SIÊU THÍCH ANH - NẶC MỄ THỰC ẤU

5.

"Cái gì?"

Lộ Di nghẹn nước trong cổ họng, ho khan mấy tiếng, có chút không tin vào tai mình.

Khương Nguyên có chút ngại ngùng, trong lòng lôi Yến Huyên Hoà ra mà chửi rủa không ít lần, nhưng trên mặt lại nở nụ cười chân thành.

"Đúng vậy, cô Lộ, chúng tôi muốn mời cô tham gia một chương trình truyền hình thực tế."

Lộ Di nhớ lại lần trước chị ấy nói rằng thật tiếc nếu cô không bước vào ngành giải trí, lúc đó cô còn nghĩ đó chỉ là lời khách sáo trêu đùa. Nhưng bây giờ xem ra, chẳng lẽ chị ấy thật sự muốn kéo cô vào ngành?

Lộ Di không nhịn được mà cười khổ, lịch sự từ chối: "Chị Khương, rất cảm ơn sự đánh giá cao của chị, nhưng tôi thực sự không có hứng thú với ngành giải trí. Tôi chỉ là một nhà thiết kế bình thường, không thích hợp để xuất hiện trên chương trình."

"Hơn nữa, hiện tại Huyên Hoà là người đại diện của Sơn Xuyên. Nếu hai người cùng nhau tham gia chương trình, đúng lúc có thể tăng độ hot cho thương hiệu. Đây là một cơ hội quảng bá tuyệt vời mà. Bộ sưu tập "Lưu Quang Sâm Lâm" làm tốt như vậy, chắc hẳn cô cũng hy vọng nó nhận được nhiều sự công nhận và yêu thích hơn chứ?"

Điều này... thật sự là sự thật.

Khương Nguyên lại kéo cô nói chuyện hơn một giờ đồng hồ, khiến Lộ Di nghe đến mức cả người choáng váng, nhưng chị ấy vẫn chưa hết hứng thú. Cuối cùng, chị ấy cũng bị một cuộc điện thoại khẩn cấp gọi đi.

Trong phòng họp rộng lớn, Tạ Hoài Xuyên vẫn ngồi bên cạnh mà không nói gì, đến khi Khương Nguyên rời đi mới cân nhắc mở miệng: "Tôi thấy cô ấy nói cũng có lý, nếu em tham gia chương trình cùng người đại diện, thực sự có thể đem lại quảng bá và nâng cao nhận diện lớn cho thương hiệu. Đặc biệt là hiện tại, phản hồi của thị trường về người đại diện mới rất tốt, nếu có thể nắm bắt cơ hội này, không chừng sẽ đưa thương hiệu lên một tầm cao mới."

Khương Nguyên đã dám đến đây, tất nhiên là đã chuẩn bị sẵn một loạt lý lẽ. Thấy cô từ chối cũng không nản lòng, tiếp tục khuyên nhủ: "Chương trình này là sự kết hợp giữa người nổi tiếng và người thường, mục đích là để quảng bá văn hóa Trung Hoa. Cô là một trong những nhà thiết kế trang sức trẻ xuất sắc nhất trong nước, chắc hẳn cô cũng hy vọng đưa thiết kế của Trung Quốc ra thị trường quốc tế chứ?"

"Nhưng mà..."

Quảng bá thiết kế Trung Quốc không nhất thiết phải dùng cách này. Lộ Di cảm thấy lý do của Khương Nguyên có chút gượng ép.

Tuy nhiên, Khương Nguyên hoàn toàn không cho cô cơ hội từ chối.

"Cô có ngoại hình xuất sắc như vậy, lên hình chắc chắn sẽ rất đẹp. Hơn nữa, Huyên Hoà của chúng tôi cũng sẽ tham gia, lúc đó có cậu ấy chăm sóc, cô hoàn toàn không cần lo lắng."

Lộ Di đang định lắc đầu thì Khương Nguyên lại tung ra một quả b.o.m tấn.

Hai người thật ra đã rất nhiều ngày không nói chuyện với nhau, trong lòng Lộ Di chất chứa rất nhiều ấm ức, cứng đầu không muốn nhìn anh ấy.

Cả hai đều im lặng, Tạ Hoài Xuyên cũng có chút mệt mỏi, thở dài nói: "Thời gian này xảy ra nhiều chuyện, biến cố quá nhiều khiến chúng ta đều có chút không kịp phản ứng. Thật ra... em tham gia chương trình cũng tốt, chúng ta có thể để lại cho nhau một không gian để suy nghĩ con đường tương lai sẽ đi như thế nào, em thấy sao?"

Trong lòng Lộ Di rất mâu thuẫn.

Nói thật, những ngày này, chỉ cần đối mặt với Tạ Hoài Xuyên, cô không thể nào kìm nén nỗi buồn của mình, chỉ có thể ép mình tập trung vào công việc, cố gắng không nghĩ đến chuyện của anh ấy.

Thậm chí cô còn hối hận tại sao lúc đầu bản lại nhận lời mời đi học ở Ý. Nếu cô luôn ở trong nước, có lẽ sẽ không xảy ra tai nạn xe, lại càng không kéo theo một loạt rắc rối sau đó.

Nhưng nếu cô nhận lời tham gia chương trình này, hai người lại phải cách xa nhau, ai có thể đảm bảo sẽ không có chuyện gì xảy ra nữa?

Có lẽ đến khi cô quay về sau khi quay xong chương trình, lại xuất hiện một Lương Dã, Triệu Dã nào đó. Lúc đó cô lại phải đối mặt thế nào đây?

Lộ Di cảm thấy mình như rơi vào khoảng không, cố gắng muốn nắm lấy thứ gì đó, nhưng xung quanh chỉ có mỗi mình cô, chỉ còn lại mình cô.

Trong lòng Lộ Di tràn đầy nỗi buồn, ấm ức, còn có chút giận dữ.

Cô cảm thấy bản thân mình như đang bị xé nát. Cô cố gắng muốn đến gần Tạ Hoài Xuyên, muốn ôm anh, hôn anh. Nhưng khi tiếp xúc với ánh mắt lạnh lùng của anh, trái tim cô lại như chìm vào đáy biển sâu.

Lộ Di giận dỗi nghĩ: “Được thôi, các người đều muốn tôi đi, vậy tôi sẽ đi, dù cho chuyện trở nên tồi tệ đến mức nào cũng không sao cả. Đến khi Tạ Hoài Xuyên nhớ lại mọi chuyện trong những ngày này, nhớ ra cách anh ấy đối xử tệ với tôi, thì hãy chuẩn bị mà hối hận c.h.ế.t đi.”

Ngay khi nhận được tin Lộ Di đồng ý tham gia chương trình, Khương Nguyên lập tức kéo người của chương trình đến mang hợp đồng để coi ký, sợ rằng nếu để cô có thêm một giây suy nghĩ, cô sẽ đổi ý.

Cho đến khi Khương Nguyên cầm hợp đồng của Lộ Di đắc ý đặt trước mặt nghệ sĩ của mình, Yến Huyên Hòa vẫn không thể tin nổi.

Lúc đầu anh nói nếu Lộ Di tham gia thì anh cũng tham gia chỉ để làm khó Khương Nguyên. Anh còn tưởng rằng các nhà thiết kế thường rất cá tính, không muốn xuất hiện trước công chúng, không ngờ Lộ Di lại đồng ý. Yến Huyên Hòa lập tức có cảm giác tự mình chuốc họa vào thân.

Sau khi xác nhận toàn bộ dàn khách mời, chương trình đã tổ chức một buổi họp báo, mời tất cả mọi người đến để giải thích chi tiết về nội dung và yêu cầu của chương trình.

Lộ Di lần đầu tham dự một dịp như vậy, trong lòng có chút lo lắng, lại có chút phấn khích.

Dù không phải là người hâm mộ cuồng nhiệt, nhưng do ảnh hưởng từ gia đình, hồi nhỏ cô đã xem không ít phim của Lâm Mạn đóng vai chính, bây giờ nhìn thấy người thật không khỏi có chút phấn khởi.

Quả nhiên những người có thể bước chân vào ngành giải trí đều không phải người thường, Lâm Mạn tuy đã gần năm mươi, nhưng không hề có chút dấu vết của tuổi tác, cả người toát lên một vẻ thanh lịch và quyến rũ của người phụ nữ trưởng thành.

Yến Huyên Hòa ngồi bên cạnh cô, thấy ánh mắt cô thỉnh thoảng lại lướt qua Lâm Mạn, trong lòng không khỏi buồn cười, liền dùng cánh tay khẽ chạm vào cô, nghiêng người ghé sát tai cô thì thầm: "Cô là fan của Lâm Mạn à?"

Yến Huyên Hòa lại gần hơi quá, khi nói chuyện hơi thở ấm áp thổi vào tai cô, khiến cô thấy ngứa ngáy, Lộ Di không khỏi lùi lại một chút.

"Không, không phải, bố tôi là người hâm mộ của bà ấy, hồi nhỏ tôi đã xem rất nhiều tác phẩm của bà."

Yến Huyên Hòa có chút không hài lòng, chép miệng kéo cô lại gần một chút, "Lùi cái gì chứ, tôi không ăn thịt cô đâu."

Lộ Di thấy anh ấy có vẻ không giống như lần đầu gặp, ánh mắt nháy nháy, vô tội nói: "Không, không lùi, tôi chỉ là, chỉ là không quen thôi."

Yến Huyên Hòa gật đầu, dường như bị thuyết phục.

"Phải rồi, người như tôi đây, ai nhìn mà không tim đập thình thịch chứ."

Lộ Di có chút ngạc nhiên, dù sao Yến Huyên Hòa trước mặt mọi người luôn là hình ảnh một ca sĩ thiên tài khiêm tốn và dịu dàng, không ngờ ở phía sau lại tự mãn như vậy?

Nhưng Yến Huyên Hòa lại không cảm thấy có gì sai, dường như anh ấy chợt nghĩ đến điều gì đó, đột nhiên đưa tay vỗ nhẹ vào đầu Lộ Di, giọng điệu nghiêm túc nói: "Tôi nói cho cô biết, lúc quay chương trình cô không được như bây giờ. Trông như chưa trải sự đời vậy, rất mất mặt, biết không hả?"

Lộ Di còn đang đắm chìm trong suy nghĩ rằng người trong giới giải trí quả nhiên không thể tin vào nhân cách họ xây dựng, mắt mở to nhìn anh ấy trân trối.

Yến Huyên Hòa phì cười, không biết từ đâu lấy ra một chiếc gương nhỏ, soi vào mặt anh ấy, không khách khí nói:

"Nhớ kỹ bộ dạng bây giờ của cô, đến lúc đó tuyệt đối không được lộ ra cô là người tôi dẫn vào, tư thái phải cao lên, tuyệt đối không được tỏ ra e dè."

Lộ Di cảm thấy họ bây giờ như hai kẻ phản diện. Đại ca đang dạy đàn em cách lăn lộn trong xã hội, lát nữa sẽ đi ra ngõ chặn đường học sinh mới tan học để đòi tiền tiêu vặt.

6.

Ngay khi tài liệu quảng bá của “Lưu Quang Sâm Lâm” được công bố, nó đã thu hút sự chú ý rộng rãi.

Diễn Viên - Nhạc sĩ Yến Huyên Hòa đã ra mắt nhiều năm, các ca khúc của anh đã đồng hành cùng nhiều người qua các giai đoạn khác nhau của cuộc đời như học hành, làm việc và kết hôn, tạo dựng được một lượng lớn người hâm mộ trung thành. Fan của anh không chỉ giới hạn ở một độ tuổi mà trải dài qua nhiều thế hệ và lĩnh vực khác nhau.

Cùng với việc phát hành tài liệu quảng bá, các kênh bán hàng trực tuyến và cửa hàng trực tiếp cũng đồng thời mở cửa. Những khách hàng đầu tiên hầu hết là fan của Yến Huyên Hòa. Họ ban đầu chỉ muốn ủng hộ thần tượng của mình. Nhưng khi nhận được sản phẩm thực tế, họ phát hiện rằng nó còn đẹp hơn cả hình ảnh quảng cáo, và từ đó họ tự nguyện đăng tải những bài đánh giá và hình ảnh lên mạng, trở thành “fan ngầm” của Sơn Xuyên, giúp thương hiệu này trở nên nổi tiếng chưa từng có.

"Dựa trên tình hình bán hàng hiện tại, việc mời Yến Huyên Hòa làm đại diện thương hiệu thực sự là một quyết định đúng đắn. Nhiều cửa hàng đã báo cáo rằng hàng mới vừa được trưng bày đã hết sạch, còn cửa hàng trực tuyến thì đã bổ sung hàng nhiều lần. Trong đó, mẫu vòng tay mà Yến Huyên Hòa đeo khi chụp ảnh đang bán chạy nhất, thậm chí trên mạng đã có người đầu cơ buôn bán nó." - Lương Khai đứng trước Lộ Di báo cáo về tình hình bán hàng mới, không giấu nổi niềm vui trên khuôn mặt.

Lộ Di cũng đã đầu tư rất nhiều tâm huyết cho dòng sản phẩm mới này, giờ đây khi thấy nó được thị trường đón nhận, trong lòng cô cũng cảm thấy rất vui.

Suy nghĩ một lúc về tình hình mà Lương Khai vừa báo cáo, cô nói: "Không ngờ khả năng tiêu thụ sản phẩm của Yến Huyên Hòa lại mạnh đến vậy. Có lẽ cần phải thúc đẩy sản xuất nhanh chóng ở nhà máy. Cậu đi bàn với bộ phận thị trường để đưa ra thông báo ngăn chặn tình trạng đầu cơ tích trữ trên mạng, đồng thời trấn an khách hàng để họ kiên nhẫn chờ đợi."

"Vâng, tôi sẽ làm ngay." - Lương Khai đóng báo cáo lại và chuyển sang một chủ đề khác.

"À, giám đốc, cuộc thi thiết kế dành cho nhà thiết kế trẻ do Hiệp hội Trang sức tổ chức sắp bắt đầu, bên tổ chức đã dành cho chúng ta hai suất tham dự. Tôi định để các trợ lý thiết kế trong phòng tham gia, nhưng vẫn chưa chọn được ai…”

Cuộc thi thiết kế của Hiệp hội Trang sức dành cho nhà thiết kế trẻ được tổ chức hai năm một lần và có giá trị khá lớn. Tuy nhiên, số lượng suất tham dự có hạn, và nhiều người tranh nhau chỉ để có được một tấm vé tham gia.

Hiện tại phòng thiết kế có năm trợ lý thiết kế, nhưng chỉ có hai suất tham dự, thực sự là khó mà phân chia.

Lộ Di suy nghĩ một lúc rồi hỏi: "Danh sách tham dự cần nộp khi nào?"

"Ngày 20 tháng sau."

Hôm nay là ngày 15, còn hơn một tháng nữa. Lộ Di liếc nhìn cuốn lịch trên bàn, cầm bút khoanh tròn vào ngày cần nhớ.

"Vậy thì thế này, bảo họ mỗi người chuẩn bị một tác phẩm, chúng ta sẽ tổ chức một buổi đánh giá trong phòng và chọn ra hai người xuất sắc nhất để tham dự."

Đây là cách công bằng nhất mà Lộ Di có thể nghĩ ra, và Lương Khai cũng đồng ý với phương án này.

"Vậy tôi sẽ tổ chức một cuộc họp nhỏ với họ để thông báo về việc này."

Lộ Di gật đầu, yên tâm giao công việc lại cho anh.

Khi tan làm vào buổi tối, Khương Nguyên hỏi số chứng minh nhân dân của Lộ Di để đặt vé máy bay, lúc này cô mới nhớ ra rằng sắp đến thời gian ghi hình.

Sau khi tắm xong, Lộ Di nằm dài trên giường và cầm máy tính bảng tìm kiếm thông tin về các khách mời. Cô không quen thuộc với thế giới giải trí, nhìn thấy trên Weibo những cuộc tranh cãi ác liệt giữa fan cuồng và antifan, cô không khỏi kinh ngạc.

Hai tiếng trôi qua, Lộ Di vẫn chưa hết tò mò, đặt máy tính bảng xuống và bắt đầu thu xếp hành lý. Lần này họ sẽ đến thành phố cảng Marseille ở miền nam nước Pháp, thời gian ghi hình kéo dài một tháng. Lộ Di ngồi trên thảm tìm hiểu thời tiết ở Marseille, mở toang tủ quần áo và ném đồ đạc ra khắp nơi.

Dù gì cũng sẽ xuất hiện trên truyền hình, nói không hồi hộp thì là nói dối. Dù có nhiều quần áo, Lộ Di vẫn không thể chọn được bộ nào phù hợp: cái thì quá đơn giản, cái thì quá lòe loẹt, chọn đi chọn lại vẫn không thấy bộ nào thực sự ổn. Cuối cùng, cô mới hiểu được cảm giác của các cô gái khi nói rằng "tủ quần áo luôn thiếu một bộ đồ".

Sau khi suy nghĩ kỹ lưỡng, Lộ Di quyết định nhờ Yến Huyên Hòa giúp đỡ. Dù gì anh ấy cũng từng nói không thể để mất mặt trước công chúng.

Lộ Di phối vài bộ đồ ưng ý, mặc thử rồi chụp ảnh toàn thân trước gương, gửi hết cho Yến Huyên Hòa.

Từ khi thêm WeChat của anh ấy trong buổi họp báo giới thiệu, hai người vẫn chưa nói chuyện với nhau lần nào, trong khung chat chỉ có một dòng thông báo mặc định: "Bạn đã thêm Yến Huyên Hòa, bây giờ bạn có thể bắt đầu trò chuyện."

Ảnh đại diện của Yến Huyên Hòa là một mặt trời nhỏ hoạt hình, rất hợp với tên anh ấy, nhưng không hề giống với hình ảnh của một ngôi sao lớn.

Dòng thời gian chỉ hiển thị nội dung trong sáu tháng gần nhất, mà thực tế cũng chỉ có vài bài đăng, chủ yếu là hình ảnh về mèo và chó, hoàn toàn không có gì liên quan đến anh ấy.

Khoảng mười phút sau, thấy anh ấy chưa trả lời, Lộ Di định dùng sticker để “ném bom” anh, nhưng rồi lại thấy có một cuộc gọi video đến từ anh.

Lộ Di chưa kịp suy nghĩ gì, đã cuống cuồng ấn nút trả lời, và gương mặt của Yến Huyên Hòa hiện lên trên màn hình điện thoại của cô.

Có vẻ như anh ấy vừa tắm xong, mặc một chiếc áo trắng ở nhà, tóc vẫn còn ướt, khuôn mặt không trang điểm, dưới ánh đèn mềm mại, trông anh ấy rất thoải mái và thư thái.

“Cô định chuyển nghề làm người mẫu Taobao à? Sao gửi cho tôi nhiều ảnh vậy?” Yến Huyên Hòa nhích gần hơn, dù qua camera chất lượng cao nhưng khuôn mặt vẫn hoàn toàn không có khuyết điểm.

Nhớ lại mục đích ban đầu của mình, Lộ Di mới hồi thần lại, vội vàng nói: "Người mẫu Taobao gì chứ, tôi hỏi cậu là bộ đồ này phối ổn không, lên chương trình mặc thế này được không?”

Yến Huyên Hòa cười, thổi một cái huýt sáo đùa cợt.

“Chậc chậc, không ngờ nhà thiết kế lớn như cô Lộ đây cũng có cái gánh nặng thần tượng nặng nề như vậy.”

Lộ Di bị anh chọc quê, cảm thấy hơi ngại ngùng, đôi tai đỏ lên, phủ nhận: “Không, không phải do cậu nói là không được làm mất mặt sao?”

Yến Huyên Hòa rất hài lòng với thái độ này của cô. 

Xin chào các độc giả thân yêu,

Cảm ơn mọi người đã ghé thăm và ủng hộ truyện của Vèm Chanh. Đừng quên theo dõi fanpage và TikTok để đón đọc nhiều truyện hay hơn nhé!

Chúc mọi người một ngày thật bình yên và hạnh phúc.

Thương mến, Vèm Chanh!

“Cô có cái nhận thức như thế, tôi thấy rất an tâm.”

Lộ Di không muốn tán gẫu lung tung, liền kéo lại đề tài chính, “Đừng nói nhảm nữa, nói mau, rốt cuộc là được không?”

Yến Huyên Hòa lười biếng dựa vào đầu giường, vừa cầm khăn lau đầu vừa nói: “Ảnh thì không thấy rõ lắm, cô mặc vào rồi quay video cho tôi xem.”

Lộ Di thấy anh nói cũng đúng, đến lúc quay phim sẽ là cảnh quay 360 độ không góc chết, đồ mặc tĩnh đẹp chưa chắc khi di chuyển đã đẹp.

Cô đặt điện thoại trên bàn hướng về phía mình, thay đồ rồi quay video cho Yến Huyên Hòa xem.

Phải công nhận rằng ngoại hình của Lộ Di rất đẹp, ngay cả trong giới giải trí cũng là dạng xuất sắc. Cô là một “móc treo đồ” trời sinh, mặc đồ gì cũng đẹp.

Nhưng Yến Huyên Hòa lại cố tình trêu cô, chê bộ này không đủ nổi bật, bộ kia thì quá sặc sỡ, mãi mới có một bộ chấp nhận. Nhưng anh vẫn bắt cô quay vòng vòng trước điện thoại để xem xét.

Lộ Di gần như đã thay hết toàn bộ quần áo của mình, trong lòng nghĩ rằng quả thực giới giải trí không phải là nơi dành cho con người, chỉ chọn đồ thôi mà cũng mất cả buổi.

Yến Huyên Hòa làm cô quay mòng mòng theo ý anh và tâm trạng anh khá vui vẻ.

Dù chương trình có thể dự đoán là sẽ nhàm chán, nhưng có thêm một "đàn em" ngốc nghếch thế này, cũng không quá khó để chịu đựng nữa.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi