Chương 48
Diệp Vấn ngồi bên trái, cả Diệp phủ tụ hội ở đây vì chờ một người đến.
Thế tử Chiến Bắc Vương phủ, Cổ Thừa Duệ.
Không để cho bọn họ đợi lâu, chỉ một lát sau Cố Thừa Duệ đã bước vào, năm nay Cố Thừa Duệ vừa tròn mười sáu, dung mạo tuấn tú, trên người toát lên khí khái của con nhà vương quan quyền quý đồng thời lại thoáng nét thư sinh của người đọc sách.
Phong tư này cũng có thể đảm nhận một câu “công tử như ngọc”.
Thấy Cố Thừa Duệ đến lão phu nhân vội đứng lên nhiệt tình chào hỏi, chẳng để tâm đến đứa trẻ này có bối phận hàng cháu mình.
Cố Thừa Duệ hành lễ với lão phu nhân trước, sau đó cũng lễ phép chào hỏi Diệp Vấn và hai người bên đại phòng.
Đối mặt với sự nhiệt tình thái quá của lão phụ nhân nhưng hẳn vẫn ung dung ứng đối mà không để mất lễ nghĩa, Diệp Vấn thâm gật đầu trong lòng.
Đứa trẻ tốt, chỉ tiếc…
Tiếc là Tình nhi của hẳn không có phúc hưởng.
Hiển nhiên Diệp Vấn và tất cả những người trong phòng đều nghĩ hôm nay Cố Thừa Duệ đến đây là để hủy hôn ước với Diệp Vãn Tình.
Đến lúc này mà lão phu nhân còn chưa thuyết phục được hai cha con Diệp Vấn, trong lòng bà ta vừa tức vừa gấp, chưa đợi nha hoàn dâng trà lên bà ta đã không chờ được mà hỏi.
“Thế tử đến chơi đúng là vinh hạnh cho Diệp phủ ta, không biết hôm nay thế tử đến là để…?”
Cố Thừa Duệ từ tốn nói: “Hôm nay ta đến là vì chuyện hôn ước giữa ta và tiểu thư Diệp phủ”
Trong lòng mọi người thầm nghĩ, quả nhiên là vậy, lão phu nhân sốt ruột vò khăn lụa trong tay, đầu óc xoay chuyển xem lát nữa khi Cố Thừa Duệ nói muốn hủy hôn thì bà ta phải trả lời thế nào.
Làm sao để thuyết phục được Cố Thừa Duệ nhận Diệp Vãn Tình làm thiếp.
Diệp Vấn liếc qua lão phu nhân, đáy mắt lạnh đi, xem ra mẫu thân của hắn vẫn chưa từ bỏ suy nghĩ đó.
Lát nữa mặc kệ có ra sao, con gái của Diệp Vấn hản nhất quyết không làm thiếp! Cố Thừa Duệ đưa mắt nhìn người trong phòng, trên mặt nở một nụ cười ấm áp như gió xuân: “Mọi người đừng căng thẳng, ta đến không phải để hủy hôn”
“Cái gì?!”
Lão phu nhân đang căng thẳng đột nhiên lại nghe một đáp án ngoài dự tính khiến bà ta thất thố kêu lên.
Cả đại phòng và Diệp Vấn cũng rất kinh ngạc.
Lão phu nhân gấp gáp hỏi lại: “Thế tử, những gì ngài vừa nói là thật chứ?”
Cố Thừa Duệ gật đầu: “Ta làm sao dám trêu đùa lão phu nhân”
Nghe thể lão phu nhân cười như mở cờ trong bụng, bà ta đã lấy lại bình tĩnh, ngồi đoan chính nghe Cố Thừa Duệ nói tiếp: “Nghe tin bá mẫu mất, Diệp tiểu thư xảy ra chuyện khiến ta rất đau lòng.Vốn là ta cũng không định đến nhưng những lời đồn thổi ngoài kia mỗi lúc một nhiều.Ta thiết nghĩ không thể để mặc mọi chuyện như thế, có khi lại khiến quý phủ hiểu lầm”
Cố Thừa Duệ đặt tách trà xuống, nói: ”
Hôn ước giữa ta và Diệp tiểu thư vẫn sẽ tiếp tục, ta sẽ không hủy bỏ hôn ước với nàng ấy”
Lão phu nhân vui mừng tột độ, còn Diệp Vấn lại rất tỉnh táo, hắn hỏi lại Cố Thừa Duệ: “Ý của thế tử là vẫn muốn nữ nhi của ta làm thế tử phi tương lai?”
Diệp Vấn đang dùng câu hỏi này nhắc nhở Cổ Thừa Duệ, nếu hôn ước tiếp tục thì nữ nhi của hẳn chỉ có thể làm chính phi, ngay cả trắc phi cũng không được! Nếu Cố Thừa Duệ có ý khác thì đừng mong đạt được.
Cố Thừa Duệ cười gật đầu: “Tất nhiên là thế rồi”