SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Sắc mặt Cao Bân sa sầm.

Hắn vốn đã không có ấn tượng tốt đẹp gì với Giang Ninh, bây giờ còn Giang Ninh còn dám ở đây nói những lời kỳ quái Chỉ cần đợi tang lễ của Cao Thắng Hải kết thúc, hẳn sẽ đi diệt nhà họ Tô và nhà họ Tả ngay.

Kẻ chết chỉ có thếnHh họ Tô và Ẩna hộ Tả!

“Cao Bân!”

Cao Á Lệ đi qua, “Không được thất lễ”

“Chị”

Cao Bân nghiến răng, “Tên này nói bậy bạ, hắn nói..”

“Em đi bận việc trước đi, chị tiếp đãi anh Giang”

Cao Bân hít sâu một hơi, ráng nhịn tức giận không nói thêm gì.

Nhìn Giang Ninh trước mắt, tâm trạng Cao Á Lệ hơi phức tạp.

Cao Thẳng Hải đã nói đừng hận người đứng sau, Giang Ninh trước mắt có lẽ chính là người đứng sau đó, nhưng nhìn vào lại hoàn toàn không quá có khả năng.

Một Giang Ninh nhỏ nhoi sao có thể khuấy động cả thế giới ngầm Thành Hải?

Đẳng sau đó có rất nhiều gia tộc lớn của phương Bác đang “chơi cờ” đấy!

Cô đã tra ra rồi, nhà họ Tả dựa vào Tống gia ở phương Bắc, còn nhà họ Tô dựa vào Thiết gia ở phương Bắc, hai gia tộc lớn này được tính là ở bậc trung lưu của phương Bắc, thực lực mạnh mẽ!

Dù so với dòng họ nhà họ Cao cũng không hề kém cạnh.

Lần này nhà họ Cao ở Thành Hải xảy ra chuyện, dòng họ phương Bắc hoàn toàn không thể giúp đỡ, Cao Á Lệ liền biết chuyện này đã trở nên rất không đơn giản rồi.

Đây há phải Giang Ninh – vua của một cấm địa Đông Hải có thể khuấy động được?

Không thể.

Tuyệt đối không thểt “Anh Giang đến Thành Hải có chuyện gì sao?”

Cao Á Lệ trót ly trà cho Giang Ninh, nhàn nhạt nói, “Nhà họ Cao tôi đột nhiên gặp biến cố, không biết Giang tiên sinh có biết chuyện này không”

Cô ta hỏi rất thẳng thắn.

“Biết”

Giang Ninh trả lời càng thẳng thắn.

Mắt Cao Á Lệ co rút.

“Anh cũng biết trước cái chết của ba tôi?”

“Biết”

Cơ thể Cao Á Lệ run rẩy, ấm trà đang cầm chút nữa đã đổ ra ngoài.

Cô nhìn chằm chằm Giang Ninh, trầm mặc một lúc mới nói: “Vậy tại sao anh không ngăn cản”

Hỏi xong Cao Á Lệ liền thấy hối hận.

Câu này kiểu này quá ngu xuẩn.

Giang Ninh với nhà họ Cao cô không quen không biết, phải đồng thời đắc tội hai gia tộc lớn nhà họ Tô và nhà họ Tả, thậm chí có thể đắc tội người đứng sau họ, hai gia tộc lớn ở phương Bác đó, ai lại nguyện ý đi làm chuyện này chứ?

Hai nhân vật lớn đó nếu thật sự bị chọc tức, cấm địa Đông Hải gì đó sợ là sẽ hoàn toàn biến mất trong một đêm!

“Vì ông ấy cần phải chết”

Giang Ninh nói, “Điểm này tôi nghĩ ba cô rõ hơn tôi.”

Ánh mắt Cao Á Lệ rung động.

Lời Giang Ninh nói lại giống với lời Cao Thắng Hải nói trước khi chết.

Lúc Cao Thắng Hải căn dặn chuyện sau này, cực kỳ bình †ĩnh giống như đợi ngày này đã rất lâu rất lâu rồi, ông chết rồi ngược lại là giải thoát.

Người mà ông nói đang đợi chính là Giang Ninh?

Đây rốt cuộc là chuyện gì.

“Rất nhiều chuyện, nhìn nhiều rồi sẽ tuyệt vọng, tuyệt vọng rồi sẽ muốn thay đổi”

Lời của Giang Ninh nói Cao Á Lệ nghe có chút không hiểu, “Nhưng có người không có năng lực thay đổi hoặc là không có dũng khí thay đổi, thậm chí không dám đi thay đổi, ba cô được tính là có dũng khí nhưng ông ấy không có năng lực”

“Ý của anh là ba tôi chỉ có thể dùng cái chết của mình để thay đổi chuyện trong lời của anh?”

Cao Á Lệ quái dị mỉm cười.

Nhưng hình như cô ta cảm nhận được mình nói đúng rồi.

Rõ ràng cô ta không hiểu Giang Ninh đang nói gì nhưng hình như đột nhiên lại hiểu ra rồi.

Nó giống như đột nhiên rơi vào một xoáy nước lớn!

Xung quanh có rất nhiều cặp mắt nhìn chằm chằm cô ta, nếu có chút sơ suất thì sẽ vạn kiếp bất phục.

Lúc ba làm gia chủ, có lẽ chính là cảm giác này.

“Sự hi sinh của ông ấy có giá Cao Á Lệ đột nhiên cảm thấy Giang Ninh ngồi trước mặt mình sâu không thể lường đượ!

c Hắn giống như sương mù vậy, khiến người khác nhìn không rõ khuôn mặt chân thật nhất của hắn rốt cuộc là như thế nào.

“Tối nay anh đến nhà họ Cao..”

“Tôi đang đợi người”

“Đợi ai?”

“Họ sẽ đến ngay thôi.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi