SOÁN ĐƯỜNG

- Ngôn Khánh ca ca còn nhớ ta không?

Thấy ánh mắt của Lý Ngôn Khánh, thanh niên kia liền mở miệng cười.

- Ngươi chính là Huyền Phách?

- Ha ha phụ hoàng nhi thần nói không sai, Ngôn Khánh ca ca nhất định sẽ nhận ra con.

Thanh niên này đúng là Triệu vương Lý Huyền Phách.

Lần trước tương kiến Lý Huyền Phách đã là bảy năm rồi, khi đó Lý Huyền Phách còn có vẻ bị bệnh, cơ thể ốm yếu gầy gò, bảy tám năm trôi qua, Lý Huyền Phách trở nên cường tráng rất nhiều không còn có vẻ bệnh tật như là năm đó.

- Thân thể của ngươi tốt lên rồi sao?

- Làm phiền Ngôn Khánh ca ca nhớ mong, bệnh tình của đệ đã tốt hơn rất nhiều.

Lời nói của Lý Huyền Phách rất có lễ nghĩa.

Lúc này Lý Uyên cũng trở về bên long sàng, ho khan một tiếng:

- Ngọc oa nhi, cô khẩn cấp nghênh đón ngươi là vì một chuyện.

- Ngươi là người có mưu trí có kiến thức không giống như là thường nhân cho nên cô muốn nghe ý kiến của ngươi, lần này Tiêu Tùy phái tới sứ giả muốn cầu hòa, dùng Giang thủy làm ranh giới hòa bình.

Cô muốn biết ý của ngươi thế nào?

Lý Ngôn Khánh nghĩ nghĩ rồi trầm giọng nói:

- Nếu như bệ hạ không đồng ý thì Tiêu Tùy muốn thế nào?

Thái tử Lý Kiến Thành, Tần vương Lý Thế Dân cùng với Bùi Tịch và một số người khác nghe được đều lộ ra vẻ tán thưởng.

Cho dù Lý Thế Dân cùng với Ngôn Khánh bất hòa cũng không khỏi cảm khái.

Tên Lý Dưỡng Chân này một câu nói đã hỏi tới chỗ mấu chốt.

Nụ cười trên mặt của Lý Uyên thu hồi lại hắn ngưng mắt nhìn Ngôn Khánh rồi trầm giọng nói:

- Sứ giả Tiêu Tùy nói cô không nghị hòa Tiêu Tùy sẽ liên hợp với Đột Quyết giáp công Trung Nguyên.

******

Tùy Dương hiện tại đã diệt vong nhưng tôn thất Tùy Dương vẫn còn.

Đầu năm Vũ Đức thứ ba khả hãn Đột Quyết A Sử Na đẳng cơ sau hai năm đã chết mà con trai thứ ba của Khải Dân khả hãn lên thay, tự xưng là Hiệt Lợi Khả Hãn, người này giống như huynh trưởng của hắn là Thủy Tất Khả hãn cường ngạnh vô cùng đối với Trung Nguyên giàu có và đông đúc rất có dã tâm, sau khi lên ngôi đã cưới Nghĩa Thành công chúa.

Nói đến Nghĩa Thành công chúa phải nói tới Khải Dân khả hãn.

Trong lịch sử Khải Dân khả hãn cũng là người duy nhất lấy hai công chúa làm vợ, Khải Dân khả hãn sau khi chết Thủy Tất khả hãn kế nhiệm dựa theo tập tục của người Đột Quyết mà con lấy mẹ, về sau Đốt Cát chết Nghĩa Thành công chúa lại gả cho Sĩ Lợi.

Hiện tại Sĩ Lợi qua đời nàng lại được gả cho Đốt Bật làm vợ.

Nghĩa Thành công chúa có liên hệ chặt chẽ với Tùy Dương hoàng thất cho nên Tiêu hoàng hậu mong nàng trợ giúp cũng không phải là chuyện không thể.

Đại chiến Trung Nguyên vừa kết thúc, nguyên khí của Lý Đường chưa hồi phục.

Nếu quả thật lại khai chiến với Đột Quyết thì thắng bại cũng chưa biết được.

Mà quan trọng nhất là Đột Quyết và Lý Đường một khi khai chiến thì Tiêu hoàng hâu lại liên hợp với Tiêu Tiễn qua sông tấn công, cho dù Lý Đường có giành được thắng lợi thì sinh linh đồ thán đến lúc đó Lý Đường còn kiên trì được không?

Chắc hẳn sự lo lắng của Lý Uyên là ở chỗ này.

Lý Ngôn Khánh ngẩng đầu quét lên triều đình thấy phản ứng của mọi người vô cùng phong phú.

Lý Kiến Thành thì nhẹ nhàng lắc đầu mà Lý Thế Dân thì biểu lộ vẻ kiên nghị, Lý Ngôn Khánh đã nhìn ra ẩn tình.

Thái tử không muốn khai chiến nhưng Lý Thế Dân thì lại có ý kiến ngược lại.

Hắn nhìn lại Lý Uyên Lý Uyên vẫn biểu lộ vẻ trầm tĩnh khiến cho hắn không cách nào nhìn ra ý nghĩ chân thật của Lý Uyên.

Kỳ thật đối với Tần vương mà nói, chiến tranh có thể khiến cho hắn có nhiều vinh dự hơn nữa, lớn mạnh lực lượng của mình.

Mà Lý Kiến Thành thì là thái tử, cân nhắc sự tình nhiều hơn so với Tần vương cho nên mới đồng ý nghị hòa.

- Bệ hạ chuyện này trọng đại thần vừa tới Trường An, còn không rõ tình huống lắm chỉ sợ khó có thể trả lời.

Đây là chiêu thức ba phải Lý Ngôn Khánh chưa tới còn rất nhiều chuyện không rõ, dĩ nhiên không cách nào trả lời.

Lý Uyên hiển nhiên cũng tán đồng.

- Tô Châu sứ giả cứng rắn vô cùng, trong nhất thời ta cũng không quyết đoán được.

Không bằng như vậy đi chuyện này để trẫm lo nghĩ tuy nhiên tiếp đãi sứ giả Tô Châu thì khanh không được lười biếng.

Dưỡng Chân nghe nói vị sứ giả kia là người quen của khanh, Phòng Kiều Phòng Huyền Linh, ngươi có nhận ra không?

Những lời này không khỏi có phần vẽ vời thêm chuyện.

Ai mà không biết, phụ tử Phòng Huyền Linh phát tài bắt nguồn từ bài Vôi Ngâm của Lý Ngôn Khánh.

Lý Ngôn Khánh cũng không phủ nhận mà gật đầu nói:

- Bệ hạ nói không sai thần và Phòng Kiều đúng là quen thuộc.

Năm đó Dương Huyền Cảm làm loạn, thần từng hiệp trợ Phòng Kiều phục đoạt Trịnh Châu, tuy nhiên sau đó Phòng Kiều theo phụ thân Phòng Ngạn Khiêm lão dại nhân tiến về Đan Dương nhậm chức về sau không còn liên lạc nữa.

Càng thẳng thắn càng tiễu trừ nghi hoặc.

Dù sao Lý Ngôn Khánh cùng với phụ tử Phòng Huyền Linh quan hệ cũng không có gì là bí mật, nếu như thề thốt phủ nhận lại khiến cho người ta nghi kỵ.

Lý Uyên mỉm cười.

- Đã vậy việc tiếp đãi sứ giả Tô Châu do Dưỡng Chân phụ trách.

Để cho ta phụ trách tiếp đãi Phòng Huyền Linh?

Ngôn Khánh ngạc nhiên nhìn lại Lý Uyên, không hiểu rõ ý của hắn.

Chớ luận phương diện nào thì cũng không nên để Lý Ngôn Khánh ra tiếp đón.

Đầu tiên việc đón tiếp sứ giả chính là chuyện của Hồng Lư không liên quan đến Thiếu Khanh.

Tiếp theo Ngôn Khánh tuy là sĩ nhân nổi tiếng thiên hạ nhưng đối với chuyện tiếp đãi này một chút cũng không hiểu rõ.

Ở đời sau chính là nhân viên ngoại giao đại biểu cho quốc thể, bộ mặt của Lý Đường, nếu như có sai lầm gì sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt, lễ nghi, trụ sở sắp xếp, thức ăn... đều phải có quy củ tương ứng.

Ở trong lịch sử trung quốc chữ lễ có vị trí trọng yếu.

Chuyện lớn như vậy mà lại giao cho Lý Ngôn Khánh xử lý...

Lý Ngôn Khánh trong lòng liền kinh hãi.

Hẳn là Lý Uyên muốn mượn phương pháp này chèn ép mình.

*****

Từ trong chính điện đi ra, Ngôn Khánh vẫn kinh hãi.

Lý Kiến Thành mời hắn qua phủ dùng tiệc cũng bị Lý Ngôn Khánh từ chối, hôm qua hắn đi suốt đêm hiện tại đã mỏi mệt không chịu nổi rồi.

Lý Thế Dân đột nhiên đi tới nói:

- Vương huynh lần này gặp lại lão hữu ở Trường An chắc hẳn tâm tình không tệ.

- À cũng đa tạ Tần vương nhớ mong.

Hai người biểu lộ vô cùng khách khí, trên mặt nở ra nụ cười tươi.

Nhưng trong lòng ai cũng vài phần đề phòng, chỉ là ai cũng không nói ra.

- Lý vương dừng bước.

Ở phía sau lưng truyền tới tiếng kêu của An Sĩ Tắc.

Lý Ngôn Khánh quay người nhìn lại thì đã thấy An Sĩ Tắc từ trong chính điện đi ra.

- Hà Nam vương xin dừng bước bệ hạ có chỉ mong Hà Nam vương tiến tới Cầu Trường đình gặp.

- Sao?

Vừa mới thảo luận chính sự xong, đã tới Cầu Trường đình gặp gỡ?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi