SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Anh ta nói xong lại lập tức rời khỏi đó.

Mà ở trong phòng nhỏ, Giang Ninh bình tĩnh tự nhiên giống như không hề có chuyện gì xảy ra, gắp thức ăn cho Lâm Vũ Chân.

“Mùi vị món này không tệ đâu, em ăn thử xem.”

“Giang Ninh”

Lâm Vữ Chân hơi lỡ lắng: “Tôn Lăng này rốt cuộc là ai, vì sao lại đột nhiên tới nhằm vào Chúng ta nhữ vậy?”

“Không cần để ý làm gì. Chẳng lẽ một con chó sủa em, em cũng muốn mảng lại nó sao”

Giang Ninh mỉm cười nói.

Loại người không có đẳng cấp như vậy, hắn thậm chí còn chưa từng nghe tên, sao có thể để ở trong lòng được.

Nếu cùng ngành, dùng sản phẩm quang minh chính đại cạnh tranh trong kinh doanh, cho dù có thua, Giang Ninh cũng sẽ không nói gì. Nhưng nếu Tôn Lăng muốn dùng một ít thủ đoạn đê tiện.

Vậy Giang Ninh thật sự sẽ rất vui mừng.

Anh sợ nhất là người khác không dùng thủ đoạn.

“Nhưng…”

“Ăn đi”

Giang Ninh lắc đầu: “Đừng làm hỏng tâm trạng đang tốt vì nó, không đáng đâu.”

Anh nói xong liền quay đầu nhìn đám người Diệp Khinh Vũ: ‘Mọi người đừng ngây ra nữa, thức ăn không ngon sao?”

“Ngon!”

Vương Vĩ vội nói.

Anh ta vừa giơ cốc bia lên lại đặt xuống, nghĩ thầm, mình còn có thể chạm cốc uống rượu với Giang Ninh nữa không?

Giang Ninh lên tiếng, mọi người cũng sẽ không để ý nữa.

Lâm Vũ Chân quen rồi. Chỉ cần có Giang Ninh ở đây, cô sẽ không sợ gì nữa.

Cơm nước no nê, Giang Ninh dẫn theo mọi người đi tới khách sạn nghỉ ngơi.

Bọn họ vừa về phòng thì Diệp Khinh Vũ lại gõ cửa.

“Khinh Vũ, sao vậy?”

Lâm Vũ Chân mở cửa, thấy là Diệp Khinh Vũ thì vội hỏi.

Cô đang chuẩn bị nghỉ ngơi một lát đấy.

“Giang Ninh đâu?”

Diệp Khinh Vũ đi vào, thấy Giang Ninh đang ngồi ở trên Sô pha.

“Tôi biết Tôn Lăng kia. Anh ta là gia chủ tương lai của nhà họ Tôn, không dễ chọc vào đâu.”

Diệp Khinh Vũ nói: “Hôm nay anh bẻ ngón tay của anh ta, chỉ sợ anh ta sẽ không bỏ qua đâu”“

Giang Ninh ngẩng đầu, mỉm cười nói: “Còn không dễ chọc hơn nhà họ Tô ở Thành Hải à?”

Ngay cả nhà họ Tô ở Thành Hải mà Giang Ninh còn không để vào mắt, anh tạm thời không ra tay, không phải vì kiêng ky mà có dụng ý khác, bằng không ngày đó Tô Minh Toàn đã chết rồi.

“Không phải.”

Diệp Khinh Vũ nói: “Nhà họ Tôn này thật ra không có gì, nhưng tôi nghe nói hai người chị của Tôn Lăng đều gả cho gia tộc lớn ở phía bắc”

“Điều này có thể tương đối rắc rối.”

Diệp Khinh Vũ vừa tìm bạn hỏi được tình hình này. Nghe nói hai người chị của Tôn Lăng cũng có chút địa vị trong giới giải trí, quả thật không dễ chọc đâu.

Cho nên cô ấy rất lo lắng, vội vàng qua nói cho Giang Ninh biết, muốn bọn họ sớm có sự chuẩn bị.

“Gia tộc lớn ở phía bắc à”

Nhưng vừa nghe đến đây, Giang Ninh trái lại cười nói: “Vậy lại càng không cần phải lo lắng”

Diệp Khinh Vũ ngẩn người.

Cô ấy biết Giang Ninh lợi hại, nhưng đó là gia tộc họ lớn ở phía bắc, cho dù là nhà họ Tô ở Thành Hải có danh tiếng vang dội ở Thành Hải, nhưng cũng vì âm thầm liên hệ với gia tộc họ lớn ở phía bác mà tốn rất nhiều tâm tư đấy.

Nhà họ Tôn này không thể xem như là dựa vào cây lớn, nhưng nếu thật sự muốn làm ầm ï lên, hai người con gái đã lấy chồng kia làm sao có thể mặc kệ được.

Giang Ninh thế mà lại không để ý à?

*Ừ, trong lòng anh biết là được, bất kể thế nào, đừng để cho Vũ Chân bị tổn thương”

Diệp Khinh Vũ nghiêm túc nói.

“Yên tâm”

Giang Ninh gật đầu, anh biết Diệp Khinh Vũ quan tâm tới Lâm Vũ Chân: “Cô đi nghỉ đi, quay chụp từ sáng tới giờ, hẳn cô cũng mệt rồi.”

Diệp Khinh Vũ gật đầu rời đi.

Giang Ninh vẫn ngồi ở trên sô pha, hoàn toàn không để tâm tới lời cô ấy nói.

Gia tộc lớn ở phía bắc à?

Vậy chỉ là trò cười mà thôi, Giang Ninh chưa từng để vào trong mắt đi?

Sau này anh chính là muốn quét sạch bọn chúng!

Không còn một tên!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi