SOÁN ĐƯỜNG

Xa hơn nữa nếu như Lý Mật chiến thắng thì không sao.

Nhưng nếu như thất bại thì danh vọng hắn tạo nên từ trước tới giờ sẽ bị hủy hoại trong chốc lát.

Đây là kế làm cho nhị hổ tương tranh.

Nhìn bề ngoài thì Lý Mật có được thiên mệnh cố nhiên có chỗ tốt.

Nhưng trên thực tế Lý Mật lại dính lấy tai họa ngầm.

Người nghĩ ra kế sách này nhất định tính toán tường tận vô cùng chuẩn xác nắm bắt lấy nhược điểm của Lý Mật là hắn không có thời gian chuẩn bị cho khởi sự, tuy có danh vọng nhưng không đủ khiến cho thiên hạ thuần phục, căn cơ chưa ổn mà xuất hiện dị trạng Lý Mật sẽ thân bại danh liệt.

Một chiêu này rất cao minh.

Mặc dù Lý Mật nhìn ra đây là một cái bẫy nhưng hắn vẫn phải nhảy vào, bởi vì nhảy vào cũng chết mà không nhảy vào cũng chết.

Sài Hiếu Hòa hít sâu một hơi nhìn Lý Ngôn Khánh rồi lại nhìn Vương Hoàng.

- Vương công chiêu thức khu hổ nuốt lang quả nhiên là cao minh.

- Lang chết hổ tổn thương, có thể nói là một mũi tên bắn hai con chim, bội phục bội phục.

Sài Hiếu Hòa nghĩ thầm thủ đoạn cay độc bậc này ngoài Vương Hoàng thì không ai có thể nghĩ ra.

Nào ngờ Vương Hoàng nghe xong thì lại nở ra một nụ cười.

Hắn liên tục khoát tay:

- Ha ha, đây không phải là mưu kế của lão phu, đây là do một tay Lý lang quân sắp xếp lão phu cũng chỉ là chân chạy việc thật không dám kể công.

Sài Hiếu Hòa giật nảy mình run sợ nhìn Lý Ngôn Khánh đang uống trà ở bên cạnh.

Cổ họng của hắn cảm thấy hơi khô hắn cười cười nhìn Lý Ngôn Khánh sau đó mới mở miệng nói:

- Lý lang quân quả nhiên cao minh.

Ngôn Khánh lúc còn giao phong với với Địch Nhượng thì Vương Hoàng đã âm thầm giám sát Sài Hiếu Hòa.

Hắn biết rõ tuổi của mình đã lớn.

Vương Hoàng đã gần lục tuần sự vụ càng ngày càng lớn, khó trách khỏi cảm giác bất lực tòng tâm.

Nếu như trẻ hơn mười tuổi thì hắn nhất định không có cảm thụ như vậy.

Nhưng tuổi tác không buông tha người ta tinh lực hay là thể lực cũng suy giảm.

Mình liệu còn có thể giúp đỡ Lý Ngôn Khánh được bao lâu?

Vương Hoàng cũng không biết chính xác.

Hắn nhìn sự tình biết rằng Kỳ Lân đài này cần lựa chọn một người thích hợp/

Thủ hạ của Lý Ngôn Khánh đúng là không ít.

Đỗ Như Hối cũng vậy Trưởng Tôn Vô Kỵ cũng vậy đều không thích hợp với trách nhiệm này.

Tiết Thu đúng là một lựa chọn thích hợp nhưng thể cốt của hắn không quá tốt Lý Ngôn Khánh cảm thấy được điều này hơn nữa Viên Thiên Cương Tiêu Hoài Tĩnh điều trị thân thể của Tiết Thu cũng nói hắn không được làm chuyện phải vận dụng trí não thật nhiều. Khổng Dĩnh Đạt và Nhan Tương thì không thuộc phạm trù này.

Đúng vào lúc này thì Vương Hoàng nghĩ tới Sài Hiếu Hòa.

Trải qua một thời gian ngắn quan sát Vương Hoàng đã thấy rằng Sài Hiếu Hòa chính là một lựa chọn thích hợp nhất.

Ngôn Khánh từ Huỳnh Dương quận trở về Vương Hoàng đã đưa ra đề nghị thu phục Sài Hiếu Hòa.

Sài Hiếu Hòa người này từ sau khi mất quyền lực biểu hiện nhìn như gió nhẹ mây bay kỳ thực cũng buồn bực không thôi.

Hắn không chịu cúi đầu với Lý Ngôn Khánh.

Mặc dù mọi việc đều phối hợp với Lý Ngôn Khánh nhưng chưa bao giờ biểu lộ sự thuần phục.

Kỳ thật như vậy cũng tốt Kỳ Lân đài cần một lang quân trung thành và tận tâm chấp chưởng, bằng không sẽ trở thành tai họa.

Vương Hoàng rất hài lòng cười nói với Lý Ngôn Khánh:

- Đỗ lang quân là người mưu sâu, Trưởng Tôn lang quân cũng rất tốt nhưng chấp chưởng Kỳ Lân đài chỉ sợ nguy hiểm.

Cho nên Kỳ Lân đài nhất định phải giao cho một người tận trung với lang quân, mà lại không có xuất thân gì, cùng với các thế lực khắp nơi không có liên quan.

Ta càng nghĩ càng thấy chỉ có Sài Hiếu Hòa là thích hợp, hiện tại hắn chưa đầu hàng là bởi vì hắn còn ân tình với Lý Mật, lang quân cũng không cần phải nóng lòng, chỉ cần không ngừng gây áp lực với hắn là thời cơ chín muồi tự nhiên sẽ đến.

Thủ đoạn mềm dẻo cắt từng miếng thịt khiến cho Sài Hiếu Hòa từng chút từng chút mất đi hi vọng.

Gặp cơ hội thích hợp, chúng ta một lần nữa đánh tan phòng tuyến trong lòng của hắn khiến cho hắn chính thức trung thành với Lý Ngôn Khánh.

Nếu như đặt ở đời sau Vương Hoàng nhất định sẽ là chuyên gia về tâm lý chiến.

Dưới sự khuyên bảo của Vương Hoàng, Ngôn Khánh cuối cùng quyết định tìm cách thu phục Sài Hiếu Hòa.

Lần đầu tiên tới gặp Sài Hiếu Hòa, Lý Ngôn Khánh thấy hiệu quả không tệ.

Mắt thấy cuối năm đã tới, Lý Ngôn Khánh quyết định ở lại Củng huyện.

Lý phủ thoáng cái đã trở nên náo nhiệt.

Cao phu nhân mang theo Trưởng Tôn Vô Cấu từ Hào đồi chạy về Củng huyện, cùng ăn mừng cuối năm, hiện tại Hào Đồi ổ đã ổn định, với lại năm đó Trưởng Tôn Thịnh sau khi chết, Trưởng Tôn Hành An đuổi các lão gia thần ra khỏi Phích Lịch Đường, Cao phu nhân cũng không muốn về đó nữa.

Một phương diện là vì Cao phu nhân tiềm lực vô cùng rộng lớn.

Lý Ngôn Khánh cùng với Trưởng Tôn Vô Cấu đã đính hôn, hiện tại hắn là Huỳnh Dương tư mã, quan tứ phẩm, Ngôn Khánh hiện tại mới bao nhiêu tuổi? Hắn chưa tới hai mươi mà tên tuổi đã vang dội ngày sau không biết tiền đồ sẽ lớn đến mức nào, cho nên Cao phu nhân dựa vào Ngôn Khánh, sẽ có ích rất lớn.

Còn bên kia thì sao?

Phích Lịch đường từ sau khi Trưởng Tôn Thuận Đức trì hoãn lao dịch không biết trốn về nơi nào, Trưởng Tôn gia đã rơi xuống nghìn trượng.

Trưởng Tôn Hành An chỉ có thể miễn cưỡng duy trì nhưng cũng chỉ là miễn cưỡng mà thôi mà hiện tại Cao phu nhân ở Hào Đồi ổ đã tụ tập ba bốn trăm người tạo thành một thế lực lớn.

Ngôn Khánh dĩ nhiên là vui mừng, trong nhà náo nhiệt mang tới sinh khí nhiều.

Thân là gia chủ của Lý phủ hắn dĩ nhiên là muốn tham dự tế trời đại lễ nhưng mà những chuyện vặt này không đợi đến phiên hắn quan tâm, sau lần giao phong với Sài Hiếu Hòa, hắn đem tất cả sự chú ý dồn vào Ngõa Cương trại.

Lý Ngôn Khánh truyền lưu câm Ngõa Cương hưng Lý đương vương khiến cho Lý Mật cùng với Ngõa Cương đã hợp thành một thể.

Ngày hai mươi hai tháng mười hai, Lý Mật mời Địch Nhượng tiến về Khai Phong tham gia yến tửu hắn tổ chức ở phủ Khai Phong, trong tiệc đột nhiên hạ sát thủ, chém chết Địch Nhượng và huynh trưởng Địch Hoằng của hắn.Hai mươi bảy tên hầu cận trong đó có Đan Hùng Tín thuần phục Lý Mật tại chỗ, dưới sự khuyên bảo của đám người Vương Bá Đương, quy thuận Lý Mật.

Cùng lúc đó Trình Giảo Kim cũng thừa dịp Lý Mật rời khỏi mà đánh chiếm Ngõa Cương trại.

Lý Mật sau khi giết Địch Nhượng xong, đã lập tức lên đường tới Ngõa Cương.

Tất cả đều dựa theo sự sắp xếp cả Lý Ngôn Khánh, Lý Mật thu hoạch được Ngõa Cương, uy danh nhìn có vẻ rất thịnh, nhìn vô cùng mỹ diệu.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi