SIÊU CẤP TUẦN CẢNH







"A lăng, thật có năng lực, có cá tính a chỉ cần nửa tháng ngươi đã cám dỗ được một nữ cảnh sát xinh đẹp như vậy ." Thấy Điền Ny vỗi vã rời đi , kẻ được xưng là cao thủ tình trường như Lưu Tuấn Hi liền thấy được một ít manh mối , hắn đi tới bên cạnh Trương Sở Lăng , nặng nề mà vỗ lên vai hắn một chưởng , có chút bội phục nói .



"A hi, ngươi nói 3 câu cũng không thoát khỏi sở trường của mình a ." Trương Sở Lăng nhẹ nhàng gỡ bàn tay của Lưu Tuấn Hi đang đặt trên vai mình qua một bên , không có lo lắng nói , " Điền Ny có điều kiện tốt như vậy , ngươi cho rằng ta xứng đôi với nàng sao ?"



"Lấy con mắt đã ngang dọc tình trường của ta mà đánh giá , Điền Ny tuyệt đối là coi trọng ngươi , ngươi có bao giờ thấy nàng dịu dàng như vậy chưa , ngày hôm nay đều là hưởng phúc của ngươi a." Lưu Tuấn Hi rung đùi đắc ý nói .




"Đúng vậy a Lăng, a Hi nói không sai, Điền Ny khẳng định có tình ý với ngươi , ngươi xem nàng với chúng ta hung dữ như vậy, nhưng lại đối với ngươi tốt như vậy, trước khi đi ngay cả bình thuỷ của ngươi cũng cầm theo." Trương Bình cũng nhịn không được nữa chen miệng nói.



"A lăng, ngay lúc Điền Ny xuất hiện trong phòng làm việc , ta sẽ biết ngươi có số đào hoa rồi , hiện tại quả nhiên không ngoài sở liệu a..." Lý miệng rộng càng vui tươi hớn hở .



"..."



Phòng làm việc đột nhiên nhiều hơn một người khuấy động đề tài nói chuyện, đồng thời mọi người vây quanh Trương Sở Lăng, ngươi một lời ta nhất ngữ mà nói. Chỉ là mọi người mặc dù đang thảo luận về chuyện Trương Sở Lăng , lại không có tôn trọng với Trương Sở Lăng , trong giọng nói thỉnh thoảng lại lộ ra bất mãn cùng đố kị, làm Trương Sở Lăng nghe xong trong lòng cảm thấy vô vị .



Thời gian tuần tra qua đi rất nhanh , Lâm Tịnh hừ lạnh một tiếng , làm mọi người trong phòng làm việc lập tức trở về vị trí của mình, ánh mắt của nàng lướt nhanh qua mọi người , sau đó dừng lại trên người Trương Sở Lăng , "A lăng, ngươi đến phòng làm việc của ta một chút."



Thanh âm rất nhẹ, nhưng mang theo cảm giác không cho từ chối .



Trương Sở Lăng nhìn bóng lưng duyên dáng của Lâm Tịnh , trong lòng nghi hoặc, hiện tại nàng tìm ta có thể có chuyện gì chứ ?



"Ngươi chuẩn bị tốt cho việc đi huấn luyện PTU chưa ?" Đợi Trương Sở Lăng ngồi xong , Lâm Tịnh mới mở miệng hỏi, quan sát Trương Sở Lăng thời gian gần đây , Lâm Tịnh cảm thấy trên người Trương Sở Lăng có một chút thay đổi , chính là không cảm giác được là thay đổi nào.




"Chuẩn bị?" Trương Sở Lăng ngạc nhiên. Hắn thật đúng là không biết chuẩn bị cái gì khi đi huấn luyên PTU , chỉ là thỉnh thoảng nghe đồng sự nói, cảnh sát không có trải qua huấn luyện PTU thì không phải là cảnh sát thực sự , còn nói PTU chính là loại huấn luyện rất khổ cực , đối với lời đồn về những việc này , Trương Sở Lăng không để ở trong lòng. Có phải là cảnh sát hay không cũng không phải do người khác quyết định , mà là phải xem biểu hiện của bản thân , về phần cực khổ cùng mệt nhọc , như vậy càng trái ngược, Trương Sở Lăng cũng không nhận ra huấn luyên PTU so với qui định về kế hoạch tập thể hình của hắn vẫn còn cực khổ mệt nhọc hơn .



"Phải chuẩn bị thân thể cùng tâm lý . Thân thể của ngươi quá kém, mà cường độ huấn luyện PTU tương đối lớn , ngươi chuẩn bị tốt để chịu cực khổ đi , đừng có bỏ dở giữa chừng , không được lãng phí cơ hội này , còn có, học viên trong PTU đến từ các cục cảnh sát khác, về sau ngươi chính là địa biểu cho cục cảnh sát Thâm Thuỷ , nhất cử nhất động của ngươi đều ảnh hửơng đến vinh dự của cục cảnh sát ..." Trông thấy bộ dạng ngẩn ngơ của Trương Sở Lăng , Lâm Tịnh kiên nhẫn giải thích, trong mắt có chút ít lo lắng.



Nghe được Lâm Tịnh nói, Trương Sở Lăng trong lòng rất là cảm động. Nhìn ra được, trong tâm Lâm Tịnh có điểm bao dung, nếu không nàng sống trong một gia đình khác thường như vậy mà vẫn bảo trì được tính lạc quan , phụ thân trọng nam khinh nữ luôn say xỉn của Lâm Tịnh , Trương Sở Lăng cảm thấy thương xót thay cho Lâm Tịnh , vì sao người tốt luôn không được báo đáp?



Bộ dạng ngẩn ngơ của Trương Sở Lăng đập vào mắt Lâm Tịnh , hắn giống như bị lời nói của mình hù doạ vậy , nàng không khỏi mỉm cười , tận lực tạo ra một bầu không khí dễ chịu , "Kỳ thực cũng không có kinh khủng như ta nói , nghị lực cùng năng lực chịu cực khổ của ngươi ở cục cảnh sát rất mạnh mẽ , ta tin tưởng ngươi."



"Madam xin yên tâm, ta sẽ không làm mất mặt cục cảnh sát của chúng ta ." Trương Sở Lăng nghiêm túc nói , chỉ là trong trường hợp này vẻ mặt của hắn , cùng lời của hắn, có điểm gây buồn cười .



"Cười khúc khích" một tiếng, Lâm Tịnh nhịn không được cười ra tiếng , "Được rồi, đừng đùa nữa . Buổi tối hôm nay ngươi không cần phải đi tuần tra đâu , cái gì chưa chuẩn bị tốt thì hãy chuẩn bị tốt đi , để còn nhanh chóng chuẩn bị lên đường , sáng sớm ngày mai còn đi PTU báo danh."



Thấy Trương Sở Lăng lúc này còn có điểm hài hước , Lâm Tịnh cũng yên lòng.



"Cảm tạ Madam!" Nghe mình được nghỉ một ngày đêm , Trương Sở Lăng liếc mắt nhìn Lâm Tịnh một cái ngoài ý muốn , tựa hồ như càng ngày càng có tình cảm đối với Lâm Tịnh..




Rời cục cảnh sát , Trương Sở Lăng bắt đầu hồi tưởng lại những việc gì mà mình cần phải xử lý , dù sao huấn luyện PTU cũng mất ba tháng , căn bản là không có thời gian tự do . Nếu như bởi vì bản thân sơ ý mà gây ra sự việc gì thì cũng không tốt .



Được rồi, bản thân hình như đã đáp ứng vợ chồng Ngô Bằng Huy chỉ cần bọn họ biểu hiện tốt, bản thân một tuần sau sẽ tìm bọn họ , thời gian dài như vậy không gặp bọn họ, cũng không biết biểu hiện hiện tại của bọn họ thế nào nữa , còn có Lý Vũ Hàm, nàng hàm hồ nói trong điện thoại thoại là bản thân mình rất tốt , làm cho mình không cần lo lắng, lại không có nói cụ thể hiện tại nàng đang làm gì , đìều này tựa như không giống với tính cách của nàng .



Trong lòng có nhận định này , Trương Sở Lăng tự nhiên ghé qua gặp mặt vợ chồng Ngô Bằng Huy một chút , đồng thời cũng muốn tìm tòi đến tột cùng , xem Lý Vũ Hàm hiện tại đang ở làm gì.



Chỗ của quán ăn Ngô Ký cũng cách không xa cục cảnh sát , đi bộ khoảng mười mấy phút



Lúc Trương Sở Lăng đi tới trước của quán ăn Ngô Ký , cảnh tượng trong tiệm cơm làm cho Trương Sở Lăng tưỏng mình n hìn nhầm , đồng thòi sự tức giận chậm rãi tích tụ trong mắt hắn.



Quán ăn được sửa sang lại , so với trước đây thì có vẻ rỗng rãi sáng sủa hơn , thoạt nhìn thấy hơn gấp mấy lần , sinh ý phi thường tốt hơn . Lý Vũ Hàm không ngừng xoay tròn giống như con quay , bị khách hàng trong đại sảnh hô hoán chạy đi chạy lại , khuôn mặt ửng đỏ đầy mồ hôi , mồ hôi chảy thành dòng trên trán , bộ dạng trông thật mệt mỏi . Vợ chồng Ngô Bằng Huy thì đang ngồi trước quầy thu ngân , hai người tựa hồ đối với biểu hiện của Lý Vũ Hàm rất thoả mãn , gật đầu một cái.



Đây là có chuyện gì, Lý Vũ Hàm thế nào lại tiếp tục làm việc ở quán ăn này , mình không phải kêu nàng nghỉ việc đi sao ? Vợ chồng Ngô Bằng Huy kia lại dám làm ngơ trước lời cảnh cáo của mình , tiếp tục đối đãi như vậy với Lý Vũ Hàm, lẽ nào bọn họ có cái gì để dựa vào , bản thân bị nắm giữ nhược điểm nên không đối phó được bọn họ sao?


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi