SÓI LANG BẮT ĐƯỢC TIỂU BẠCH THỎ CHƯA 18

Sáng tác: Cò lười

Beta: Như song

Khai trương chương mới vào đầu năm mới năm 2018 nhé. Chúc diễn đàn ngày càng phát triển, chúc mọi người trong diễn đàn đều khỏe mạnh vui vẻ bình an.

Thời gian cứ thế trôi đi. Thoắt một cái đã được một tháng. Cô Quân và Ngọc Phàm cũng đã sắp xếp thời gian qua Mỹ điều tra sự việc và cũng đã có chút manh mối.

Max tay cầm tờ tài liệu, gấp gáp đi nhanh tới phòng làm việc của Ngô Trác Thăng. Tới nơi, anh cũng không gõ cửa mà nhanh chóng bước vào. 

“Cậu xem tập tài liệu này đi, thật là sẽ có một sự ngạc nhiên lớn”. Max với nụ cười yêu nghiệt để ngay tập tài liệu lên bàn của Ngô Trác Thăng.

“Bên Mỹ đã có phản hồi sao” Ngô Trác Thăng không nhanh không chậm cầm tập tài liệu. Nhưng thái độ của anh nhanh chóng thay đổi khi lật đến trang thứ 2. Bệnh của Song Nhi quả thật có liên quan đến nhà họ Hà, và kinh hoàng hơn khi anh đọc tới bí mật nhà họ Hà.

(Cò Lười: Bí mật đó là gì nào? Cho ta cái comment cái thanks ta tiếc lộ cho nè)

Tình huống của Song Nhi và phu nhân nhà họ Hà là hoàn toàn giống nhau, chỉ khác là chồng bà Hà lại cực kỳ ác độc và tàn nhẫn. Còn Ngô Trác Thăng anh thì không như vậy. Anh sẽ làm tất cả để bảo vệ người con gái anh yêu. 

Cách đây năm năm về trước bà Liễu Nguyệt Hoa phu nhân của Hà Chính Tài là người đầu tiên trở thành vật thí nghiệm của loại thuốc GAG của công ty VNT (do người chồng thân yêu của bà làm chủ, thật là ác độc quá mà). Bà đã không thể vượt qua được thử nghiệm, triệu chứng của bà cũng như triệu chứng của Song Nhi là tự mình hành hạ bản thân mình và đã qua đời vào năm năm trước. Hà Chính Tài đã dùng rất nhiều tiền để che lấp sự việc trên, nên những người tham gia vào sự việc của năm năm trước đều bị ông mua chuộc hoặc thủ tiêu. Và loại thuốc GAG này đã không được bán ra thị trường. Không hiểu sao Song Nhi lại bị hạ độc bằng loại thuốc này.

Cả bàn tay Ngô Trác Thăng nắm chặt. Trên mặt anh lộ rõ sự tức giận kèm với sự đau lòng.

‘Cốc… Cốc’ tiếng gõ cửa vang lên kéo Ngô Trác Thăng trở lại bình thường.

“Vào đi”

“Thưa cậu chủ, cô Song Nhi hình như lại phát bệnh.” Ông quản gia nhanh chóng báo cáo.

Như một cơn lốc lao nhanh ra cửa, Ngô Trác Thăng nhanh chóng chạy về hướng phòng của Song Nhi. Vừa vào cửa đã thấy Song Nhi đang giãy giụa muốn thoát ra vì bị hai người giữ lấy cô. Song Nhi cắn mạnh vào tay cô giúp việc đang đứng bên phải khiến cô giúp việc đau quá phải buông tay.

Ngô Trác Thăng không kịp nghĩ ngợi nhiều nhanh chóng chạy tới ôm giữ lấy Song Nhi.Vòng tay anh ôm trọn cô vào vòm ngực của anh để tránh cô làm tổn thương bản thân mình. 

Song Nhi ra sức giãy giụa, tay cô đánh mạnh vào ngực anh. Hàm rang của cô nhanh chóng cắn xuống. ‘Đau,’ nhưng anh vẫn cố gắng nhẫn nhịn đợi bác sĩ gia đình tới.

Thời gian 15 phút trôi qua, chắc giãy giụa mạnh mệt quá nên Song Nhi cũng bắt đầu giãy ít hơn. Bác sĩ gia đình cũng đã tới, họ nhanh chóng tiêm cho cô một liều thuốc an thần. Sau đó, Song Nhi lại yên tĩnh ngủ trong lòng của Ngô Trác Thăng.

Ngô Trác Thăng vuốt ve khuôn mặt của Tiểu Bạch Thỏ, khuôn mặt thể hiện rõ sự đau lòng. Anh thầm nhủ với lòng nhất định phải băm vằm kẻ đã cho cô uống thư thuốc chết tiệt kia.

Nhẹ nhàng đặt Song Nhi lên giường, Ngô Trác Thăng nhanh chóng trở lại phòng làm việc. Max nãy giờ chứng kiến sự việc trên cũng nhanh chóng trở về phòng lfm việc của anh.

“Thăng! Cậu tính như thế nào?”Max lên tiếng.

“Ngày mai cậu mang những tài liệu này đến cho Alex, hỏi xem cậu ấy có phương pháp tìm ra cách chữa trị cho Song Nhi hay không” Ngô Trác Thăng nhanh chóng nghĩ đến anh bạn bác sĩ của mình Alex.

Như nghĩ đến việc gì quan trọng, Ngô Trác Thăng bổ sung thêm một câu cho Max: “Còn nữa, cậu giúp mình điều tra xem ai là người tiếp xúc và có khả năng hãm hại Song Nhi nhất. Người của mình cậu có thể tùy ý sử dụng.”

Nói xong, Ngô Trác Thăng lại bước ra khỏi phòng thật nhanh và hướng về phía căn phòng có người anh yêu thương đang ngủ say. Lúc này đây, anh chỉ muốn ở bên cạnh tiểu bạch thỏ đáng yêu của anh mà thôi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi