SOÁN ĐƯỜNG

Kỳ thật cắt đứt quan hệ với Lý Mật là chuyện sớm hay muộn cũng xảy ra mà thôi trong lòng mọi người đều hiểu rõ một núi không thể chứa hai cọp, thanh thế hiện tại của Lý Mật càng cường thịnh chẳng lẽ vĩnh viễn ở dưới Lý Mật hay sao? Tuy nhiên tất cả mọi người cũng biết Địch Nhượng không phải là kẻ ngu, đều cho rằng hắn sớm muộn sẽ cúi đầu với Lý Mật, khi đó Lý Mật sẽ chiếm lấy toàn bộ Ngõa Cương.

Nhưng mà không ngờ Địch Nhượng lại dùng thủ đoạn kịch liệt như vậy để phân rõ ranh giới với Lý Mật.

Trong thư Lý Mật nói:

Mật công là người xuất thân cao quý, thủ đoạn hơn người, trí tuệ cao thâm ta chỉ là người quê mùa ngu xuẩn không cách nào đánh đồng với Mật công. Tuy nhiên Ngõa Cương không phải chỉ do Địch Nhượng một mình sáng lập mà là một đám huynh đệ dùng mồ hôi và máu có được, thứ cho ta không cách nào đem Ngõa Cương tặng cho Mật công. Hiện tại Mật công đã lấy được Khai Phong và úy thị, Bồ Sơn công doanh từ khi thiết lập tới nay bách chiến bách thắng.

Hơn nữa anh hùng thiên hạ còn tranh nhau quy thuận. Ta chí hướng cũng không cao thủ lấy Ngõa Cương cũng đã rất vui vẻ rồi.

Chuyện tranh giành thiên hạ loại dân đen như ta không thể tham dự, nếu như Bồ Sơn công muốn đoạt thiên hạ Ngõa Cương trại nhất định sẽ vì Mật công phất cờ hò reo nhưng đánh Hổ Lao quan ta thật sự hao binh tổn tướng không giúp gì được xin Mật công hãy lượng thứ.

Ở trong thư không hề có một câu nói tách ra khỏi Lý Mật nhưng những chữ bên trong ai cũng biết ý.

Lý Mật sắc mặt một lần nữa trở nên âm trầm.

Nhìn thấy tất cả mọi người vẫn đang nhìn mình hắn nhịn không được mà thở dài một tiếng

- Không ngờ đại tướng quân lại nghi kỵ ta như vậy.

Lý Mật sầu khổ nhìn đám người Phòng Huyền Tảo:

- Ta muốn vì trăm họ mà lập mưu không ngờ đại tướng quân lại nghi kỵ như vậy, chư công đại tướng quân đã muốn phân định giới tuyến với chúng ta, vậy phải làm sao cho phải đây?

- Mật công chẳng lẽ lại muốn vứt bỏ Ngõa Cương sao?

Một văn sĩ đứng dậy thần sắc kích động chấn vấn.

Người này tên là Tổ Quân Ngạn là ký sự của Lý Mật.

Lý Mật rủ mi xuống mà hỏi:

- Vậy Mật còn có thể làm thế nào?

Phòng Huyền Tảo nhăn mày lại:

- Mật công không nghĩ rằng Ngõa Cương mặc dù không lớn nhưng cũng là chỗ chú mục của người trong thiên hạ sao? Hiện tại Mật công căn cơ đã đủ ba thành nhưng cũng không phải là phòng thủ kiên cố đông có Dương Vượng chằm chằm nhìn, Tây có Huỳnh Dương trù tính.

Hiện tại chúng ta ở nơi nhỏ bé chật hẹp này cũng không có đất dụng võ.

Lúc còn ở Ngõa Cương chúng ta tiến có thể công lui có thể thủ, Ngõa Cương không còn chúng ta bơ vơ một mình.

Lý Mật nói:

- Ta làm sao không biết được nhưng mà đại tướng quân hiểu lầm ta quá sâu, tâm ý đã quyết.

- Địch Nhượng không phải là người có trí khó có thể trở thành đại khí.

- Ngõa Cương trọng địa giao cho người này thì thật phí phạm Mật công tuyệt đối không thể buông tha cho Ngõa Cương, Phòng mỗ bất tài nguyện dùng ba tấc lưỡi đi thuyết phục Địch Nhượng mong hắn hồi tâm chuyển ý.

Phòng Huyền Tảo còn chưa dứt lời thì ở trong góc phòng đã truyền tới một thanh âm khàn khàn:

- Thuyết phục Địch Nhượng xong thì phải làm thế nào?

Một nam tử ba mươi tuổi đứng dậy.

Hắn dáng người không cao nhưng tướng mạo ngay thẳng.

Lý Mật nhìn sang lông mày liền nhíu chặt.

Nam tử này hắn cũng không hề lạ lẫm, hắn vốn tên là Ngụy chinh là thư ký của Nguyên Bảo Tàng ở Vũ Dương quận, về sau Nguyên Bảo Tàng bị Vệ Văn Thăng giết chết Ngụy Chinh liền tìm Lý Mật mà nương tựa, chỉ là Lý Mật đối với người này không thích lắm nguyên nhân cũng là bởi Ngụy Chinh thường xuyên không hiểu tình huống, mạo phạm tới Lý Mật, nếu như không phải Ngụy Chinh và hắn tâm ý hợp nhau thì Lý Mật đã sớm đuổi hắn đi.

Cho dù như vậy Lý Mật cũng không coi trọng Ngụy Chinh lắm.

Thấy Ngụy Chinh đứng ra, Lý Mật trong lòng khó tránh khỏi không vui nhưng hắn vẫn lộ vẻ tươi cười, dùng lời ấm áp mà nói:

- Huyền Thành có chủ trương gì vậy?

Ngụy Chinh không thèm để ý tới ánh mắt của những người khác mà chắp tay nói:

- Mật công mặc dù Địch Nhượng hồi tâm chuyển ý thì hai người cũng giữ khoảng cách không cách nào khỏa lấp được, Địch Nhượng há có thể cho Mật công độc đại ở Ngõa Cương, nếu như Mật công không khống chế được toàn bộ Ngõa Cương thì Ngõa Cương kia có tác dụng gì? Ngày sau Mật công và Địch Nhượng lục đục với nhau, Mật công làm sao có thể trù tính đại sự?

- Hơn nữa, Ngõa Cương hưng Lý đương vương Ngõa Cương dĩ nhiên là của Mật công, cho nên Ngõa Cương không thể nào vứt bỏ.

Khẩu tài của Ngụy Chinh đúng là không tầm thường.

Lý Mật lúc này nhìn hắn cảm thấy thuận mắt hơn rất nhiều.

Đúng thế một núi không thể chứa hai cọp đã xé rách mặt nhau thì làm sao có thể như trước kia được.

Ngõa Cương không thể bỏ Địch Nhượng cũng không thể lưu.

Phòng Huyền Tảo bọn họ đều liên tục gật đầu, tỏ vẻ đồng ý với lời nói của Ngụy Chinh.

Lý Mật nói:

- Đã vậy thì Huyền Thành có diệu kế gì muốn dạy ta? Địch Nhượng trở về Ngõa Cương bố trí trọng binh chẳng lẽ ta lại phái binh đi đánh?

- Mật công Ngõa Cương không thể đánh.

Ngụy Chinh vội vàng lớn tiếng ngăn cản:

- Ngụy Chinh không phải hoài nghi Mật công không phải là đối thủ của Địch Nhượng nhưng thực tế Mật công dựng Bồ Sơn công doanh, có vạn phu khó đỡ thân kinh bách chiến sĩ khí đương cao.

Địch Nhượng tuy binh tướng nhiều nhưng cũng chỉ là một đám quân ô hợp.

Mà Hổ Lao quan thất bại, sĩ khí sa sút tuyệt đối không phải là đối thủ của Lý Mật.

Tuy nhiên hiện tại nếu như đánh Ngõa Cương chắc chắn sẽ khiến cho quân tâm hỗn loạn các lộ anh hùng sinh nghi Lý Mật.

Cái được không bù cái mất, Ngụy Chinh lần nay có một kế khiến cho Mật công không cần uổng phí một người nào mà lấy được đầu của Địch Nhượng.

Lý Mật lập tức nở ra một nụ cười:

- Xin lắng tai nghe.

- Qua hai mười ngày nữa chính là cuối năm.

- Các lộ anh hùng đã đáp ứng cuối năm để cho Mật công làm chủ cho nên Mật công có thể mời Địch Nhượng tới Khai Phong hắn chắc chắn sẽ phải đến, lúc đó chúng ta phái một viên đại tướng người này cần phải quen thuộc với Ngõa Cương, dẫn binh cướp lấy Ngõa Cương, đến lúc đó Mật công tuyên bố với bên ngoài rằng Địch Nhượng đầu hàng Tùy Dạng Đế rồi sau đó điều quân quay trở về Ngõa Cương.

Xem ra bây giờ chỉ có biện pháp này.

Lý Mật cũng thế Phòng Huyền Tảo, Lý Huyền Anh Tổ Quân Ngạn cũng thế bọn họ gật đầu tỏ vẻ tán thành.

Ngụy Chinh sau khi nói xong liền lui sang một bên.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi