SIÊU MẪU HÀNG ĐẦU

Đợi lúc Tăng Tuyết phản ứng lại, túi xách đã không còn nữa rồi.

"Bọn khốn nạn này!" Tăng Tuyết cắn răng khẽ chửi rủa, kết quả một micro đã dí sát miệng cô, lời nói thô tục này đúng lúc nuốt lại vào trong.

Tăng Tuyết bị dồn ép đến khốn đốn, nhưng lại không dám nói nhiều lời, nhất cử nhất động của cô ấy bây giờ đều đại diện cho hình ảnh của Lâm Lam, giờ đây bên ngoài tràn ngập tin tức xấu, nếu cô ấy ở đây gây thêm sai lầm nào nữa cũng sẽ biến thành tai họa nối tiếp tai họa.

Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng đám phóng viên lại càng quá quắt.

Bíp bíp bíp...

Đúng lúc đầu óc của Tăng Tuyết bị chèn ép đến mức đau nhức, dây thần kinh bị kéo căng, tiếng bíp bíp kia đột nhiên vang lên, khiến ánh mắt của đám phóng viên cũng theo đó mà chuyển đi.

Một người dáng vẻ đào hoa từ chiếc Ferrari đỏ phóng khoáng bước xuống.

Tăng Tuyết sững sờ, đám phóng viên xung quanh cô ấy nhanh như chớp đã vây quanh trước mặt Thẩm Hoằng.

"Tôi nói đám người mấy người, tin tức cũng nhạy bén quá nha, thiếu gia tôi ra ngoài dùng bữa tối cũng có thể bị mấy người tóm được." Vẻ mặt Thẩm Hoằng tự luyến hất tóc, cánh tay ôm ấp một cô người mẫu mới nổi trên mạng.

"Cậu Thẩm, xin hỏi đây là bạn gái mới của cậu sao?"

"Nghe nói ông Thẩm đang thúc giục cậu kết hôn, lần này đối tượng của cậu là nghiêm túc sao?"

"Theo như trên mạng đồn thổi cậu Thẩm đã tìm được tình yêu đích thực, lẽ nào chính là người trước mặt này sao?"

"..."

Câu hỏi của đám phóng viên ầm ầm dội đến, nhưng Thẩm Hoằng vẫn giữ nguyên dáng vẻ phớt lờ không quan tâm, hết nhìn cô người mẫu trẻ bên cạnh, rồi lại nhìn đám phóng viên: “Mắt mấy người mù à? Chỉ là cùng nhau ăn một bữa cơm, làm sao liền biến thành tình yêu đích thực? Mỗi ngày anh cùng mẹ ăn cơm, mẹ anh là tình yêu đích thực của anh à?"

Thẩm Hoằng đứng trước giới truyền thông vốn đã không có hình tượng gì để bàn, lời nói càng không hề kiêng nể.

Đám phóng viên cũng không phải lần đầu tiên bị cậu Thẩm mắng mỏ, sắc mặt tuy rằng khó coi, nhưng vẫn cứng rắn bám lấy, mà sắc mặt của cô người mẫu trẻ bên cạnh Thẩm Hoằng cũng không được tốt lắm. Cô ta vốn tưởng rằng vịn vào cậu Thẩm sẽ một bước lên mây, kết quả người ta lại xem cô ta như mẹ.

Nếu như là mẹ anh ta còn tốt, vấn đề là cô ta cái gì cũng không phải.

Tăng Tuyết nhìn xung quanh thở phào một hơi, ánh mắt lướt qua cả Thẩm Hoằng đang ôm cô người mẫu, nhanh chóng chui vào xe đi vào chung cư Thượng Phẩm.

Thẩm Hoằng liếc nhìn bóng dáng của Tiểu Lục, nhìn sắc mặt đám phóng viên bị anh ta mắng khó chịu đến xanh mặt: “Vẫn còn chuyện gì sao? Không có thì đừng làm ảnh hưởng đến tâm trạng thiếu gia đây ăn cơm."

Nói xong Thẩm Hoằng kéo người mẫu trẻ bước vào phòng ăn riêng của Đầu Bếp Béo.

Đám phóng viên bị gạt bỏ sang một bên, đứng ngây ngốc.

Như vậy liền đi rồi?

Đợi đám người quay lại muốn đi chặn Tăng Tuyết, thì phát hiện Tăng Tuyết cũng sớm đã không còn tăm hơi.

Rất nhiều phóng viên không có thu hoạch rút lui, nhưng cũng có người đã thu hoạch được thứ bất ngờ.

Tin tức về Diêm Quân Lệnh và Lâm Lam ly hôn vẫn đang tiếp tục nóng lên.

Sau khi văn phòng bên phía Lâm Lam công bố văn bản luật sư với những tài khoản chuyên đi buôn chuyện đã tung tin đồn nhảm, đối phương lại cho người đưa ra thỏa thuận ly hôn.

Toàn bộ sự việc bị đẩy lên cao trào, vỗn dĩ tưởng rằng sự tình này đã làm lớn đến mức độ đỉnh điểm, không ngờ rằng khi Coco và Dương Nguyệt còn đang suy nghĩ cách ứng phó mới, thì còn đợt công kích mới bất ngờ ấp đến.

"Lần này thật đúng là thu hoạch lớn." Khúc Khải nhìn giấy chứng nhận ly hôn của Diêm Quân Lệnh và Lâm Lam, vừa vui mừng vừa đắc ý, ban đầu nghĩ rằng họ cùng lắm là kí vào thỏa thuận ly hôn, không ngờ lại nghiêm trọng đến thế, quả là ông trời giúp anh ta.

"Ngài xem bây giờ nên tung ra chưa?" Phóng viên hỏi với điệu bộ ân cần.

"Chờ họ ứng phó xong, đến lúc đó lại thêm một bằng chứng rõ ràng không thể xê dịch đập vào mặt, để tôi xem sau này Lâm Lam làm sao còn chỗ đứng trong giới người mẫu." Khúc Khải căm hận nói.

Nghĩ đến kết cục của Bành Ngọc, anh ta không thể để Lâm Lam vui vẻ được.

"Theo tôi được biết, hiện giờ chủ tịch Diêm và cô Lâm cũng không ở Bắc Kinh, còn có khả năng liên quan đến chiếc xe gặp tai nạn trên đường Trường An, chúng ta làm như vậy có phải là..."

"Anh đang lo lắng họ chết rồi sao? Vậy càng tốt, chết, tôi cũng khiến họ phải chịu tiếng xấu một đời." Khúc Khải oán giận nói.

"Đã hiểu." Phóng viên nịnh hót đáp lại.

Khúc Khải đưa một sấp tiền mặt cho phóng viên kia: "Làm cho tốt, đi theo chị Tịch sẽ không thiệt cho anh đâu."

"Đó là đương nhiên." Phóng viên ân cần nói, cầm được tiền mới lẳng lặng rời đi.

...

Phòng làm việc của Lâm Lam.

Tăng Tuyết trở về phát hiện túi xách của mình không còn nữa, nôn nóng đến mức trên trán đổ một lớp mồ hôi, không ngừng đi đi lại lại, cô ấy không lo lắng đồ đạc của mình trong đó, mà thứ lo lắng nhất là tờ giấy chứng nhận ly hôn kia.

Giờ đây giống như có một quả bom hẹn giờ đang buộc thật chặt trên cổ Tăng Tuyết.

"Tiểu Tuyết rốt cuộc làm sao vậy? Em không nói cho chị, chị làm sao giúp em ứng phó đây!" Dương Nguyệt nhìn càng nóng vội hơn.

"Em... em..." Tăng Tuyết vài lần muốn mở miệng, nhưng lời nói đến miệng lại không thể thốt ra.

Dương Nguyệt nóng lòng: “Tiểu Tuyết, em như vậy đừng trách chị tức giận!"

Bốp!

"Em làm gì vậy?" Dương Nguyệt vừa nói xong, Tăng Tuyết đã tự tát mình một cái thật đau, khiến Dương Nguyệt bị dọa cho một trận.

"Đều tại em không tốt, chị Nguyệt, chị đánh em đi, em làm mất chiếc túi bên trong có chứng nhận ly hôn của Tiểu Lam, nếu như bị phơi ra ánh sáng, chúng ta đều xong luôn..."

"Em... em nói cái gì?" Dương Nguyệt nghe giọng nói đầy xót xa ân hận của Tăng Tuyết, khẽ run rẩy hỏi.

Cô ấy vẫn có chút không hiểu lời Tăng Tuyết nói, cái gì gọi là giấy chứng nhận ly hôn của Tiểu Lam cơ?

"Đó là... đó là Tiểu Lam và Đại Boss ly hôn thật rồi!" Tăng Tuyết tức giận giậm chân một cái, cuối cùng đã nói ra.

"Cái gì?" Dương Nguyệt dường như chịu một đòn nặng nề: “Làm sao có thể? Đại Boss và Tiểu Lam đang tốt đẹp như vậy, làm sao có thể ly hôn, em đừng có nói vớ vẩn linh tinh."

Đừng nói Tăng Tuyết, đến cả Dương Nguyệt cũng không tin.

"Chứng nhận ly hôn là em lấy từ phòng đọc sách của Đại Boss, có cả ảnh chụp của Lâm Lam và Đại Boss, còn có đóng dấu, không thể giả được." Tăng Tuyết đương nhiên sẽ không ngờ tới, một Đại Boss lúc nào cũng nghiêm khắc kiêu ngạo lạnh lùng sẽ tạo một chứng từ giả để trong nhà.

Đoán chừng một người bình thường cũng sẽ không tin.

"Nói như vậy Đại Boss và Tiểu Lam thực sự ly hôn rồi?" Dương Nguyệt nói xong cả người bất động ngồi ghế trên, rất lâu cũng không biết nên phản ứng như thế nào.

Nếu như Đại Boss và Tiểu Lam thực sự ly hôn, như vậy chứng tỏ những lời trách móc trên mạng không sai, bây giờ dù cho họ đối phó thế nào cũng vô ích.

"Chị Coco thì sao?" Tăng Tuyết thấy Dương Nguyệt như vậy, mới nhớ ra còn có Coco.

"Không biết, buổi chiều đi ra ngoài chưa thấy quay lại." Dương Nguyệt đã không biết nên nói gì nữa.

Tăng Tuyết hít sâu một hơi: “Mặc kệ thế nào, bây giờ rốt cuộc sự thật là gì, Đại Boss và Tiểu Lam không ở đây, chúng ta ai cũng không thể xác định, bất luận như thế nào lúc này chúng ta cũng không thể nhụt chí, không thể để cho người thương đau xót kẻ thù vui vẻ được. Chị còn có biện pháp nào làm giảm mức độ tổn hại đến Đại Boss và Tiểu Lam không?"

"Bây giờ ngoại trừ có nguồn tin minh tinh nổi tiếng xảy ra chuyện thì không ai có thể cứu được Tiểu Lam." Dương Nguyệt thở dài.

Không phải là cô ấy không giúp Tiểu Lam, mà là với tình hình hiện tại căn bản không biết nên giúp như thế nào.

"Minh tinh nổi tiếng sao?" Tăng Tuyết cúi đầu lẩm bẩm, lại phát hiện ngoại trừ Tô Mộ Bạch, những minh tinh cô ấy quen thực sự không hề nhiều.

"Em đừng nghĩ linh tinh, dù thực sự xảy ra chuyện, cũng gặp phải những loại tin xấu như ma túy, bằng không sẽ không thể chuyển dời sự theo dõi của quần chúng." Dương Nguyệt nói làm Tăng Tuyết mất hứng.

Lẽ nào họ thực sự phải nằm chờ chết như vậy sao?

...

Công ty giải trí Đỉnh Thành.

Sau khi Lý Húc cúp điện thoại, Coco không hề nghe lời đối phương, mà là trực tiếp lái xe đến công ty giải trí Đỉnh Thành.

Còn không đợi trợ lý báo cáo đã đạp cửa phòng Lý Húc.

"Họ Lý kia, hôm nay không nói rõ với tôi, tôi cho anh biết tay." Tính tình Coco như thế nào, làm sao đợi đến buổi tối Lý Húc đến tìm cô ấy.

Chỉ có điều vừa gào thét, Coco liền phát hiện trong phòng làm việc không chỉ có anh ta, còn có hai người phụ nữ khác.

Một là phu nhân trung niên tầm 40, 50 tuổi, người còn lại là cô gái trẻ tuổi gần 20 yêu kiều xinh đẹp.

Ánh mắt Coco lướt qua hai người một cái, vẫn thái độ kiêu ngạo lúc đầu nhìn Lý Húc.

Phụ nữ trung niên kia đầu tiên bị hoảng sợ, ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Lý Húc, sau cùng dừng lại trên người Coco: “Người con thích chính là cô gái này?"

"Mẹ..."

Coco sửng sốt, vị phu nhân trung niên này là mẹ của Lý Húc?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi