SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

“Em biết rồi!”

Lệ Tuyên Hoành gật đầu, nhớ kỹ trong lòng, có thể anh ta cần suy nghĩ lại một chút.

Hiện tại đối đáp phó tướng đưa người tới chiến đấu mới là chuyện quan trọng nhất, trải qua trận chiến này thì nói saul Lệ Tuyên Hoành lập tức ra ngoài thu xếp, điều hành đội ngũ, sắp xếp lại tổ chức, trong vòng hai giờ, trật tự đã được thiết lập lại, phải nói rằng về phương diện này, anh ta vẫn rất có tư chất.

Ngay lập tức, một thỏa thuận lính đánh thuê được ký kết, công sự được khai đào, phân phát vũ khí và trang thiết bị.

Anh ta dùng kiểu mô hình lấy cũ dẫn mới, ban đầu có hơn một trăm người, cứ mười người là một đội nhỏ, mà hơn tám trăm người mới tới, một trăm người là một đội, chia ra để những người cũ dẫn dắt.

Những người đã thực sự trải qua chiến đấu, cả người toát ra khí chất đánh giết, quả thực có thể trị được người!

Sự sắp xếp thứ bậc này cũng để cho những cựu binh kia một tia vinh dự và cảm giác trách nhiệm.

“Có sự sắp xếp theo thứ bậc này, chính là kích thích cho người vươn lên, ai cũng đều muốn trở thành người dẫn đội, nhận được nhiều tiên hơn, thằng nhãi Lệ Tuyên Hoành này ngược lại có chút đầu óc.”

Lộ trình thăng tiến rõ ràng này rất thường gặp trong kinh doanh, nhưng hiếm khi có ở trong nhóm đoàn lính đánh thuê.

Khác với đoàn lính đánh thuê, về cơ bản đều là thủ lĩnh của họ một tay năm quyền, một vài đàn em trung thành đến chờ nghe sai khiến, nhưng Lệ Tuyên Hoành không muốn làm như vậy.

Bởi vì sau lưng anh ta có Giang Ninh, có võ lực mạnh mẽ coi như làm chỗ dựa, không sợ không khống chế được nhóm lính đánh thuê này, càng không phải nói, Giang Ninh còn có thể cho người mang tới không chỉ là tiền tàil Còn có cả hy vọng, có cả ước mơI Công sự phòng thủ khai đào rất nhanh, mỗi một người đều vô cùng ra sức, không ai có tiền tài mà không dậy nổi.

Từng cái ánh mắt của họ đỏ bừng giống như người điên, giống như dã thú khát máu, vội vã muốn kẻ địch tấn công, chiến đấu một trận với họ!

Suy cho cùng, giết một kẻ địch là có mười ngàn đô la MỹI Không có giới hạn!

Giết một người, liền kiếm được, giết hai người, đó là lãi lớn, giết ba người…

Gia đình đó sẽ có tiền sinh hoạt một năm.

Tiền đóI Có tiền mới có thể sống, không có tiền, ngay cả quyền được sống tiếp cũng không có!

Nói đến đây, Giang Ninh cũng không có bất kỳ xem thường nào đối với những người này, ngược lại rất nhiều người cũng không phải là vì mình mới đi trên con đường con đường làm lính đánh thuê này.

Phần lớn người trong số họ cũng là vì gia đình, vì người thân của mình!

Vùng đất này đã sớm trở thành trung tâm thế lực lớn của thế giới thứ ba, là đấu trường trò chơi, vì lợi ích của mình mà họ có thể khiến nơi này trở nên chiến tranh lan tràn, cũng có thể khiến cho nơi này trở nên hoang tàn lạnh lẽo.

Nhưng những người sống ở đây, họ không có lựa chọn nào khác.

Đừng nói đến cơ hội có việc làm, ai dám mở nhà máy, thành lập công ty ở đây?

Ngay cả một ít tài nguyên dầu mỏ quý giá, khu vực khai thác tài nguyên mỏ, họ cũng không có quyền tới gần, nhưng ở đây lại là vùng đất của họI Sự lựa chọn duy nhất của họ là trở thành lính đánh thuê, trở thành công cụ lợi dụng bởi các thế lực lớn đó, dùng mạng sống của họ để đi tranh đoạt lợi ích mà những thế lực lớn đó.

Nhắc tới đã thấy họ rất đáng thương.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi