SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Đám người anh Cẩu giống như đàn sói lộ ra sự khát máu, phóng về phía hai người áo đen.

“Giết!”

“Giết!”

“Giết”

Tiếng gầm thét giận dữ vang. vọng ở cả con hẻm nhỏ, gần như trong nháy mắt, bọn họ lại phát ra sức chiến đấu mạnh nhất của mình.

Bọn họ không hề giữ lại.

Giết!

Bọn họ nhất định phải gi ết chết hai tên khốn kiếp này trả thù cho người anh em của mình!

Ẩm!

Kỹ năng chiến đấu theo đội hình mạnh mẽ, trực tiếp, mười mấy người dường như lập tức biến thành một chỉnh thể, sự ăn ý đã đạt đến mức cực hạn.

Trên cả hai phương diện tấn công và phòng vệ đều đạt tới trạng thái mạnh nhất của bọn họ!

Anh Cẩu giống như phát điên, nắm đấm vang dội, đánh ra từng một quyền như không biết mệt, trong đôi mắt lan tràn sát khí!

“Chết đi!”

Vẻ mặt hai người áo đen thoáng biến đổi, không ngờ đám người anh Cẩu lại tự nhiên điên cuồng như vậy.

Bọn họ căn bản không sợ chết!

Cho dù có phải chịu một quyền của mình, bọn họ cũng muốn cán một miếng thịt từ trên người mình xuống.

Bị điên rồi!

Một đám điên!

Những người trước mắt này căn bản là một đám người điên, cho dù có thể gi ết chết bọn họ, mình cũng tuyệt đối sẽ bị cứng rắn dây dưa tới chết!

“Đột phá vòng vây!”

Bản thân hai người áo đen từng trải qua trăm trận chiến nên có đầy đủ kinh nghiệm phong phú, chúng lập tức nhìn ra được, cho dù hôm nay đám người anh Cẩu có cùng chết với chúng cũng nhất định phải giữ chúng lại.

Chúng quyết định thật nhanh, lựa chọn đột phá vòng vây.

“Âm Nắm đấm mạnh mẽ, nhanh như gió đánh vào trên vai của anh Cẩu, làm anh Cẩu chấn động tới mức bay ngược ra ngoài.

Đội hình chiến đấu lập tức thủng một lỗ!

“ĐịI”

Hai người nhảy lên muốn bay ra ngoài. Chúng biết rất rõ điểm công kích mạnh nhất của đội hình chiến đấu cũng đồng thời tuyệt đối là nơi phòng vệ yếu nhất.

Đẩy lui được anh Cẩu chính là cơ hội để đột phá vòng vây!

“Cản chúng lại!”

Anh Cẩu nổi giận gầm lên một tiếng, một cánh tay rũ xuống, tất nhiên đã bị trật khớp, nhưng anh ta hoàn toàn không để ý tới, một tay khác võ mạnh xuống mặt đất, người bắn lên: “Đừng để hai tên chó hoang này chạy thoát!”

VùI VùI VùI Mười mấy người còn lại nhanh chóng phản ứng, lão Lục thoắt cái đã bổ sung vị trí của anh Cẩu.

“Còn muốn chạy à? Nằm mơI”

Hai người áo đen thoáng dừng lại, không ngờ những người này phản ứng nhanh như vậy, trong mát chúng càng lộ rõ sát khí.

Chúng không nói một lời, một trái một phải đồng thời ra tay, trực tiếp lao về phía lão Lục!

Gi ết chết hắn!

Phá vòng vây lại hoàn toàn mở ra lỗ thủng.

Chúng đã nhìn ra được, hai người có thể đảm nhiệm công kích chính trong bộ kỹ năng chiến đấu theo đội hình này chính là anh Cẩu và lão Lục.

Anh Cẩu mất đi một nửa sức chiến đấu, chỉ cần giết người dự bị là lão Lục này thì đội hình chiến đấu sẽ bị phát “Vèol”

“Vèol”

Hai người đột nhiên tăng tốc, nhanh đến kinh người!

“Nhanh!”

Sắc mặt anh Cẩu biến đổi, không ngờ hai người này còn che giấu thực lực.

Điều càng làm cho anh ta cảm thấy chấn động hơn chính là hai người kia hình như đặc biệt hiểu rõ về kỹ năng chiến đấu theo đội hình.

Phá giải thế nào, lựa chọn tấn công thế nào, chúng đều biết rõ!

Mới một chiêu, lão Lục đã lập tức lùi lại mấy bước, máu tràn ra khỏi khóe miệng, người ở các vị trí phòng vệ khác căn bản không kịp tới.

“Bảo vệ lão Lục!”

Anh Cẩu giãy giụa đứng dậy, cắn răng muốn xông lên.

Nhưng hai người áo đen làm sao có thể lãng phí cơ hội đột phá vòng vây một cách vô ích như vậy?

VùiI Hai người giống như bóng quỷ đồng thời giơ bàn tay lên, hóa thành hai thanh đao sắc bén, xông về phía lão Lục!

“Giết!”

Nhanh như tia chớp!

“Lão Lục cẩn thận!”

“Lão Lục mau lui lại!”

Khóe mắt anh Cẩu muốn nứt ra, mấy người khác cũng vội vàng quát to, bọn họ muốn đi cứu giúp nhưng căn bản không kịp.

Hai người áo đen này quá mạnh!

Con ngươi lão Lục chợt co lại nhưng không hề lùi bước.

Nếu anh ta lùi lại, hai tên chó hoang này sẽ trốn mất!

Bọn họ đã giết Thập Bát, cho dù anh ta có chết cũng tuyệt đối không thể để cho chúng trốn thoát được!

“Đến đây đi!”

Lão Lục hét lên một tiếng, ánh mắt thản nhiên và vung hai tay lên. Cho dù chết, anh ta cũng muốn ngăn chặn hai người này, không để chúng rời đi.

“Âm!”

“Âm!”

Đột nhiên…

bóng người như gió, như mưa, gần như đã lập tức đến trước mặt lão Lục, khí tức quen thuộc này làm cho.

mắt lão Lục lập tức sáng lên!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi