SỐNG LẠI LÀM EM GÁI QUỐC DÂN - TIÊU NHẤT THẤT

Tô Đào mở cửa âm ty tiễn A Uyển đi, cô đã nhận lời ký thác của Chu Dịch, cho dù cô ấy không cam lòng thì Tô Đào cũng không thể để cô giết hại người khác được.

Còn hơn một tháng nữa là tốt nghiệp, Tô Đào chọn ra một bộ phim chiếu mạng từ trong đống kịch bản Lưu Niên đưa.

Là một vai phụ.

Ban đầu Lưu Niên không đồng ý, cũng không phải là không có vai nữ chính, có cả kịch bản vai nữ tư được chế tác lớn mà, hoặc không thì cũng có vai nữ phụ khách mời nữa, anh thấy Tô Đào tốt nhất nên chọn một bộ phim truyền hình có nhiều ngôi sao lớn hoặc là danh tiếng cao, điều này sẽ có ích hơn với sự phát triển của cô sau này.

Những phim chiếu mạng chế tác nhỏ như vậy rõ ràng là để nâng đỡ cho người mới.

Nam nữ chính chủ yếu là người mới tốt nghiệp từ học viện điện ảnh, diễn tốt, dáng người đẹp.

Tô Đào cảm thấy không quan trọng lắm, vốn dĩ cô cũng không muốn phát triển lâu dài trong giới giải trí, tính ra thì tương đối Phật hệ, cô nhận vai diễn chủ yếu tùy tâm trạng.

Nếu Lưu Niên muốn tìm một nghệ sĩ có tiềm lực hơn thì cô sẽ sảng khoái buông tay, còn giúp anh làm mối, studio của Tô Lê cũng có không ít nghệ sĩ không tồi.

Tô Đào diễn vai em gái của nam chủ, là một nhân vật cổ linh tinh quái, không có quá nhiều cảnh quay.

Cô ở nhà làm tổ xem kịch bản, phát hiện vai diễn của mình còn có cả Cp

Trong kịch bản hai người họ là thanh mai trúc mã, từ nhà trẻ đến đại học vẫn luôn ở trạng thái trên tình bạn dưới tình yêu.

Vai diễn này do một nghệ sĩ đã xuất đạo đảm nhiệm, nghe nói cũng khá nổi tiếng, từng đóng qua một hai bộ phim chiếu mạng, không biết sao anh ta lại đồng ý đóng vai nam ba.

Trước khi quay phim, sau khi Tô Đào nhận được thông báo thì trực tiếp đến tổ quay phim, trước khi quay mấy ngày cô và bạn diễn cp chưa từng đối diễn với nhau, hầu hết toàn được quay riêng biệt, cảnh đối diễn duy nhất cũng là qua chỉnh sửa mà có, là cảnh hai người gọi điện thoại cho nhau.

Lúc quay cảnh này, hai người đều tự quay riêng, hậu kỳ thì ghép vào nhau, giữa màn hình có một đường kẻ, là kỹ thuật thường thấy trong phim.

Tô Đào quay xong cảnh buổi sáng, nghỉ ngơi một chút rồi chuẩn bị cho cảnh sau.

Hôm nay là cảnh đầu tiên chính thức đối diễn cùng bạn cp của cô, pha cảnh là thư viện ở trường học, trùng hợp là bọn họ quay tại thư viện của Đại học Bắc Kinh.

Khi đến trường, trên đường đi cô gặp được rất nhiều người quen, thầy cô rồi cả các bạn học nữa, khiến cười đến mức đơ hết cả mặt.

Danh tiếng của Tô Đào ở Kinh Đại vô cùng vang dội, ảnh của cô còn được treo trên bức tường danh dự của trường.

Kinh Đại là trường mà rất nhiều học sinh khao khát muốn đi đậu, người thi đỗ vào trường cơ bản đều là cấp bậc học bá trở lên, cho nên có rất nhiều ảnh của mọi người được treo trên bức tường danh dự của nhà trường, nhưng chỉ cần bạn đứng gần đó xem thì người đầu tiên nhìn thấy chắc chắn là cô ấy.

Bức ảnh đó được đặt ngay vị trí trung tâm, hơn nữa người trong bức ảnh đó lớn lên cũng vô cùng xinh đẹp, giống như một tấm ảnh được chỉnh sửa tinh tế đặt giữa hàng chục tấm ảnh tầm thường vậy.

Tô Đào vừa mới từ phòng thay đồ đi ra thì thấy không khí của đoàn làm phim hình như không được tốt lắm, sắc mặt đạo diễn tái xanh lại, dưới chân còn có một chai nước khoáng bị đổ.

Vẻ mặt của nhân viên công tác bên cạnh vô cùng lo sợ, chỉ có phó đạo diễn mới dám nói hai câu, "Đạo diễn, người ta không đến thì chúng ta quay cảnh này kiểu gì đây, hay là tìm một sinh viên đến đây diễn thay", hiện tại đang ở Kinh Đại, muốn tìm một sinh viên đến đây có khó gì chứ, hơn nữa Kinh Đại cũng có khoa nghệ thuật, tìm một người ngoại hình ưa nhìn càng dễ.

Trong lòng phó đạo diễn lập tức tính toán xem nên trả thù lao cho bạn sinh viên sắp trở thành người may mắn này bao nhiêu thì hợp lý.

Chắc chắn là thấp rồi.

Đạo diễn liếc nhìn anh ta một cái, hiện giờ ông rất nóng nảy, cho dù là ai nói chuyện với ông ta thì ông cũng đều cảm thấy không thuận tai.

Con mẹ nó chứ, chuyện quái gì không biết, quay được mấy cảnh rồi, giờ lại nói với ông là không muốn đến nữa, nói gì mà vốn dĩ anh ta không muốn đến mà là người đại diện ép anh ta đến, dù sao thì hợp đồng cũng chưa ký mà người đại diện của anh ta cũng bị cuốn gói rồi, anh ta lập tức nghỉ không đóng nữa.

Thế mấy cảnh đã quay rồi thì ai đến bù lỗ cho ông đây? Tiền chạy máy móc mỗi ngày, tiền thuê địa điểm, tiền thuê nhân viên ai trả đây hả? Không lẽ tiền từ trên trời rơi xuống hay sao?

Khó khăn lắm ông mới kéo được nhà đầu tư đó!

Đạo diễn một lúc lại thở dài ai oán, một lúc thì tức giận đá vào bàn, nhìn thấy cái gì không thuận mắt là lại mắng hai ba câu.

Cả người cứ xoay tròn như con quay lửa vậy.

Vừa quay sang trách mắng phó đạo diễn tầm nhìn hạn hẹp, chọn loại diễn viên không biết tốt xấu này, sau đó lại liếc một vòng để chọn người xấu số tiếp theo, vừa mới định mở mồm tìm lý do để phát tiết nhưng nhìn thấy Tô Đào thay quần áo xong đang đứng ở một bên thì lập tức im lặng.

Hôm nay cô mặc áo sơ mi trắng kết hợp với quần bò màu xanh ở dưới, lộ ra mắt cá chân trắng nõn mềm mại, đi một đôi giày vải màu trắng.

Dáng vẻ sạch sẽ mềm mại này giống như làn gió mát mẻ lướt qua mặt, khiến người ta cảm thấy thời tiết trở nên mát mẻ hơn nhiều, ngay cả đạo diễn đang mười phần hỏa khí thì cũng phải giảm xuống còn ba phần.

Tô Đào nghe từ nãy thì cũng đoán được ra mọi việc, chính là bạn diễn của cô không muốn đóng nữa.

Vậy thì.. hôm nay có quay tiếp không?

Còn chưa nghĩ được gì nhiều, Tô Đào đã nhìn thấy dáng vẻ như muốn xé nát mọi người của đạo diễn không biết nghe được gì mà tự nhiên cười cười.

Diễn viên đổi mặt cũng không lật mặt nhanh bằng ông ấy.

"Thật sao?"

Vẻ mặt người bị hỏi cũng chưa kịp hoàn hồn từ lúc nghe được thông tin, lập tức gật đầu lia lịa.

"Thật mà! Anh ấy còn nói là không cần tiền lương"

Đạo diễn kích động xoa tay, trên mặt không nhịn được cười tươi rói, đột nhiên nhìn về phía Tô Đào đang ngoan ngoãn đứng bên cạnh, đi về phía cô.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi