SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Một bóng người trực tiếp chui từ dưới bàn ra, mặt đỏ tai hồng, tóc có chút rối bời đang vội vàng chỉnh lại quần áo. Cô ta không quan tâm Tân Mục nói những lời thô tục gì, lập tức cầm lấy túi tài liệu trên bàn và xé ra xem. Quả nhiên là vé xem hòa nhạ!

c”Cậu Tần, cậu đúng là quá lợi hại!”

Người phụ nữ vui vẻ nói: “Mười vé đấy!”

Tần Mục đắc ý hừ một tiếng, không’hề để tâm.

lần Mục đắc ý ột tiếng, hông hềi lể tâm. 9 Lại không phải là mười vé xem hòa nhạc sao? Gái này lại tính là gì chứ? Chỉ cần gã và Cao Thành là bạn tốt, đừng nói mười vé, cho dù là mười xe, gã muốn thì người khác cũng phải đưa!

“Tôi còn có chỗ càng lợi hại hơn đấy”

Tân Mục cười một tiếng: ‘Bây giờ, lại để cho em được mở mang kiến thức một chút”

“Đáng ghét.”

Ở trong phòng làm việc làm xăng làm bậy một buổi chiều, Tân Mục cảm thấy mỹ mãn, thậm chí cảm giác có hơi mệt mỏi.

Khi trở về nhà, Tân Mục thấy ba mình – Tân Long đang.

ngồi ở trong phòng khách, chân mày nhíu chặt, trên mặt là dáng vẻ sống sót sau tai họa.

Thấy Tân Mục trở về, ông ta hừ một tiếng.

“Lại chạy tới chỗ nào phát điên rồi. Mỗi ngày đều vậy, không chịu làm việc đàng hoàng!”

“Ba, sao con vừa về là ba lại máng con thế?”

Tân Mục có phần không thoải mái. Từ nhỏ đến lớn, mọi chuyện trong nhà đều do Tân Long, thành tích của gã không tốt lại không có sở trường gì đặc biệt, dựa vào số tiền mẹ cho mới mở được một công ty, sống cuộc sống vô lại.

Nhưng bây giờ gã đã là bạn của Cao Thành, vậy lại khác rồi!

“Con tưởng ba muốn mắng con sao?”

Tần Long không nén được cơn giận: “Con bảo ba lấy vé hòa nhạc gì đó cho con, con biết có bao nhiêu rắc rối không hả?”

Ông ta đúng là bị dọa sợ rồi. Ông ta vốn định học theo mấy người bạn, trực tiếp tìm công ty giải trí để đòi, nhưng ông ta còn chưa kịp hỏi, lại nhận được tin tức, những người đi tới công ty giải trí Tinh Tế đòi vé đều tiêu đời!

Đòi ít, nghiêm trọng thì cảnh cáo, giáng chức giảm lương, sung quân vào tầng đáy bát đầu lại một lần nữa.

Mà đòi nhiều lại trực tiếp đuổi việc, vĩnh viễn cũng không được nhận lại!

Thậm chí, cấp trên cao nhất trong đơn vị mình còn bị lãnh đạo lớn gọi lên, mắng hơn một giờ, lúc trở về thấy hai chân vẫn còn đang run rẩy.

Tần Long đúng là bị dọa cho sợ rồi.

Bọn họ cũng chỉ đòi có hai, ba cái vé mà thôi.

Trước kia, không phải chuyện này đều rất bình thường sao?

Nhưng bây giờ, những vé xem hòa nhạc đó căn bản là quả bom hẹn giời Thật may, thật may là mình mở miệng chậm một bước, nếu không bây giờ ông ta chắc chăn cũng gay go.

“Vé à?”

Nào ngờ Tần Mục vừa nghe xong thì có hơi xem thường nói: “Ba, không phải là mấy vé vào cửa thôi sao, có thể có rắc rối gì chứ? Con đã biết là không thể trông cậy gì được vào ba mà”

Gã hừ một tiếng: “Không cần làm phiền ba, con tự mình lấy được rồi, những mười vé đấy!”

“Bao nhiêu?”

Tần Long suýt nữa ngã từ trên ghế xuống. Ông ta lập tức đứng lên, lớn tiếng nói: “Con nói bao nhiêu vé?”

“Mười vé.”

Trên mặt Tân Mục đầy đắc ý.

“Con lấy ở đâu ra?”

Giọng nói của Tần Long cũng trở nên chói tai, vì quá căng thẳng mà người cũng run lẩy bẩy.

“Đương nhiên là lấy được từ ông chủ công ty giải trí Tinh Tế”

Tần Mục thản nhiên nói: “Tần Mục con đòi anh ta mười vé là nể mặt anh ta rồi!”

“Bịch!”

Hai chân của Tân Long mềm nhũn, sợ đến mức trực tiếp ngã ngồi xuống đất.

Tần Mục tự nhiên lại đòi công ty giải trí Tinh Tế tới mười vét Lần này Tân Long bị dọa cho hồn cũng chẳng còn.

Lãnh đạo của ông ta chỉ đòi có năm vé đã bị trực tiếp cách chức, vĩnh viễn không được làm nữa, đồng thời ghi lại trong hồ sơ, đường đời này xem như đã hoàn toàn kết thúc.

Bây giờ, Tân Mục nói gã đòi mười vé?

Tiêu rồi!

Chết chác rồi!

Đứa con bất hiếu này!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi