SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Không phải chỉ là một cuộc gọi điện thoại thôi sao? Chỉ cần gã báo ra tên của Cao Thành, sợ rằng ông chủ công ty giải trí Tinh Tế còn phải tự mình tới cửa, đưa vé đến trong tay gã nữa đấy.

Tần Mục đắc ý.

Rượu này càng uống càng thấy ngon, mấy phụ nữ bên cạnh càng nhìn càng thấy mê.

Đợi lát nữa, các cô ấy sẽ phải hiểu’chuyện, sẽ cố gắng ra sức hầu hạ mình.

*Thời buổi này, quan hệ là quan trọng nhất. Bây giờ ở Thịnh Hải, người quen biết ngoài thế giới ngầm còn chẳng có tác dụng bằng quen biết người nhà họ Cao”

Tần Mục cảm thấy may mắn.

Trước đây, khi nhà họ Cao còn chưa khống chế Thịnh Hải, gã và Cao Thành kia cũng chỉ là bạn nhậu.

Nhưng nhà họ Cao lập tức trở thành người nắm giữ thế giới ngầm Thịnh Hải trong tay, ngay cả địa vị của Cao Thành cũng lập tức tăng lên rất nhiều!

Đây là một người đắc đạo, gà chó lên trời!

Tân Mục đã tận mắt nhìn thấy, một lãnh đạo ban ngành nào đó cung kính cúi đầu trước mặt Cao Thành!

“Nhà họ Tân tôi cũng có thể mượn cơ hội này để một lần bay lên trời, ha ha ha ha”

Lúc đó, đám người Giang Ninh và Lâm Vũ Chân đã đến công ty giải trí Tinh Tế.

Vương Vĩ không dám bày ra cảnh tượng gì đặc biệt lớn, anh ta biết Giang Ninh là người khiêm tốn, không thích những chuyện hoa hòe hoa sói này.

Mấy người ngồi ở trong phòng làm việc, Vương Vĩ bảo người pha trà. Ba người Lâm Vũ Chân, Diệp Khinh Vũ và Tô Vân tập trung lại một chỗ thì có chuyện nói mãi không hết.

Mà Giang Ninh ngồi ở đó, lẳng lặng nghe Vương Vĩ báo cáo về tình hình hoạt động của công ty trong thời gian này.

Hắn thật ra không phải muốn quản. Đây chỉ là một công †y giải trí nhỏ, Giang Ninh không có hứng thú để ý tới. Nó có đáng bao nhiêu tiền đâu.

“Tôi sẽ cố gắng hết sức chuẩn bị cho buổi hòa nhạc lần này, chắc hẳn không có bất cứ vấn đề gì đâu. Tiếp đó tôi cũng sẽ tiến hành trao đổi đầy đủ với bên phòng quan hệ xã hội của Lâm thị, có thể mượn cơ hội này làm cho sản phẩm mới của tập đoàn Lâm thị được xuất hiện trước mặt công chúng nhiều hơn”

Vương Vĩ biết Giang Ninh mua công ty này và để cho mình làm ông chủ không phải chỉ để cho Diệp Khinh Vũ có thể yên tâm hát tốt.

Việc giúp đỡ tuyên truyền cho Lâm thị nhất định phải làm đúng chỗ.

“Ừ, anh cứ làm việc này là được rồi, không cần cái gì cũng báo cáo với tôi, tôi nghe không hiểu đâu.”

Giang Ninh cười.

Vương Vĩ đưa chén trà tới. Anh ta biết Giang Ninh tin tưởng mình, trong lòng rất biết ơn.

“Đại ca yên tâm, tôi nhất định sẽ làm tốt chuyện này.”

Vương Vĩ thật ra rất quen thuộc với những chuyện này nên làm rất dễ dàng, vì biết rõ các loại phương pháp.

khuôn mẫu trong giới nên bảo anh ta tới làm thì không có bất cứ vấn đề gì.

“Nếu gặp phải khó khăn nào không thể giải quyết thì cứ nói thẳng với tôi.”

Giang Ninh lại nói thêm một câu.

Loại chuyện chuyên môn này tất nhiên phải giao cho người có chuyên môn đi làm.

Hắn có thể làm chính là giúp bọn họ giải quyết một vài vấn đề rất khó giải quyết, hoặc người rất khó giải quyết.

“Rác rối thì thật ra không có rác rối gì.”

Vương Vĩ cười gượng một tiếng: “Người trong giới chúng †ôi có quá nhiều quy tắc ngầm, thật ra đều không tính là rắc rối, bởi vì tất cả mọi người quen nhau, lại có một tục lệ như thế”

Anh ta dừng lại một lát rồi nói tiếp: “Nói ví dụ như buổi hòa nhạc mà chúng ta sắp tổ chức. Muốn thuê vị trí sân vận động kia lại không phải là vấn đề bỏ tiền ra”

“Thật không?”

Giang Ninh thật sự không biết về những chuyện này.

“Còn phải đưa vé”

Vương Vĩ gật đầu: “Đưa một ít vé vào cửa cho lãnh đạo.

của các ban ngành quản lý liên quan kia”

“Sau đó còn có bảo vệ, còn có phòng cháy chữa cháy, còn có y tế…”

Anh ta lắc đầu, những thứ này đều là quy tắc ngầm, nhưng trên thực tế đã sớm được đưa lên mặt nổi.

Mặc dù là công việc nhưng người ta làm việc khổ cực, cho ít vé vào cửa cảm ơn cũng là nên làm. Chẳng qua trên thực tế, người được tặng đều là quản lý, người làm việc thật sự lại chẳng kiếm được gì.

“Phải đưa bao nhiêu?”

Giang Ninh hỏi.

“Ít nhất là ba mươi phần trăm.”

Vương Vĩ nói: “Chúng ta phải tặng cho những người quản lý trong các phương diện có liên quan khoảng ba mươi phần trăm vé.”

“Nhiều vậy sao?”

Giang Ninh nhíu mày.

Đây không phải là móc tiền từ trong túi của hán ra sao?

Hắn đường đường là chiến thần đứng đầu phương đông, còn phải dùng tiền trong phương diện này sao?

“Tục lệ ngoài thế giới ngầm chính là như vậy”

Vương Vĩ đương nhiên biết đây là móc tiền từ trong túi của Giang Ninh ra, nhưng hình như không có cách nào.

Thực lực của Giang Ninh mạnh mẽ, còn tiền nhiều khí lớn, nhưng dù sao cũng xem như là người của giới xã hội đen, ngoài thế giới ngầm này lại không có khả năng dễ dàng trêu chọc như người của giới xã hội đen.

“Tục lệ này thật sự không tốt.”

Giang Ninh lắc đầu.

Hắn không nói gì nữa, trực tiếp lấy điện thoại di động ra bấm số gọi.

‘Vương Vĩ thấy vậy liền im lặng không làm phiền.

“A Phi”

Giang Ninh thản nhiên nói: “Tục lệ ngoài thế giới ngâm ở Thịnh Hải bên này không tốt lắm, tôi mở buổi hòa nhạc còn phải nịnh bợ bọn họ sao?”

“Ừ, bảo bọn họ sửa đổi một chút đi”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi