SINH TIẾU THỦ HỘ THẦN

Ads Xa xa, Lãnh nhi thống lĩnh hai trăm vạn Quân Đoàn Nhiên Thiêu đã hoàn toàn ngốc trệ. Trước đó những gì phát sinh đã mang tới cho nàng quá nhiều rung động. Giờ khắc này, nàng rốt cục minh bạch địa ngục muốn xâm lấn Địa Cầu, căn bản chính là tự cao tự đại, thực lực trên địa cầu vốn có không phải là đám người có thể xúc phạm.

Năng lượng khổng lồ đang không ngừng chấn động tăng lên, miệng hũ trong tay Văn Đình cũng đã chuyển đổi một cái phương hướng.

- Không!!!

Lãnh nhi buồn bã kêu to lao về phía Văn Đình, mà trên mặt đất thân thể cực lớn có mười hai cánh chim giữa không trung không ngừng thu nhỏ lại rồi biến mất, đồng dạng con dân của hắn, Đại Ma Vương cũng bị hút vào trong cái hũ nhỏ.

Một mảnh quang mang màu vàng đem Lãnh nhi ngăn cản tại bên ngoài, ánh mắt nhu hòa của Văn Đình nhìn Lãnh nhi, nói:

- Lãnh nhi tiểu thư, chẳng lẽ cô còn chưa nhìn ra sao? Hết thảy đã xong rồi.

Cảm thụ được năng lượng hào quang trước mặt, Lãnh nhi biết rõ đừng nói là chính mình, coi như là phụ thân ở trạng thái toàn thịnh cũng chưa chắc có thể xông qua, nhưng mà phụ thân bị bắt đi, nàng làm sao có thể giữ được bình tĩnh?

Chậm rãi ở giữa không trung quỳ rạp xuống đất, Lãnh nhi buồn bã cầu khẩn:

- Van cầu cô, buông tha cha tôi. Cô có thể bắt đi Tứ Dực Hắc Tương cùng Mạt Nhật Chiến Sĩ, nhưng xin hãy tha cho cha tôi, Hắn vừa rồi đã bị Giáo hoàng Martti tự bạo mà bị trọng thương, vĩnh viễn cũng không thể khôi phục tới trạng thái đỉnh phong. Hắn hiện tại chẳng qua là một bình thường bình thường của địa ngục thôi. Cầu xin cô, hãy bỏ qua hắn a. Bất luận cô muốn tôi làm gì, tôi cũng đồng ý.

Đôi mi thanh tú của hơi nhíu lại, nàng nói:

- Không phải tôi không muốn tha cho hắn mà là trên tay hắn đã dính quá nhiều máu nhân loại, nếu như cứ buông tha thì làm sao tôi ăn nói với Tề Nhạc.

Tề Nhạc. Vừa nghe đến cái tên này, hai mắt Lãnh nhi lập tức sáng lên, nàng nói một cách dồn dập:

- Tề Nhạc, tôi sẽ đi khẩn cầu Tề Nhạc, van cầu cô buông tha cha tôi được không? Tề Nhạc nhất định sẽ đáp ứng. Coi như là nể mặt tôi không hãm hại nhân loại ở Tây Phương mà bỏ qua cho hắn.

Văn Đình thở dài một tiếng, nói:

- Lãnh nhi tiểu thư, được rồi. Lần này địa ngục của cô hàng lâm nhân gian, cho thế giới loài người gặp tai nạn mang tính hủy diệt. Trên đường trở về, tôi cùng Tề Nhạc đã thương lượng qua. Tề Nhạc nói cường giả phía cô đều phải bị thu vào bên trong Luyện Yêu hũ chỉ có người bị rửa sạch hoàn toàn khí tức tà ác mới có thể còn sống từ trong Luyện Yêu hũ đi ra. Đây là một quá trình tẩy lễ đối với bọn họ, Chúng tôi cũng không muốn chém tận giết tuyệt, vì thế, tôi để lại Quân Đoàn Nhiên Thiêu cho cô. Phụ thân của cô tuy rằng đã bị tôi bắt đi, nhưng mà địa ngục các cô vẫn còn hy vọng, với tư cách là một trong những vị diện đi tới Địa Cầu, cô có thể mang theo các tộc nhân của cô trở về. Hiện tại tôi không quyết định được vận mệnh của ma vương, cô hãy cùng tộc nhân của cô trở về trước đi. Sau khi chấm dứt uy hiếp của cửu tinh liên châu, cô hãy quay lại đây tìm Tề Nhạc. Chỉ cần hắn đồng ý, buông tha ma vương, cũng không phải là không được.

Lãnh nhi tràn ngập bất đắc dĩ nhìn Văn Đình, nghe xong câu nói sau cùng của nàng thì trong nội tâm Lãnh nhi một lần nữa bốc cháy lên hy vọng, nàng vội vàng dùng sức gật nhẹ đầu nói:

- Được! Chúng ta bây giờ trở về từ thồn đạo phương tây. Nhưng mà trong đoạn thời gian này xin cô ngàn vạn không nên thương tổn phụ thân của tôi! Cầu xin cô!

Văn Đình gật nhẹ đầu, nói:

- Điểm ấy cô có thể yên tâm. Bất quá, các cô cũng không cần từ phương tây đi trở về. Từ nơi này cũng có thể làm được.

Vừa nói Văn Đình chuyển Luyện Yêu hũ sang tay trái, tay phải nâng lên gằn từng chữ quát to:

- Kỳ -- lân -- tí -- hiện -- phá -- thương -- khung --

Khí tức năng lượng màu ngà sữa ngưng tụ trên người nàng thành một mảnh ánh sáng mãnh liệt, một thanh đao khổng lồ dài đến trăm mét xuất hiện, theo nắm tay phải của Văn Đình huy động, giữa không trung, một cái cửa bị cắt ra. Ánh mắt màu xanh biếc lăng không mà ra buộc lấy cánh cửa này tạo nên một mảnh quang mang xanh biếc. Nhìn bề ngoài năng lượng vô cùng tận khiến cho khí tức chung quanh lập tức trở nên quái dị vài phần.

Trên mặt đất Tuyết Nữ kinh ngạc phát hiện, ở bên trong cánh cửa này còn bao hàm khí tức của Côn Lôn Kính. Đúng vậy, chỉ có Văn Đình mới từng đi theo Tề Nhạc tới địa ngục, dựa theo năng lượng kế thừa trên người Tề Nhạc, nàng hoàn toàn có thể phát huy ra lực lượng của Côn Lôn Kính song song xuyên việt vị diện, đó là một trong những năng lực cường đại của Côn Lôn Kính.

Văn Đình nói:

- Cánh cửa này có thể duy trì thời gian tầm một ngày. Trong vòng một ngày, nếu như cô không thể trở lại thì chỉ sợ sẽ vĩnh viễn không cách nào trở lại địa cầu nữa. Thông đạo vị diện kia của cô tới địa cầu sẽ bị chúng tôi phong bế, khiến cho địa ngục vĩnh viễn ngăn cách ngăn cách cùng cái thế giới này.

Lãnh nhi có chút mờ mịt gật nhẹ đầu, không dám trì hoãn, lúc này nàng đã trở thành quan chỉ huy cao nhất của Quân Đoàn Nhiên Thiêu địa ngục, dẫn theo Quân Đoàn Nhiên Thiêu còn lại dùng tốc độ nhanh nhất đi vào trong đại môn. Nhìn Lãnh nhi tại đó chỉ huy thuộc hạ của nàng, trên gương mặt xinh đẹp của Văn Đình không khỏi toát ra một nụ cười nhàn nhạt, trong lòng thầm nghĩ: Nha đầu ngốc ah, cô bị lừa rồi. Tề Nhạc vốn là không có ý định giết chết ma vương. Dù sao Quân Đoàn Nhiên Thiêu các cô tuy rằng làm bậy rất nhiều, đều là ở Tây Phương, mà không phải tại Đông Phương. Suy yếu thế lực quốc gia phương tây đối với Đông Phương tại chúng ta mà nói là chuyện tốt. Sinh trưởng tại tà ác trận doanh cô có thể không bị nhiễm bùn. Tuy rằng Tề Nhạc không quá muốn mở rộng số lượng bạn gái, nhưng mà hắn như bây giờ nếu như không nhiều hơn mấy tỷ muội thì ... sau này chúng ta phải ứng phó làm sao? Vì thế ta liền thay Tề Nhạc làm chủ rồi, Tề Nhạc, anh sẽ không trách emchứ? Nghĩ tới đây, trên mặt Văn Đình không khỏi cười thật ngọt ngào.

Ngoài không gian, hiện tượng thiên văn cửu tinh liên châu nhìn bề ngoài rất quái dị, nhưng không phải không thừa nhận, tất cả hành tinh đều chuyển động trên một đường thẳng vô cùng đồ sộ.

Tề Nhạc đối diện với Ngưu Ma Vương, ai cũng không có ý định động thủ trước, chỉ trầm ổn nhìn đối phương.

Đột nhiên, Ngưu Ma Vương phảng phất cảm nhận được cái gì, sắc mặt đại biến:

- Luyện Yêu hũ, dĩ nhiên là năng lượng của Luyện Yêu hũ. Điều đó không có khả năng, nó đã phá vỡ cân đối của thần khí.

Lúc này ánh mắt hắn nhìn Tề Nhạc đã hoàn toàn biến thành kinh hãi.

Tề Nhạc mỉm cười, nói:

- Không có gì không có khả năng, ngay cả Văn Đình đã chết đều có thể ta còn có thể giúp nàng phục sinh thì làm sao lại không có khả năng? Lão Ngưu, ngươi yên tâm đi, ta sẽ không dùng thêm một kiện thần khí nào đối phó với ngươi. Xuất phát từ tôn kính ngươi, quyết chiến hôm nay là tuyệt đối công bình.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi