cậu nói là cậu thích pháo hoa nhất đúng không?”

Lục tây bế ái nhiễm tây thị tây? Cậu ta uốn éo thắt lưng, cười hì hì.

“Khi còn nhỏ thích chơi, lớn rồi, lại càng thích hơn!”

Ánh mắt sáng bừng!

Mang theo chút hung ác, kèm một tia phấn khích!

Anh Cẩu gật đầu: ‘Đốt sáng một chút, anh chờ xeml”

“Vâng!”

Vừa dứt lời, bóng người lão Bát đã biến mất.

Mấy người anh Cẩu tiếp tục nằm như trước, tựa hồ đã hòa lẫn thành một với bóng đêm, chỉ có ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào doanh trại của đoàn lính đánh thuê Tử Nguyệt ở phía xa.

Qua hai mươi phút, đoàn lính đánh thuê vừa mới nhắm mắt ngủ một giấc, tận dụng thời gian để nghỉ ngơi.

Hắc Luân ngồi trên giường trong phòng mình, ngay cả quần cũng chưa mặc vào, không ngừng thử xem có thể lay tỉnh thứ vừa mới mất tác dụng kia không, nhưng vấn không có cảm giác gì.

Trải qua sự kinh hoàng này, lại vẫn khó có thể phục hồi, Hắc Luân bị tức muốn chết rồi!

“Khốn nạn! Rốt cuộc là tên khốn nào! Sao vẫn chưa bắt được nói”

“Nếu rơi vào tay tao, tao nhất định bắt mày sống không bằng chết!”

Anh ta cắn răng, sắc mặt xanh mét, trông vô cùng dữ tợn, ngẩng đầu nhìn người phụ nữ đang quỳ gối kia, rống lên: “Còn không cút ra đây giúp tao, nghĩ cách đi!”

Hôm nay nếu không thể bình phục thì xong rồi.

Trong doanh trại, đèn đuốc sáng trưng, người tuần tra đi lại không ngừng, nhất là kho thóc và kho đạn được lực lượng hùng hậu canh phòng cẩn mật.

Không ai dám lơ là.

“Chú ý cẩn thận, không được để xảy ra chuyện nữa! Nếu không thì đại nhân Hắc Luân sẽ lấy mạng của mấy người!”

Tiếng bước chân lướt qua, lão Bát núp dưới gầm xe.Jeep, bất động đến thở cũng không dám thở.

Cậu ta lẻn được vao đến đây, chỉ chốc lát nữa, chờ phòng bị của mọi người lơi lỏng một chút thì sẽ là thời điểm ra tay lần nữa.

Lại nói, khi những người kia vừa mới tiến vào giấc ngủ mà bị đánh thức thì sự mỏi mệt còn tăng lên gấp bội!

“Đến lúc rồi.”

Lão Bát tính toán thời gian, cười hì hì, buộc C4 vào chiếc xe, rồi tiến hành sửa chữa đường dẫn lửa của xe ô tô.

“Bùm bùm bùm.”

Đột nhiên, ô tô khởi động, đèn xe sáng trưng!

Thu hút ánh mắt của không ít người nhìn qua.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi