SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Hắn tát quản lý một cái, tức giận nói, “Đây rốt cuộc là chuyện gì! Sao em trai tôi sao lại chết Mau nói rõ ràng cho tôi!”

Hắn cực kỳ tức giận, người có mặt không ai dám thở mạnh.

Cậu ba nhà họ chết rồi, với lại còn chết ngay tại địa bàn của nhà họ Tô, cái này giống như,một quả bom ném vào ném sâu lập tức dân đến những đợt sóng lớn. ° “Tôi… tôi không biết!”

Quản lý hộp đêm quỳ xuống đất, toàn thân run rẩy, sắc mặt đã trắng như tuyết.

“Cậu ba nói ở nhà ngột ngạt khó chịu nên muốn đến tìm niềm vui, tôi sắp xếp cho cậu ấy… ai ngờ, ai ngờ cậu ba lại bị người giế t chết!”

Hắn khóc không ra nước mắt, đột nhiên nhớ ra gì đó, “Là Lưu Tiểu Đao! Cậu ba chỉ mang theo hán! Nhưng bây giờ không thấy hắn đâu cải!”

Sác mặt Tô Minh Xương xanh xám, toàn thân tỏa ra sát khí nồng đậm.

“Trông kĩ cho tôi! Hỏi ra những thứ chúng biết!”

Hắn thét lớn, quay đầu nhìn thuộc hạ, “Các người, bắt Lưu Tiểu Đao về đây cho tôi!”

“Vâng!”

Cái chết của cậu ba nhà họ Tô lập tức khiến cả Thành Hải chấn động.

Không ai ngờ, nơi như Thành Hải lại có người dám giết người nhà họ Tô.

Sự đáng sợ của ba gia tộc lớn ai không biết chứ?

Rất nhanh, tin tức truyền ra ngoài, đâu đâu cũng có người đi tìm tung tích của Lưu Tiểu Đao, từ miệng của quản lý hộp đêm cho biết Lưu Tiểu Đao là người có khả năng giết Tô Minh Toàn nhất!

Mà bây giờ Lưu Tiểu Đao tung tích không rõ!

Nhà họ Tô.

Mặt Tô Bác Văn đỏ ửng, hung hăng tát một cái lên mặt Tô Minh Xương.

“Đó là em trai mày! Chết ở địa bàn của mày, mày còn mặt mũi quay về à!”

Ông ta gầm lên, cơ thể đang run rẩy.

Tô Minh Xương cắn răng: “Con sẽ bắt tên chó Lưu Tiểu Đao lại, chặt thành tám mảnh!”

Nhưng như vậy có tác dụng gì?

Tô Minh Toàn chết rồi!

“Rốt cuộc có chuyện gì!”

Tô Bác Văn sa sầm mặt, ông ẩn hiện cảm thấy chuyện không thể đơn giản như vậy.

Ở Thành Hải này, ba gia tộc lớn mạnh cỡ nào không có vài người không biết, dù có oán hận nhà họ Tô hơn nữa thì ai lại dám ra tay tùy tiện, tàn nhãn giết Tô Minh Toàn như vậy.

Không lẽ không sợ nhà họ Tô phục thù sao?

“Lưu Tiểu Đao đó nói Minh Toàn hẹn Tả Tư Triết uống rượu, hắn đi đón Tả Tư Triết..”

“Mày nói cái gì?”

Mắt Tô Bác Văn co rút mạnh, “Nhà họ Tả?”

“Tao đã sớm nói với Minh Toàn rồi, đừng đi quá gần với người nhà họ Tả! Nó cứ không nghe!”

Sắc mặt Tô Minh Xương thay đổi: “Ba, ý ba là do nhà họ Tả ra tay?”

“Nhà họ Tô muốn tiến một bước, nhà họ Tả và nhà họ Cao tự nhiên không nguyện ý, đặc biệt là nhà họ Tả, âm thầm giao đấu với nhà họ Tô chúng ta mấy lần, sớm đã nảy ra oán hận”

Tô Bác Văn hít sâu một hơi, tức giận đến cực điểm.

Ông kêu Tô Minh Toàn đừng tùy tiện ra ngoài chính là vì rất có khả năng nhà họ Tả sẽ ra tay, cho nên nhà họ Tả cũng không để Tả Tư Triết tùy tiện ra ngoài.

Cái chết Tô Minh Toàn có liên quan đến Tả Tư Triết, vậy tuyệt đối nhà họ Tả có liên quan đến chuyện này!

“Hừ, nếu là nhà họ Tả ra tay thì con sẽ san bằng nhà họ.

Tải”

Tô Minh Xương lạnh lùng nói.

“Tra! Tìm ra Lưu Tiểu Đao cho tao, chác chán phải tìm được!” Tô Bác Văn lạnh lùng ra lệnh.

Lúc này.

Ngồi trên ban công của khách s không biểu cảm nhìn Thành Hải về Giang Ninh mặt đêm.

“Đại ca, Tô Minh Toàn chết rồi”

Hoàng Ngọc Minh đứng ở bên cạnh, anh ta luôn chú ý đến những tin tức mới, “Lưu Tiểu Đao đón Tả Tư Triết đi rồi, sợ là Tả Tư Triết đó cũng không sống nổi”

“Thế giới ngầm của Thành Hải này sắp gặp đại loạn rồi”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi