SỐC! HOTBOY NHÀ NGHÈO LÀ PAPA CỦA BÉ

Trong lúc Giang Nhược Kiều vẫn còn đang mải mê hồi tưởng lại những chia sẻ về cuộc sống của “Là ngôi sao đó” trên ứng dụng mạng xã hội, thì Tưởng Diên lại gọi video tới.
 
Từ lúc cô mơ thấy cuốn tiểu thuyết kia, độ thiện cảm của Giang Nhược Kiều đối với anh chàng Tưởng Diên này đã giảm mạnh.
 
Cô nói mình nhìn lầm không chỉ là mỗi hoàn cảnh gia đình của Tưởng Diên.
 
Nghiêm túc mà nói, bây giờ cô vẫn còn trẻ như vậy, dù hẹn hò với ai cũng sẽ không nghĩ tới chuyện kết hôn xa lắc xa lơ. Vì thế, cô cũng không để bụng chuyện Tưởng Diên nghèo thật hay giả. Nói cách khác, nếu không xảy ra nhiều chuyện như vậy, ngay cả khi cô biết Tưởng Diên không phải là cậu ấm nhà giàu thì cô vẫn có thiện cảm và thích anh ta như trước, cũng sẽ không chia tay.
 
Điều cô nhìn lầm chính là anh chàng Tưởng Diên này thật sự không phải đàn ông!
 
Đức hạnh không ổn.
 
Lục Dĩ Thành bỏ xa Tưởng Diên mấy con phố. Cô không hề cố ý so sánh hai người họ với nhau, nhưng người khác phái cô tiếp xúc gần đây nhất chỉ có Lục Dĩ Thành nên mới lôi anh ra để so.
 
Không nhắc tới hành vi ngu ngốc của cô trong tiểu thuyết... Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Bee, nếu bạn có đọc bản chuyển ngữ này ở trang khác xong cũng nhớ qua trang LuvEvaland.co để ủng hộ nhóm dịch có thêm view cũng như có thêm động lực để hoàn thêm nhiều bộ khác nữa nhé. Mọi thắc mắc xin gửi tin về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.
 
Hai người hẹn hò với nhau, lẽ nào một bên khá chú trọng đến gia cảnh và tiền tài lại sai ư?
 
Ok, bất đồng quan điểm chia tay cũng được, nhưng một người đàn ông như Tưởng Diên có cần thiết phải bày ra dáng vẻ bị tổn thương tình cảm sâu sắc thế không?
 
Anh ta chưa từng hưởng thụ những gì mà mối tình này mang đến ư?
 
Xin hỏi người dắt tay cô, ôm cô và hôn cô không phải anh ta thì là ai?
 
Trái lại, nữ phụ trong cốt truyện bị miêu tả như thể kẻ ham hư vinh, hám tiền hám của. Điều quan trọng là, cô ấy có lấy tiền của nam chính không? Nam chính có cho cô cắc nào không?
 
Đi ăn một bữa, mua quà tặng, chẳng lẽ đây không phải là mấy việc thường làm khi hẹn họ đấy sao?
 
Sao khi đặt lên trên người nam chủ cứ như thể anh ta bị người khác lợi dụng, lừa gạt cảm tình vậy?
 
Anh ta không nhận được chút tình cảm nào từ cô ư?
 
Được thôi, có thể không cần nhắc tới mấy chuyện này nữa, cũng khó mà phán xét ai đúng ai sai. Hai người không đồng ý chia tay, rõ ràng là đường ai nấy đi mới chính xác. Nhưng nam chính thì sao, vẫn luôn canh cánh trong lòng, thậm chí còn muốn trả thù nữ phụ. Tác giả vì muốn tô điểm cho hành vi của nam chính, không để anh ta thật sự báo thù nhưng khiến người bên cạnh anh ta tưởng thật đi trả thù nữ phụ. Lẽ nào điều này không liên quan chút nào với nam chính sao?
 
Giang Nhược Kiều nghĩ tới đây là tức điên!
 

Cô rất muốn bấm gửi bài hát “Đàn ông gì thế” cho Tưởng Diên.
 
Nữ phụ mới thật sự là người đáng thương, cô không lấy được bất cứ thứ gì, cô chỉ trải qua một mối tình với kết thúc trong chia tay, để rồi đến cuối cùng rơi vào kết cụ thê thảm như thế.
 
Giang Nhược Kiều: Đen đủi, mẹ kiếp xui thật đấy!
 
Cô nhận cuộc gọi video của Tưởng Diên với tâm tình này.
 
Gương mặt của Tưởng Diên hiện trên màn hình di động.
 
Giang Nhược Kiều cố gắng ổn định lại tâm tình, mỉm cười với anh ta.
 
Tưởng Diên: “Mấy hôm nay trên đảo mưa suốt nên anh không cần đi dạo cùng họ nữa.”
 
Giang Nhược Kiều thật sự không hề hứng thú trò chuyện. Chỉ có điều, trong lòng cô đã lên kế hoạch chia tay, kế hoạch đã dần hình thành. Nói thật, cô đã hẹn hò với ba người bạn trai, không phải cô thích so sánh đâu, nhưng Tưởng Diên đúng là không so được với hai anh người yêu cũ trước đó của cô. Nếu không phải cân nhắc tới ánh hào quang của nam chính thì cô đã kêu Tưởng Diên cuốn chiếu từ lâu, cút sớm một chút, còn lâu mới chia tay trong hòa bình nhé.
 
Cô có thể đối đầu trực tiếp với nam chính ư?
 
Trái lại cũng không phải không thể, nhưng cô suy xét tới người chống lưng cho anh ta.
 
Người chống lưng cho Tưởng Diên là ai ấy hả? Là Lâm Khả Tinh.
 
Giang Nhược Kiều đã xem hết cuốn tiểu thuyết, cô không hề khâm phục Tưởng Diên mà ngược lại càng xem càng thấy kỳ lạ. Bởi vì dẫu tác giả có tô điểm đến thế nào, thậm chí chỉ miêu tả sơ qua và lịch sử gia đình của Tưởng Diên. Nhưng người có mắt tinh thường đều có thể nhìn ra, anh ta thành công trong sự nghiệp là nhờ vào nhà họ Lâm cùng Lâm Khả Tinh. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Bee, nếu bạn có đọc bản chuyển ngữ này ở trang khác xong cũng nhớ qua trang LuvEvaland.co để ủng hộ nhóm dịch có thêm view cũng như có thêm động lực để hoàn thêm nhiều bộ khác nữa nhé. Mọi thắc mắc xin gửi tin về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.
 
Anh ta có năng lực và thủ đoạn, nhưng thời buổi này, rất nhiều người cũng có hai thứ này.
 
Anh ta may mắn hơn người khác nhiều, có một Lâm Khả Tinh yêu anh ta.
 
Giang Nhược Kiều còn phải ghen tỵ với Tưởng Diên.
 
Sao không có một cậu ấm nhà giàu nào hết lòng hết dạ yêu thầm cô như Lâm Khả Tinh nhỉ?
 
Có thể nói thế này, có Lâm Khả Tinh ở đó thì sớm muộn gì Tưởng Diên cũng phất mà thôi.
 
Giang Nhược Kiều tự nhận rằng cô là người co được dãn được, nếu cô đã biết hướng đi của tiểu thuyết thì cô nhất định phải né tránh kết cục. Cô thừa nhận bản thân sợ khi đối đầu với Tập đoàn đá quý Lâm Thị, ngay cả cô muốn “lấy trứng chọi đá” thì cô còn chẳng đủ tư cách làm “trứng” nữa cơ.

 
Sợ thì đã sao.
 
“Sắp đến Thất Tịch rồi, em chuẩn bị ra một album.” Giang Nhược Kiều đột nhiên nói: “Chẳng phải fan hâm mộ đều biết em có người yêu rồi à, thỉnh thoảng có mấy em gái nhỏ hay gửi tin nhắn riêng cho em, hỏi em một số vấn đề. Em nghĩ tranh thủ hôm đó làm luôn một tập album, ghi lại mọi kỷ niệm của chúng ta, anh không ngại chứ?”
 
“Dĩ nhiên là không rồi.” Tưởng Diên cầu còn không được, anh ta biết bạn gái mình được mọi người yêu thích đến mức nào. Anh ta chỉ ước gì tất cả mọi người trên thế giới đều biết mối quan hệ của họ: “Anh vui còn không kịp nữa là.”
 
Giang Nhược Kiều chớp chớp mắt: “Em sẽ ghi lại bao lì xì cùng với những món quà mà anh tặng rồi chia sẻ cho người hâm mộ nhé.”
 
Để mọi người thấy, rốt cuộc cô yêu đương đã tiêu bao nhiêu tiền của anh ta.
 
Họ chắc chắn sẽ chia tay, nhưng ai cũng không thể chụp tội danh “ham hư vinh, tham giàu bỏ khó” này lên đầu cô được.”
 
Nhưng nếu cô thật sự nhận được những món quà đắt đỏ từ Tưởng Diên thì cô cũng chịu. Có điều, bây giờ cô chưa nhận được thứ gì, sao cô phải chịu “tội danh” này chứ?
 
Mệt là nam chính trong cốt truyện còn bày ra dáng vẻ mình bị tính kế, thật khiến người ta buồn nôn.
 
“Không thành vấn đề.” Tưởng Diên mỉm cười.
 
Giang Nhược Kiều nói: “Thật ra chỉ là truyền một chút năng lượng tích cực, không phải bây giờ có rất nhiều sinh viên muốn tạo bất ngờ cho người yêu mà làm ra quá nhiều chuyện tiêu cực đấy à. Em muốn nhắc nhở họ rằng, ba mẹ nuôi dưỡng chúng ta, yêu đương cũng không cần phải chú trọng mấy thứ này. Nếu thật sự muốn tặng đồ đắt tiền cho đối phương thì tốt nhất nên tự dựa vào sức mình.”
 
Tưởng Diên gật đầu: “Hình như em đang ám chỉ anh gì đó.”
 
Giang Nhược Kiều vô cùng vui vẻ: “Anh nhìn ra rồi à? Em xem lịch sử trò chuyện của chúng ta, lúc trước chẳng phải anh muốn mua túi xách tặng cho em đấy à? Em không thích như thế, thật đấy! Nếu em thích thì em sẽ tự cố gắng làm việc để mua, không thì chờ sau này có công ăn việc làm cũng được. Em cho rằng lấy tiền mồ hôi nước mắt của ba mẹ đi mua đồ xa xỉ cho người yêu rất không tốt.”
 
Tưởng Diên phản bác: “Sai rồi, là tiền anh tự kiếm được.”
 
“Thế cũng không được!” Giang Nhược Kiều trả lời: “Em biết anh rất chăm chỉ làm việc, anh kiếm được tiền cũng không dễ. Hay là cứ góp vào đấy đi rồi mua ít đồ cho mình hoặc mua đồ cho mẹ anh, như thế còn ý nghĩa hơn. Tưởng Diên, anh nghe em, sau này chúng ta sẽ có rất nhiều, rất nhiều tiền, anh mà không mua cho em thì em còn cãi lộn với anh cơ.”
 
Tưởng Diên rơi vào trầm mặc.
 
Anh ta cảm thấy mình thật vô dụng.
 

Quả thật, anh ta mua một cái túi cho bạn gái mà còn phải vay mượn khắp nơi.
 
Anh ta cũng nghe lọt tai những lời Giang Nhược Kiều nói.
 
“Anh đã mua rồi.” Tưởng Diên trả lời: “Nhờ người khác mua, rất rẻ.”
 
Giang Nhược Kiều nguýt anh ta: “Anh tưởng em là con nít ba tuổi à, kiểu túi này nhờ người mua hộ cũng không hề rẻ. Anh trả lại đi, em thật sự không cần, anh tặng cho em thì em cũng không đeo, chẳng phải như vậy sẽ rất lãng phí à?” Giọng cô dịu dàng hơn nhiều: “Tưởng Diên, em cảm thấy giữa người yêu với nhau tặng quà là để đối phương vui vẻ, chứ không phải làm đối phương thấy áp lực, đúng không? Anh có hiểu em nói gì không?”
 
Sau một hồi khuyên nhủ, cuối cùng Tưởng Diên cũng từ bỏ ý định.
 
Tất nhiên, cùng lúc đó anh ta cũng cảm thấy mình càng thân thiết hơn Giang Nhược Kiều, bởi vì bọn họ đã có thể bàn tới chuyện tiền nong.
 
Trong lòng Tưởng Diên rất cảm động.
 
Giang Nhược Kiều từng nghĩ dù thế nào cô chia tay với Tưởng Diên cũng không thể vì tiền được.
 
Không phải cô muốn phủ nhận tính cách của mình, mà là chuyện gì cô không làm thì ai cũng đừng nghĩ đổ tiếng xấu cho cô. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Bee, nếu bạn có đọc bản chuyển ngữ này ở trang khác xong cũng nhớ qua trang LuvEvaland.co để ủng hộ nhóm dịch có thêm view cũng như có thêm động lực để hoàn thêm nhiều bộ khác nữa nhé. Mọi thắc mắc xin gửi tin về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.
 
Nếu không uất ức biết bao.
 
Cô hẹn hò là vì tiền nhưng lâu như thế rồi mà chẳng đòi được thứ gì ư?
 
Nếu cô lấy được nhà, xe hay chi phiếu mà nói cô như vậy cô cũng nhận tất.
 
Điều Giang Nhược Kiều không nghĩ tới là, hành động này của cô lại khiến Tưởng Diên cảm động cực kỳ, nhận được sự khích lệ. Nhất là sau khi xuống lầu, nhìn thấy bên nhãn hiệu cố ý cử người đưa mấy sản phẩm mùa này cho bà Lâm lựa chọn, bà Lâm kéo Lâm Khả Tinh tới bảo cô ta thích cái nào thì chọn mấy cái tặng cho bạn cùng phòng ở đại học để kéo gần mối quan hệ với nhau. Giây phút đó, sự áy náy của Tưởng Diên với Giang Nhược Kiều đã đạt đến đỉnh điểm.
 
Suy cho cùng, vẫn là thế giới bất công.
 
Anh ta tranh luận hồi lâu với Giang Nhược Kiều chỉ vì một chiếc túi xách.
 
Nhưng bà Lâm và Lâm Khả Tinh lại có thể tùy ý lựa chọn sản phẩm mới, chỉ để tặng cho bạn cùng phòng.
 
Chính mình từng nói rằng muốn dâng tặng cả thế giới đến trước mặt Nhược Kiều. Kết quả mới tặng một chiếc túi mà đã khiến cô lo lắng không yên, sợ anh ta mua xong sẽ hết tiền sinh hoạt.
 
Vẻ mặt Tưởng Diên lạnh tanh, Lâm Khả Tinh vốn đang chọn lựa rất vui vẻ, kết quả trông thấy dáng vẻ này của anh lập tức thấp thỏm.
 
Tưởng Diên cũng không nói gì, ngoài Lâm Khả Tinh ra thì chẳng ai chú ý đến anh ta cả, anh ta xoay người lên lầu.
 
Sự hổ thẹn cùng không cam lòng khiến anh ta bốc đồng đăng một status lên vòng bạn bè:
 
[Trước kia không hiểu, bây giờ đã rõ rồi, vì tương lai của anh và em, anh sẽ cố gắng hơn nữa. Chỉ nghĩ tới việc cùng em xây một tổ ấm nho nhỏ, sau này sinh một đứa nhóc đáng yêu là anh đã tràn đầy động lực. Cả thế giới này, anh chỉ thích em thôi!]

 
Anh ta còn đăng kèm một bức ảnh.
 
Trong ảnh là hai bàn tay mười ngón đan chặt vào nhau.
 
Sau khi Giang Nhược Kiều nhìn thấy: OMG.gif
 
Là vai nữ chính trong status này của anh ta, cô không hề cảm động, lòng chẳng gợn sóng tẹo nào, thậm chí cô còn đang nghĩ: ‘Nếu không phải tôi đã xem hết cuốn tiểu thuyết rồi thì đúng là đã tin mấy lời quỷ quái này của anh rồi.’
 
Quả nhiên, miệng lưỡi đàn ông chuyên gạt người.
 
Cô chỉ coi như không nhìn thấy.
 
Tất nhiên, hai người khác nhìn thấy bài đăng này, giây phút này tâm trạng vô cùng rối bời.
 
Sau khi Tưởng Diên lên lầu, Lâm Khả Di chẳng còn tâm tình chọn túi nữa. Cô ta gắng gượng tươi cười trở về phòng, chán nản lướt di động. Khi nhìn thấy bài đăng của Tưởng Diên, cô ta lập tức bấm vào xem, vừa xem thì... Khóe miệng chỉ biết cười chua chát. Cô ta biết hành vi vừa rồi của mình lại chọc trúng chỗ nào đó của anh ta, tóm lại, có lẽ anh ta lại thấy đau lòng cho bạn gái. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Bee, nếu bạn có đọc bản chuyển ngữ này ở trang khác xong cũng nhớ qua trang LuvEvaland.co để ủng hộ nhóm dịch có thêm view cũng như có thêm động lực để hoàn thêm nhiều bộ khác nữa nhé. Mọi thắc mắc xin gửi tin về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.
 
Yêu thầm là sự điên cuồng của một người.
 
Người thì yêu say đắm, kẻ lại thất tình, từ đầu tới cuối không ai hay.
 
Trên đời này, người Lâm Khả Tinh hâm mộ nhất thậm chí là ganh ghét nhất chính là Giang Nhược Kiều.
 
Buổi tối sau mười giờ, cuối cùng thần thú trong nhà cũng đã ngủ, Lục Dĩ Thành mới có thời gian lướt di động. Anh lật xem vòng bạn bè, ngón tay thon dài đột nhiên khựng lại, ngón tay cái đang bấm vào bức ảnh hai bàn tay mười ngón đan chặt lấy nhau kia.
 
Anh ngạc nhiên phát hiện tâm tình của mình là lạ.
 
Không nên chứ!
 
Anh biết mình không thích Giang Nhược Kiều, nền giáo dục bao năm đã khắc sâu vào tận xương cốt nên anh căn bản không dám tơ tưởng tới bạn gái của bạn thân được.
 
Điều này quá vô liêm sỉ!
 
Lục Dĩ Thành nghiêng đầu nhìn Lục Tư Nghiên đang nằm bên cạnh say giấc. Anh cho rằng là do mình chịu ảnh hưởng của đứa bé này.
 
Bởi vì cậu nhóc này nên anh mới biết trước được tương lai, anh sẽ kết hôn với Giang Nhược Kiều, họ còn có một đứa con đáng yêu.
 
Dường như để chứng minh điều gì, cũng để hứa hẹn gì đó, Lục Dĩ Thành đã bấm like.
 
Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Bee, nếu bạn có đọc bản chuyển ngữ này ở trang khác xong cũng nhớ qua trang LuvEvaland.co để ủng hộ nhóm dịch có thêm view cũng như có thêm động lực để hoàn thêm nhiều bộ khác nữa nhé. Mọi thắc mắc xin gửi tin về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi