SOLO LEVELING - THĂNG CẤP MỘT MÌNH

Hai bên nhìn nhau, sau đó Hwang Dongsoo đặt tập tài liệu lên trên bàn và ngồi xuống ghế,

“Ngươi nên tỏ thái độ hợp tác. Những lời nói của ta sẽ quyết định xem ngươi là con người hay là một con ma thú”

“Được thôi”

Trước khi bắt đầu cuộc thẩm vấn chính thức, Hwang Dongsoo muốn hỏi một câu riêng tư. Người ta nói rằng anh trai Hwang Dongsoo đã chết ở trong một hầm ngục. Liệu người đó có thể tái sinh không? Đó là điều thợ săn hạng S này băn khoăn.

“Những thợ săn khác có thể quay lại giống ngươi không?”

Người đán ông lắc đầu.

Lông mày Hwang Dongsoo giật giật,

“Vì sao ngươi có thể chắc chắn như thế?”

“Vì tôi biết lý do tại sao tôi lại có thể quay trở lại.”

“Nguyên nhân?Nguyên nhân là gì?”

“Trước đó, hãy để tôi hỏi cậu vài thứ,”

“… Ê, ta mới là người được quyền đặt cậu hỏi” – Hwang Dongsoo nhíu mày.

Tuy nhiên,người đàn ông đó lại mặc kệ anh ta và tiếp tục nói,

“Cổng, Ma thú, Hầm ngục bùng nổ. Cậu biết được gì về tất cả những thứ trên?”

“…”

Nếu như đó là một câu hỏi nhàm chán, Hwang Dongsoo sẽ sử dụng sức mạnh của mình bắt người đàn ông kia ngậm miệng. Nhưng không, đó không phải là một câu hỏi nhàm chán.

Đã 10 năm kể từ khi cánh Cổng đầu tiên xuất hiện, tiếp đó là sự thức tỉnh bắt đầu. Rất nhiều người đã cố trả lời câu hỏi đó nhưng đều không có kết quả.

Đây có thể là một cơ hội để lần ra manh mối nào đó.

“Phó giám đốc…”

“Shh,”

Các nhân viên FBH đứng bên kia tấm kính một chiều và nuốt nước bọt.

Hwang Dongsoo hỏi,

“Ngươi đã tìm ra đáp án cho câu hỏi đó?”

“Hầm ngục, Cổng, Ma thú,… Tất cả chúng cũng chỉ là khởi đầu cho cuộc chiến thực sự đang đến gần.Và khi cuộc chiến thực sự bắt đầu, đó mới là thảm họa tồi tệ nhất.

“Vậy lý do ngươi ở đây là gì?”

“Để ngăn chặn thảm họa đó.”

“Vậy chính xác thì, “Thảm họa tồi tệ nhất” là cái gì?”

“…Tôi không thể nói được”

Hwang Dongsoo cười khinh bỉ,

“Nếu ngươi thực sự đến đây để ngăn chặn thảm họa đó, vậy tại sao ngươi không chịu tiết lộ bất kì chi tiết nào về nó? Không cần biết nó là gì, mọi người cùng hợp sức sẽ tốt hơn chứ?”

Người đàn ông lắc đầu,

“Số lượng không có ý nghĩa gì trước sức mạnh đó. Một nhóm yếu đuối sẽ chỉ bị nó lợi dụng.”

“Và chỉ mình ngươi có thể ngăn nó lại?”

Người đàn ông gật đầu.

Hwang Dongsoo tặc lưỡi trong tâm trí.‘Thằng này điên mẹ rồi’.

Ờ thì, nếu một người bị kẹt trong Hầm ngục suốt 10 năm, bị điên cũng là hợp lý thôi. Hoặc đây chỉ là một con ma thú giả dạng con người, và nó đang mắc lỗi. Hwang Dongsoo quyết định sẽ trêu đùa sự ảo tưởng của người đàn ông đó,

“Ngươi chắc hẳn phải rất tự tin vào những năng lực của mình.”

“Trình độ của tôi khác với mấy thứ năng lực đó.”

“Rồi rồi, tất nhiên, tất nhiên…”

‘Họ hy vọng khai thác được điều gì từ một thằng điên?’

Hwang Dongsoo quyết định sẽ ngừng đặt ra những câu hỏi. Thay vào đó, anh ta mở tập hồ sơ mà FBH cung cấp. Đó là một danh sách thông tin và những câu hỏi để xác định danh tính của người đàn ông này.

Tên tuổi, Sung Ilhwan

Hình ảnh trong hồ sơ hoàn toàn trùng khớp.

‘Thay vì 10 năm, có vẻ như nó chỉ được chụp cách đây vài tuần hoặc vài tháng’

Nhưng Hwang Dongsoo không để tâm nhiều. Sau tất cả, người ta cho rằng những Thợ săn cao cấp thậm chí có thể làm chậm sự lão hóa của họ.

“Những thành tích của ngươi thời làm Thợ săn có vẻ ấn tượng đó. Ngươi có thể kiếm được kha khá trong thời đại ngày nay”.

Sung Ilhwan không trả lời. Vào thời điểm đó, hệ thống phân loại Thợ săn còn chưa tồn tại. Họ thậm chí không được xếp hạng. Hwang Dongsoo tiếp tục mở tài liệu,

“Vợ, Park GyungHae. Hai đứa con, con trai tên là…”

Đang đọc hồ sơ một cách lơ đãng, Hwang Dongsoo bỗng sững người khi nhìn thấy tên cậu con trai,

‘Sung Jinwoo?’

Hwang Dongsoo tiếp tục đọc, cố gắng không biểu lộ cảm xúc.

” … Sung Jinwoo. Con gái của ngươi tên gì?”

“Sung Jinah”.

“Ok, tiếp nào”

Đột ngột,

“Từ từ đã.”

Hwang Dongsoo chuẩn bị lật sang trang tiếp theo thì Sung Ilhwan ngăn anh lại. Tay Thợ săn hạng S ngẩng đầu lên mà không suy nghĩ gì.

Khuôn mặt của Sung Ilhwan đã trở nên lạnh lùng như Hwang Dongsoo,

“Tại sao tôi lại cảm thấy sát khí khi anh đọc tên con trai tôi?”

“…”

Tak

Tập hồ sơ bị ném lên bàn. Hwang Dongsoo tắt micro kết nối với bên ngoài.

“Ta nghĩ rằng ta đã nhắc ngươi trước. Ta mới là người đặt câu hỏi”.

“Tôi cần nghe câu trả lời của cậu”.

“Và nếu ta từ chối?”

“Tôi sẽ nói chuyện với cậu bằng vũ lực vậy”.

Đôi mắt của Sung Ilhwan bùng cháy. Người đàn ông này rõ rằng không định lùi bước. Cùng lúc đó, Hwang Dongsoo cười khẩy

“Xong. Ngươi là một con ma thú”.

Một con thú ma thuật dám đe dọa một Thợ săn? Cảm thấy Sung Ilhwan tỏa ra chiến ý mạnh mẽ, Hwang Dongsoo cho rằng đã đủ bằng chứng để khẳng định người đàn ông này là một con ma thú..

(Note 1: Đoạn này mình giải thích thêm một chút, vì bản Eng hơi khó hiểu. Theo bản Hàn, khi Hwang Dongsoo nhận ra người đàn ông này là bố của Song Jinwoo, hắn đã muốn động thủ. Nhưng hắn chưa có lý do để làm thế. Vì vậy hắn tắt mic để chọc giận ông.

Đến khi Sung Ilhwan tức giận và muốn đánh nhau, Hwang Dongsoo cho rằng đã đủ bằng chứng để nói rằng Ilhwan là ma thú. Có nghĩa là Hwang Dongsoo có thể giết ông mà không sợ trách nhiệm).

Có lẽ thiên đàng đã ban phước cho mình một lần nữa’.

Sau khi đưa ra kết luận mà chút đắn đo, Hwang Dongsoo lại bật micro.

bíp

“Phó giám đốc, người đàn ông này là một con ma thú. Hắn sắp tấn công, xin hãy sơ tán”.

“Gì cơ? Này đợi đã!”

bíp

Hwang cảm thấy những người đứng bên kia tấm gương một chiều hoảng loạn rồi chạy đi. Tiếng còi báo động vang khắp tòa nhà. Hai nắm đấm của Hwang Dongsoo bắt đầu tỏa ra ánh sáng bạc.

“Mình sẽ đến Hàn Quốc sớm thôi”.

Chuẩn bị xong xuôi, đôi môi của Hwang Dongsoo nụ cười xấu xa hướng về phía Sung Ilhwan,

“Muốn gửi vài lời cuối cùng cho con trai mày không?”

(Note 2: Câu nói trên cho thấy, rõ ràng Hwang thừa biết ông Ilhwan là người thật, nhưng vẫn muốn giết ông ta.)

(Note 3: Chương này dài và nhiều đoạn khó hiểu nên mình tạm tách làm 3 phần. Hôm nay không có chương 8 phần 2 vì có 1 đoạn mình cần so lại với bản Hàn để dịch cho chính xác).

(Note 4: Cảm ơn bạn Lâm Anh Trần Đình đã đóng góp bản dịch tham khảo!)

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi