SIÊU CẤP TUẦN CẢNH







Bởi vì yến hội được tổ chức chủ yếu là chúc mừng sinh nhật của Lý Hồng Khánh , lúc này chủ nhân của yến hội là Lý Hồng Khánh lại không có ở đây , yến hội tự nhiên cũng sẽ không cần phải tiếp tục nữa . Lý lão đầu bày tỏ sự áy náy đối với mọi người trong đại sảnh , đồng thời mời bọn họ dự một buổi party trên du thuyền 3 ngày sau , những người đó vừa nghe được sẽ còn cơ hội tiếp xúc với Lý lão đầu , lập tức cao hứng rời đi .



Đuổi được mọi người trong đại sảnh , cha con Lý gia mời huynh muội Trương Sở Lăng lên lầu hai .



"Ngươi làm như thế nào, ngươi không phải là lần đầu tiên gặp A Khánh sao , thế nào lại có thể bắt chước được giọng nói của nó giống đến như vậy được ?" Lý lão đầu quan sát Trương Sở Lăng , hiếu kỳ hỏi .




Ngày hôm nay Trương Sở Lăng đã làm cho hắn cực kỳ kinh ngạc , kỳ thực lúc Lý Hồng Khánh kêu Trương Sở Lăng đứng lại , lão cũng đã rời phòng , do đó mọi chuyện phát sinh tiếp theo hắn đều thấy hết , hắn thấy Trương Sở Lăng vì một cái nữ hài mà ra tay , trong mắt cũng có ý tán thưởng , cảm thấy tên nam tử này có trách nhiệm , không phải là kẻ khi gặp chuyện liền lùi bước , điều này cũng làm cho hắn ngập tràn chờ mong đối với hành động tiếp theo của Trương Sở Lăng ; khi thấy hai tên bảo vệ của Lý Hồng Khánh khống chế hai tay của Trương Sở Lăng , khi Lý Hồng Khánh chuẩn bị xuất ám chiêu , hắn lại thấy có điểm đáng tiếc , nhưng lại không thể can dự vào , thật sự là lỗ mãng mà ; giữa lúc hắn định sai nhi tử Lý Bân của mình xuống ngăn lại hành động càn quấy của Lý Hồng Khánh , thì Trương Sở Lăng lại ném hai tên bảo vệ ra làm cho mọi người kinh ngạc , thân thủ của hai tên bảo vệ ấy cũng không hề kém nhưng lại không thể ra tay đánh trả lại Trương Sở Lăng , thực lực của Trương Sở Lăng làm cho hắn kinh ngạc há hốc cả miệng ra ; chỉ là Trương Sở Lăng đem hai chân của mình đập gãy đi , điều này làm cho hắn thật mất mặt, cho dù Lý Bân ở một bên cầu xin, hắn vẫn còn cảm thấy nên giáo huấn Trương Sở Lăng một chút .



Theo sự quan sát của lão , Trương Sở Lăng cùng Trương Nhược Nam là có quan hệ yêu đương , mà Lý Hồng Khánh con mình chính là muốn tranh giành người yêu với Trương Sở Lăng nên xảy ra tranh chấp , do đó mới xảy ra những chuyện không vui này , với hắn mà nói, chuyện trai gái này hắn không có coi trọng cho lắm , thế nhưng đối với người thân , hắn lại phi thường cố chấp , đó cũng chính là nguyên nhân vì sao sắc mặt của hắn biến đổi khi thấy Trương Sở Lăng đánh gãy chân Lý Hồng Khánh , đó cũng chính nguyên nhân hắn đột nhiên mỉm cười khi biết Trương Sở Lăng và Trương Nhược Nam là huynh muội .



Nghe được câu hỏi của Lý lão đầu , Trương Sở Lăng cười, tính tình lão đầu này thật giống trẻ con a , tự nhiên lại hứng thú với kỹ thuật nhái giọng của ta , bất quá lần kỹ thuật nhái giọng này không thể giả thích một cách ba xạo được ? Nếu đã muốn giải thích không rõ ràng , thì đánh lừa hắn một chút đi , nghĩ tới đây, Trương Sở Lăng cười nói: "Đây chỉ là sở thích của tiểu chất mà thôi , ta từ nhỏ đã thích bắt chước giọng nói của người khác , một thời gian dài , đã có thể bắt chước giọng nói cùng thần thái nói chuyện của từng người ."



" Sở thích của ngươi thật là đặc biêt a ." Nghe Trương Sở Lăng giải thích Lý lão ngẩn ra , Lý lão chậm rãi nói .



Nhưng Trương Nhược Nam lại trợn mắt nhìn ca ca , trong lòng nghi hoặc không ngớt, từ lúc nào ca ca lại có sở thích như vậy , thế nào mà ta chưa từng nghe nói qua vậy , cũng cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy ca ca có sở thích như vậy . Bất quá ngày hôm nay ca ca đã làm cho nằng kinh ngạc không ít , đủ để làm cho nàng không kịp tiêu hoá trong thời gian ngắn , sở dĩ lúc này có người ngoài , nàng cũng không chất vẫn ca ca của mình .



"Tiểu cô nương, hình như bộ dạng của ngươi rất kinh ngạc khi thấy ca ca của ngươi có sở thích này , lẽ nào ngươi trước đây chưa thấy hắn thể hiện loại năng lực này sao ?" Lý lão đều đã thành tinh khi thấy ánh mắt tò mò của Trương Nhược Nam , không khỏi lên tiếng hỏi.



"Không... Không, gặp qua..." Trương Nhược Nam không nghĩ tới Lý lão đầu lại đột nhiên hỏi mình, làm cho nàng có điểm khẩn trương .




"Bá phụ, ta giới thiệu với người một chút , đây chính là muội muội Trương Nhược Nam của ta ." Trương Sở Lăng kéo muội muội qua giới thiệu với cha con Lý Bân , sau đó lại giới thiệu Lý Bân với Trương Sở Lăng .



"Oa, thân hình của ngươi như vậy cũng có thể tham gia bộ đội cơ động ( ý nói PTU ) sao." Trương Nhược Nam thẳng thắn nói khi thấy thẩn thể có phần thừa cân của Lý bên , lúc nàng nghe được Lý Bân là bạn học của ca ca khi tham gia huấn luyện PTU , nàng không khỏi kinh ngạc lên tiếng, khi ý thức được lời nói của mình như vậy là không có lễ phép trước mặt người khác thì liền che miệng lại



Trương Sở Lăng không khỏi trừng mắt với muội muội , chính lời nói của muội muội hắn đúng là quá thẳng thắn, hắn chỉ biết xấu hổ hướng về cha con Lý Bân xin lỗi.



"Ai, không có gì , ta cũng đã quen rồi." Lý Bân mảy may không thèm để ý đến lời nói của Trương Nhược Nam , dù sao cũng đã có rất nhiều người phản ứng khi lần đầu tiên thấy thân hình quá béo của hắn , chính là hắn cũng không có biện pháp hạ trọng lượng thân thể của mình .



"A bân, mọi người ở PTU đều trông thấy biểu hiện của ngươi , tuy rằng ngay từ đầu mọi người có kinh ngạc về hình dáng của ngươi , nhưng hiện tại không phải trong nội tâm mọi người đang dần dần chấp nhận ngươi đó sao , cảnh sát không phải nhất thiết phải có tố chất thân thể , mà chủ yếu phải có cái này ." Trương Sở Lăng chỉ chỉ vào đầu của mình.



Đích thực ở trường học cảnh sát biểu hiện của Lý Bân không tồi , không chỉ có năng lực hoà nhập vào PTU rất xuất sắc , hơn nữa mỗi cuộc kiểm tra lý thuyết hầu nhưu hắn đều hoàn thành, huấn luyện thân thể cũng rất cố gắng kiên trì.



Lý Bân nghe vậy nét mặt có điểm không được tự nhiên, nhưng có thể nhìn ra trong lòng hắn rất hài lòng . Hắn thích nhất chính là có được sự thừa nhận của đồng nghiệp




Làm Trương Sở Lăng cảm thấy kỳ quái chính là, Lý lão đầu rất nhanh đã đứng chúng một chỗ với muội muội mình , hắn tựa hồ đối với mình phi tò mò, chuyện lớn nhỏ đều hỏi , mà Trương Nhược Nam tựa hồ cũng rất hưng phấn, không ngừng bán đứng bản thân mình @@ , chỉ thấy hai người bọn họ vừa nói chuyện, vừa thỉnh thoảng liếc nhìn mình , làm cho Trương Sở Lăng cảm thấy sợ hãi trong lòng .



"Uy, A Bân, ba ba của ngươi có chuyện gì vậy , ngày hôm nay ta thế nào lại cảm thấy bản thân khó chịu a ?" Một lát sau, Trương Sở Lăng thực sự nhịn không được , đem Lý Bân kéo sang một bên.



Bản thân đánh gãy chân Lý Hồng Khánh , hai cha con này lại không những không có đối phó với mình , mà lại còn khách khí với huynh muội mình như vậy , cũng khó trácổntong lòng Trương Sở Lăng lại như vậy , nếu như là bởi vì là chuyện mình đã cứu Lý Bân , thi thực sự hắn không tin cho lắm . Lại suy nghĩ lại một chút , hai cha con Lý gia nói chuyện không ngừng , Trương Sở Lăng thực sự nhịn không nổi.



"Ha ha, ta còn tưởng rằng ngươi vẫn có thể bình tĩnh a." Khó mà có thể thấy được bộ dáng sốt ruột của Trương Sở Lăng , Lý Bân cười nói."Ta biết ngươi đang nghĩ cái gì, là chuyện của đệ đệ ta đúng không ?"



Thấy Trương Sở Lăng gật đầu, "Kỳ thực Lý Hồng Khánh cũng không phải là đệ đệ ruột của ta , mà là do cha mẹ ta nhận nuôi từ cô nhi viện , khi còn bé hắn rất biết điều , cũng rất nghe lời, chính là sau khi trưởng thành , hắn lại trở nên như vậy , ta sở dĩ thích công việc cảnh sát , cũng là bởi vì hắn cứ một mực truyền bá tư tưởng bên tai ta , bất quá điểm ấy ta cũng không trách hắn, chính là gần đây hắn thấy thân thể của cha ta không được tốt , hắn đột nhiên có điểm nôn nóng , sợ rằng cha ta không cho hắn là người thừa kế , luôn làm một ít chuyện mở ám sau lưng ..."



Nghe xong Lý Bân nói, Trương Sở Lăng rốt cuộc biết vì sao Lý gia lão đầu lại lạnh lùng đối với việc Lý Hồng Khánh bị thương đén như vậy , nguyên lai cho dù ngày hôm nay bản thân hắn không ra tay đối phó với Lý Hồng Khánh, thì Lý lão đầu cũng ra tay giáo huấn Lý Hồng Khánh , nói như vậy bant thân mình không phải giúp hắn một chuyện sao . Nghĩ tới đây, Trương Sở Lăng chỉ có một câu để đánh giá hai người Lý Hồng Khánh và Phương Diệu Na là , "Tự ý làm bậy không thể sống được !"


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi