SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Thời gian trôi từng phút, từng giây.

Nhóm người anh Cẩu không sốt ruột chút nào.

Nhìn doanh trại đối diện dần dần tắt lửa, doanh trại hỗn loạn đã khôi phục trật tự, bọn họ vấn không lo lắng.

“Chờ tín hiệu.”

Anh Cẩu kiên nhẫn nói.

Bọn họ đang đợi tín hiệu của A Phi.

Chỉ thị Giang Ninh truyền xuống là tiêu diệt những lính đánh thuê này!

Một đêm bị dày vò hai lân, Hắc Luân sao còn ngủ được, anh ta càng không cho phép các thuộc hạ ngủ, mỗi một người đều trợn tròn mắt, gắt gao dán mắt nhìn tất cả các hướng xung quanh.

Cho dù là có một con muỗi bay vào cũng phải đánh chết!

“Ngài Hắc Luân, một tiếng nữa chúng ta sẽ lên đường đi tiêu diệt binh đoàn nhà họ Lệ.”

Người thuộc hạ nói.

Bọn họ đã hơi không chờ nổi nữa, ở doanh trại cũng không thể nghỉ ngợi, lại đang không ngừng tiêu hao thể lực và tỉnh thần, không bằng đi sớm một chút, giết lính đánh thuê của nhà họ Lệ rồi trở lại nghỉ ngơi.

“Hay là chúng ta đi ngay bây giờ luôn? Thừa dịp bọn chúng còn chưa kịp phản ứng, giết cho bọn chúng trở tay không kịp!”

Hắc Luân cau mày.

“Được!”

Anh ta hét lớn: “Truyền lệnh, năm phân đội chuẩn bị lên đường, để lại một số người trông chừng doanh trại!”

“Lập tức lên đường!”

Mệnh lệnh lập tức được truyền xuống, phân đội số năm có khoảng năm trăm, thu dọn chờ khởi hành, tập hợp đến cửa.

Đội trưởng phân đội số ba đứng ở đầu tiên: ‘Ngài Hắc Luân, phân đội số ba đã tập hợp xongl”

Nhóm chú trọng lên trên app truyện hola nhé! “Phân đội số hai đã tập hợp xongl”

“Phân đội số một đã tập hợp xong!”

“Phân đội số năm…”

“Đoàng!”

Đột nhiên, đội trưởng phân đội số năm còn chưa nói xong câu, một âm thanh chọc thủng đêm tối, làm cho da đầu tê dại, cùng lúc đó, cả người đội trưởng phân đội số năm bay ra ngoài, trên đầu có một cái lỗ đỏ tươi, Hắc Luân nhìn thấy mà giật mình!

“Tay súng bắn tỉa!”

Anh ta hô to lên.

“Đoàng!”

Lại là âm thanh tương tự, đội trưởng phân đội số hai hoàn toàn không tránh kịp!

Ở chỗ nào?

Ở chỗ nào đây!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi