SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Nếu không phải ông cụ nhận định Dương La Lâm là người thừa kế, ông ta mong Dương Tiêu tiếp nhận hơn “Nếu Dương La Lâm không chịu tranh giành, còn không.

biết về sau ai sẽ là người tiếp nhận nhà họ Dương này!”

Dương Đống mà đi, sợ rằng nhà họ Dương sẽ trở nên rối loạn. Một khi hai anh em bọn họ bắt đầu tranh đoạt, sẽ đau đầu lắm đấy.

Bên kia/ Dương Tiêu trần truồng näm ở trên giường, mái tóc rối bời, trang điểm trên mặt đã loang lổ, nhưng cô ta không hề để ý.

Bên cạnh còn có hai gã đẹp trai đang ngoan ngoãn nằm ở hai bên xoa tấm lưng tuyệt đẹp của cô ta, lấy lòng cô †a.

“Cút ngay”

Dương Tiêu ném điện thoại, mắng một câu, hai gã đàn ông lập tức đứng dậy và rời đi, trên gương mặt đầy vẻ khủng hoảng, không dám có câu nào oán trách.

Trước mặt Dương Tiêu, bọn họ chỉ là món đồ chơi mà thôi.

Nếu hầu hạ cho Dương Tiêu được vui vẻ, vậy bọn họ có thể sống rất dễ chịu, nếu khiến cho Dương Tiêu mất hứng, bọn họ thậm chí còn chẳng có mạng mà sống nữa!

Dương Tiêu xuống giường, vóc dáng cô ta cao gầy, quả thật còn gợi cảm hơn cả người mẫu. Bởi vì cô ta thường xuyên rèn luyện nên da thịt toàn thân săn chắc, thậm chí mơ hồ có thể thấy được cơ bụng.

Cô ta đứng trước gương, nhìn cơ thể của mình nhưng lại hừ lạnh.

“Nếu mình là đàn ông, còn có chuyện gì cho Dương La Lâm nữa sao”

Dương Tiêu nhặt quần áo trên mặt đất lên, tùy tiện mặc vào, lại cầm điện thoại di động lên rồi bấm số gọi.

“Dương La Lâm ở đâu?”

“Không thấy”

Bên kia điện thoại rõ ràng là chuyên chú ý tới Dương La Lâm, đáp lại rất nhanh: “Sau khi vào Thiên Hải, hôm qua bắt đầu không rõ tung tích. Hai người được anh ta điều từ nhà họ Dương tới đó cũng không rõ tung tích.”

Dương Tiêu khẽ nhíu mày: “Lẽ nào chết rồi?”

“Rất có thể’“

Cô ta đột nhiên cười ha hả, cơ thể rung lên, nếu để người †a nhìn thấy bộ phận đang xóc nảy, chắc chắn sẽ căng cả mạch máu!

“Chết à? Vậy thật sự quá tốt rồi, cũng không cần tôi ra tay nữa”

Dương Tiêu lạnh lùng nói: “Người thừa kế nhà họ Dương chết, vậy trừ tôi ra, còn có ai có thể kế thừa nữa?”

“Gửi tất cả tin tức có được cho tôi”

“Vâng, đại tỷ, ngoài ra có mấy xưởng sản xuất ở bên tỉnh Thiên Hải tới, nghe bọn họ nói là đã ký thỏa thuận hợp tác với Dương La Lâm, bây giờ tìm tới nhà họ Dương.”

“Đã đến nhà họ Dương rồi à?”

“Vẫn chưa”

“Dẫn sang đây”

Dương Tiêu hạ lệnh, hoàn toàn không do dự.

Nhìn bề ngoài cô ta rất dễ nhìn, ánh mắt lại lạnh lùng tối tăm như một con rắn độc.

Cùng là vì trọng nam khinh nữ, bị người trong gia tộc ghét bỏ, Dương Tiêu hoàn toàn khác với Lâm Vũ Chân đơn thuần lương thiện.

Gô ta có thủ đoạn độc ác, vô cùng tàn bạo. Ở Kiến Châu, từ trước đến nay lại không có ai dám trêu chọc cô ta, thậm chí một vài đại lão trong thế giới ngầm cũng chỉ là thủ hạ của cô ta, là do cô ta bỏ tiền ra nuôi.

“Dương Đống à Dương Đống, Dương La Lâm chết rồi, ông có thất vọng không?”

Dương Tiêu cười lạnh, trong đôi con ngươi hiện lên sự.

xem thường và căm giận: “Người khác nghĩ ông chết mất đứa cháu trai, ai biết người chết chính là con trai ông chứ?”

Nếu để người khác nghe được lời này, nhất định sẽ gây chấn động toàn Kiến Châu!

Dương La Lâm này không phải là con trai của Dương Hoàng, mà là con trai của Dương Đống, anh em của Dương Hoàng à?

Ai có thể ngờ được, Dương Đống lại cắm sừng cho con trai mình.

Dương Đống có dục vọng khống chế gia tộc rất mạnh, còn chỉ cho phép con của mình kế thừa gia nghiệp, cho dù là cháu của mình cũng không được.

Cho nên ông cụ cũng không tha cho con dâu của mình, chiếm đoạt bà ta còn sớm hơn cả con trai mình!

“Chỉ tiếc, bây giờ nhà họ Dương là của tôi rồi”

Dương Tiêu điên cuồng cười to, đúng như danh hiệu của cô ta ở bên ngoài, nữ cuồng nhân, ngang ngược ngông cuồng: “Không biết là ai giết Dương La Lâm, tôi phải đi cảm ơn người ta mới được!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi