SỐNG LẠI SO CHIÊU CÙNG TÌNH ĐỊCH NGỰ TỶ


Trạm Hải Lam công phu luyện thành từ núi tuyết sông băng, cho dù thái sơn áp đỉnh cũng có thể không chút sứt mẻ, hiện tại bị Dung Tiểu Kỳ nắm tay kéo trên lối đi bộ, xung quanh một biển người chen lấn, nàng cũng không chút hốt hoảng, thậm chí còn đối cửa hàng trưng bày xung quanh bắt đầu đánh giá. 
"Thoạt nhìn chị rất có hứng thú nha." Dung Tiểu Kỳ nói, "Chẳng lẽ không sợ bị đội ký giả phát hiện?"
Trạm Hải Lam hứng thú dạt dào, lững thững đứng ở bên một quầy hàng kẹp tóc, cầm lấy một cái kẹp tóc thủy tinh nhìn, nói rằng: "Vấn đề thứ nhất, em xem biểu hiện của chị cũng biết rồi, chị là lần đầu tiên tới, đương nhiên rất có lòng hiếu kỳ, về phần vấn đề thứ hai..."
"Thế nào?" Dung Tiểu Kỳ hỏi.
Trạm Hải Lam nhìn xung quanh, thần bí nghiêng người gần kề Dung Tiểu Kỳ: "Em xem phía sau em, buồng điện thoại nơi đó."
Dung Tiểu Kỳ nhìn lại, dĩ nhiên thấy một người lén lút mặc áo gió đội mũ mang kính râm, trong tay còn giống như cầm một vật gì lòe lòe phát sáng.
Dung Tiểu Kỳ cả kinh: "Chúng ta bị theo dõi?"
Trạm Hải Lam nói: "Từ lúc chúng ta xuống xe đến khu vực này, người kia đã theo hơn một giờ."
Dung Tiểu Kỳ sốt ruột: "Vậy làm sao bây giờ?"
"Em sợ bị chụp lén sao?"
"Em không phải sợ bị chụp lén, em vốn là nhân vật công chúng, thế nhưng chị.. Dù sao chị là bị em kéo tới, nếu có chuyện thì..."
"Được rồi." Trạm Hải Lam mỉm cười, "Chị cũng không sợ, em là nghệ nhân của chị, chị có quyền bảo vệ riêng tư của em, ký giả kia đại khái cũng là ngẫu nhiên gặp phải, dễ xử lý."
Trạm Hải Lam nói xong lấy ra di động phát đi một tin nhắn, sau đó ngẩng đầu đối Dung Tiểu Kỳ mỉm cười nói: "Không có việc gì."
Dung Tiểu Kỳ quay đầu lại nhìn một chút: "Cứ mặc kệ hắn chụp hình sao?"
Trạm Hải Lam không thể nói là nói: "Ảnh chụp hắn phách sẽ không phát đi."
Dung Tiểu Kỳ nửa ngờ nửa tin nhìn Trạm Hải Lam: "Chị chắc chắn?"
Trạm Hải Lam gật đầu, một lần nữa tay nắm tay Dung Tiểu Kỳ, nói: "Hơn nữa chúng ta hai nữ nhân đi dạo phố, có ai sẽ hướng phương diện khác suy nghĩ?"
Mặt Dung Tiểu Kỳ đỏ một chút, Trạm Hải Lam đây là rõ ràng ám chỉ, hai người các nàng quan hệ tuyệt đối cùng hai nữ nhân bình thường rất bất đồng.
Quên đi, nếu Trạm Hải Lam đều bình tĩnh như thế, nàng cũng không cần phải... lại quan tâm.
Dung Tiểu Kỳ lôi kéo Trạm Hải Lam đi vào cửa hàng thời trang kia, trái phải lựa chọn, lấy ra một cái áo hoa văn hươu cao cổ, đối Trạm Hải Lam nói: "Chị mặc sắc vàng nhạt hẳn là đẹp."
Trạm Hải Lam nhìn áo trong tay, lại nhìn Dung Tiểu Kỳ: "Cái này sẽ không có vẻ rất béo mập sao?"
Dung Tiểu Kỳ lắc đầu: "Em thấy rất là khả ái."
Trạm Hải Lam nói: "Vậy được rồi, chị đi mặc thử."
Dung Tiểu Kỳ đang vui vẻ vì Trạm Hải Lam như vậy đáp ứng yêu cầu của nàng, không nghĩ tới Trạm Hải Lam bỗng nhiên xoay người nói: "Em không theo chị cùng nhau mặc thử sao?"
Dung Tiểu Kỳ có chút khó hiểu nhìn Trạm Hải Lam: "Chị thế nào sẽ đưa ra yêu cầu này?"
Trạm Hải Lam mỉm cười, giơ giơ lên y phục trong tay: "Em vừa rồi nói đây là tình lữ trang, nếu không phải hai người cùng nhau thử, làm sao thấy được hiệu quả?"
Dung Tiểu Kỳ nghẹn họng: "Em đã biết."
Dung Tiểu Kỳ mới vừa theo Trạm Hải Lam đi vào phòng thử đồ, Trạm Hải Lam lập tức xoay người khóa cửa.
"Chị... chị làm gì?" Dung Tiểu Kỳ nói năng lộn xộn, chẳng biết vì sao tại không gian nhỏ hẹp thế này khiến nàng cảm giác có chút không thở nổi.
Trạm Hải Lam dù bận vẫn ung dung cởi áo khoác, nở nụ cười: "Thử áo."
Dung Tiểu Kỳ đứng ở góc, thấy Trạm Hải Lam đem áo khoác cởi, lại cởi áo thiếp thân, lúc chỉ còn áo ngực thì chậm rì rì xoay người lại nhìn nàng: "Tiểu Kỳ, em không muốn mặc thử sao?"
Dung Tiểu Kỳ khẽ cắn môi, xoay người qua cởi y phục, đối Trạm Hải Lam nói: "Được rồi, em xong ngay."
Thời điểm Dung Tiểu Kỳ nói như vậy, Trạm Hải Lam đã mặc xong áo, tự nhiên cúi đầu quan sát bản thân : "Thế nào?"
Dung Tiểu Kỳ cũng nhanh hơn tốc độ mặc, ai biết áo nhưng bị kẹt ở nơi nào, kéo không xuống.
"Giúp em nhìn." Dung Tiểu Kỳ bất đắc dĩ, "Giống như bị mắc vào kẹp tóc."
Trạm Hải Lam cúi đầu nhìn, chăm chú nói: "Đúng, bị kẹt vào tóc rồi, không thể kéo xuống được, liền cởi ra mặc một lần nữa đi."
Dung Tiểu Kỳ không thể làm gì khác hơn là dựa theo Trạm Hải Lam nói, cởi xuống mặc một lần nữa.
Trạm Hải Lam nhìn dáng dấp Dung Tiểu Kỳ, chờ đầu nàng mới vừa chui ra cổ áo, liền thấu đến gần, hôn lên gò má nàng một cái thật lớn. 
"Chị..." Trạm Hải Lam thình lình xảy ra tập kích làm Dung Tiểu Kỳ thất thố chưa phòng bị, "Chị làm gì?"
"Trái phải đều có người." Trạm Hải Lam mỉm cười, "Chị cái gì cũng sẽ không làm."
Dung Tiểu Kỳ nghẹn một bụng, bỗng nhiên nghĩ Trạm Hải Lam ngày hôm nay hành động lũy thừa nguy hiểm bạo cao, nàng ấy biểu hiện thực làm nàng sờ không được ý nghĩ, trọng yếu hơn là nàng đều nhìn không thấu Trang Uẩn Nhiên giấu ở phía sau.
Không sai, Trang Uẩn Nhiên vẫn là nan đề chưa giải quyết, Trạm Hải Lam lẽ nào muốn một cước đạp hai thuyền?
Dung Tiểu Kỳ nghĩ vậy ngực hung hăng khổ sở, bởi vì trong nhận thức của nàng, Trạm Hải Lam không phải là người như thế, cho dù nguyên nhân nàng ấy bởi vì thích nàng mới làm ra quyết định như vậy, nhưng nàng cũng không thể tiếp thu.
Dung túng cho người mình yêu lưu luyến kẻ khác, chính là thương tổn lớn nhất, đời trước nàng đã sâu sắc lĩnh giáo rồi.
Mua xong y phục ly khai, Dung Tiểu Kỳ lại dẫn Trạm Hải Lam đi dạo vài cửa hàng trang sức đặc sắc, cuối cùng còn nếm thử các món ăn vặt đặc trưng của địa phương, kia đều cần xếp hàng một giờ mới mua được. Trạm Hải Lam thoạt nhìn đi dạo đến rất hài lòng, Dung Tiểu Kỳ thở ra một hơi, mặc dù có Trạm Hải Lam cùng bên người cảm giác tốt, thế nhưng... Trạm Hải Lam là bị chia làm hai nửa sao, ba năm bảy cùng nàng, hai tư sáu cùng Trang Uẩn Nhiên, chủ nhật các nàng cùng ở chỗ Trang Uẩn Nhiên?
Đây là cái trạng huống quỷ dị gì?
Dung Tiểu Kỳ khẽ cắn môi, mặc kệ nàng có bao nhiêu thích Trạm Hải Lam, cũng không sẽ cho phép tình huống này phát sinh, Trang Uẩn Nhiên hẳn là cũng nghĩ vậy.
Bất luận một nữ nhân nào đều không có lòng bao dung đến thế. Trong ái tình tuyệt đối không thể có ba người.
Chờ Dung Tiểu Kỳ phục hồi lại tinh thần, Trạm Hải Lam đã đem xe đậu ở dưới lầu.
"Em mệt mỏi sao?" Trạm Hải Lam một bên cởi dây an toàn, một bên nhìn Dung Tiểu Kỳ nói.
Dung Tiểu Kỳ lắc đầu: "Không có việc gì." Có việc, là việc rất lớn, Dung Tiểu Kỳ đều có thể nghe được một thanh âm từ đáy lòng bản thân nói, thế nhưng, hiện tại còn không biết làm sao hướng Trạm Hải Lam mở miệng.
"Vậy em sớm một chút nghỉ ngơi đi." Trạm Hải Lam ôn hòa nói.
Về đến nhà, Dung Tiểu Kỳ thu thập thỏa đáng liền đi vào phòng ngủ, lúc nàng trở về phòng cố ý không nhìn Trạm Hải Lam, Trạm Hải Lam đang ngồi trên sô pha xử lý chính sự, thoạt nhìn có vẻ rất lâu mới đi ngủ, bởi vì trước mặt nàng đặt rất nhiều văn kiện công tác.
Dung Tiểu Kỳ kéo qua chăn đắp, xoay người trở mình một hồi, bỗng nhiên nghe được tiếng gõ cửa.
Trạm Hải Lam?
Dung Tiểu Kỳ quyết định giả bộ ngủ, thế nhưng Trạm Hải Lam nói : "Nhanh như vậy ngủ sao?"
Dung Tiểu Kỳ cắn cắn môi: "Ừ." Dừng một chút lại hỏi: "Làm sao vậy?"
"Em vẫn chưa chúc chị ngủ ngon. " Thanh âm Trạm Hải Lam rất nhẹ.
Dung Tiểu Kỳ ngẩn người, đứng dậy mở cửa, Trạm Hải Lam ăn mặc áo ngủ, khẽ mỉm cười đứng ở cạnh cửa: "Ngủ ngon."
Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam, hé miệng nói: "Trễ... Ngủ ngon."
Trạm Hải Lam cười cười, lắc mình ly khai, Dung Tiểu Kỳ không lâu sau nghe tiếng cửa phòng nàng đóng lại. 
Dung Tiểu Kỳ chôn chân tại cạnh cửa, nhìn phòng khách đen kịt bỗng nhiên nghĩ đến, hay là Trạm Hải Lam nghĩ cách tốt nhất bây giờ là chân đứng hai thuyền, chỉ có như vậy, mới không thương tổn Trang Uẩn Nhiên, cũng không cô phụ tâm ý của nàng.
Đối với Dung Tiểu Kỳ mà nói, nếu như không tiếp thụ phương thức này, chính là sẽ không còn cơ hội cùng Trạm Hải Lam nắm tay.
Dung Tiểu Kỳ đóng cửa lại tựa trên vách tường, bỗng nhiên cảm giác châm chọc cực kỳ, cho dù nàng sống lại cũng không có biện pháp cải biến tình huống này sao?
Nàng có thể được thích, nàng cũng thích người kia,  thế nhưng trước sau vô pháp trở thành duy nhất của ai sao?
Vĩnh viễn không thể có được một tình yêu bình thường nhàn nhạt nhưng độc nhất vô nhị sao? Nếu là như thế, sống lại vài lần nàng cũng không cần!
Kim Liễm Diễm chỉ có một, thế nhưng bạn gái cặn bã lại có thể tre già măng mọc, chỉ bất quá tên không giống mà thôi.
Dung Tiểu Kỳ khẽ cắn môi, chẳng lẽ bởi vì nàng thể chất đặc dị, cho nên sẽ trêu chọc người cùng loại hình?

----------------

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi