SỐNG LẠI SO CHIÊU CÙNG TÌNH ĐỊCH NGỰ TỶ

Dung Tiểu Kỳ nhìn Trang Uẩn Nhiên, bỗng nhiên nghĩ Trang Uẩn Nhiên hiện tại mới là Trang Uẩn Nhiên chân chính, cô ấy tuyệt đối sẽ không tỏ ra yếu kém, tuyệt đối không thích người khác nghĩ cô ấy nhu nhược, hơn nữa toàn thân mỗi một chỗ đều đang toả ra tự tin làm cho khó có thể xem nhẹ, có thể đây mới là diện mạo vốn có của Trang Uẩn Nhiên. Cùng nữ nhân lúc trước ngồi trên xe lăn hối hận căn bản là hai người.
Dung Tiểu Kỳ hít một hơi: "Chị đã phát sinh khiêu chiến, như vậy tôi không ứng chiến rất không hợp cấp bậc lễ nghĩa, cho nên, xin yên tâm, tôi sẽ không hạ thủ lưu tình, cũng sẽ không buông tay. Bởi vì, tâm tôi thích Trạm Hải Lam, tuyệt đối sẽ không so với chị kém hơn."
Trang Uẩn Nhiên nhìn chằm chằm Dung Tiểu Kỳ một hồi, khóe miệng câu lên, chỉ mỉm cười nói: "Đã quên bổ sung, tuy rằng em từng làm hồng nhạn giúp tôi cùng Hải Lam cởi ra khúc mắc, thế nhưng tôi cũng sẽ không vì vậy mà nương tay, hơn nữa, đến lúc đó em bị thua cuộc tôi cũng không dự định an ủi em, em tốt nhất nên chuẩn bị tâm lý."
Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên cảm giác Trang Uẩn Nhiên rất có xu hướng tự thoả mãn bản thân, tuy nói Trạm Hải Lam đoạn thời gian trước đích xác cùng cô ta có giao tình tốt, thế nhưng cho tới bây giờ Trạm Hải Lam cũng chưa từng thừa nhận qua Trang Uẩn Nhiên là bạn gái của mình, Trang Uẩn Nhiên rốt cuộc dựa vào cái gì trước mặt nàng như vậy vênh váo tự đắc đây?
Sớm biết như thế này thì căn bản mặc kệ cô ta, để cô ta ngồi ở trên xe đẩy tại viện an dưỡng tự sinh tự diệt. Coi như là sớm giải quyết một cái tai họa.
Dung Tiểu Kỳ hít một hơi, sắc mặt bình tĩnh nói: "Trang tiểu thư, tôi đương nhiên cũng sẽ không đối với chị có lòng trắc ẩn, bất quá đối tôi mà nói, chị dáng vẻ này sẽ khơi gợi sự thương hại của người khác, cho nên, tôi kiến nghị chị tâm bình khí hoà, trước dưỡng tốt thân thể, sau đó lại tiếp tục tranh với tôi, tôi đảm bảo tùy thời phụng bồi."
Trang Uẩn Nhiên nhìn quét Dung Tiểu Kỳ, đang muốn nói, Cận Á bỗng nhiên bưng hoa quả vào, khẽ mỉm cười đối Dung Tiểu Kỳ nói: "Dung tiểu thư, đường xa khổ cực mà đến, nếm thử sơn trà do chính tay tôi trồng, vị đạo rất ngọt."
Dung Tiểu Kỳ dừng một chút, cầm lấy một trái sơn trà, nói: "Cảm tạ."
Có đúng hay không người tính tình kém bên cạnh luôn sẽ có một người tính tình tốt làm tấm mộc, tựa như Cận Á, cô thủy chung ôn hòa lại thuận theo, tuy rằng tính tình có chút nhàn nhạt, thế nhưng cô đối Trang Uẩn Nhiên trước sau cẩn thận, từ giúp Trang Uẩn Nhiên truyền tin đến chủ động tìm Trạm Hải Lam xin giúp đỡ. Cận Á bác sĩ thiếp thân chăm sóc như vậy coi như là đốt đèn lồng cũng khó tìm. Còn không biết Trang Uẩn Nhiên hướng cô trút giận bao nhiêu lần.
Dung Tiểu Kỳ thở dài, đang chuẩn bị ly khai, giương mắt đã thấy Trạm Hải Lam cùng viện trưởng vừa nói chuyện vừa đi vào.
Trạm Hải Lam hướng Dung Tiểu Kỳ mỉm cười, lập tức đối Trang Uẩn Nhiên nói: "Lúc mình nhìn thấy tranh thêu chữ thập này liền có chút giật mình, không nghĩ cậu có lòng kiên trì đến thế. Mình hỏi viện trưởng mới biết được, đây cũng một trong nội dung huấn luyện khang phục."
Trang Uẩn Nhiên mỉm cười: "Chỉ là tìm thời gian rãnh làm, mình nhớ kỹ bệ cửa sổ nhà cậu có một chỗ cách song, nếu như treo lên sẽ đẹp lắm."
Trạm Hải Lam nhìn Trang Uẩn Nhiên, cười nói: "Làm khó cậu còn nhớ."
Dung Tiểu Kỳ nhìn tranh thêu chữ thập trong tay Trạm Hải Lam, cảm giác phi thường chướng mắt. Trang Uẩn Nhiên hiện tại căn bản là hóa thân thành ác độc nữ phối trong phim tình cảm Hàn, tại trước mặt người yêu thích trang mảnh mai trang ngây thơ, tại trước mặt tình địch tức thì hóa thân kim cương hồ lô oa không sợ gì, đây là làm cho người khóc không ra nước mắt sao.
Dung Tiểu Kỳ hiện tại tâm lý an ủi duy nhất là Trạm Hải Lam có thể xem qua nhiều phim Hàn, có thể thấy rõ ràng Trang Uẩn Nhiên...đang xiếc sao?
Không, Trang Uẩn Nhiên vốn dĩ rất kiêu ngạo, cô ta nhất định không sử dụng các loại âm mưu quỷ kế hạ đẳng, như lúc này cô ta có thể trực tiếp tuyên bố đây là địa bàn của mình, sau đó đem người dám can đảm tùy tiện xâm nhập toàn bộ treo lên quất ba trăm roi.
Nếu như vậy, Trạm Hải Lam có hay không xem qua phim Hàn, xem qua nhiều ít phim Hàn, cũng đều vô bổ.
Dung Tiểu Kỳ thở dài, giao tình Trạm Hải Lam cùng Trang Uẩn Nhiên cũng có năm sáu năm rồi, hơn nữa tình cảm là ở phim trường bồi dưỡng lên, này đối nàng cùng Trạm Hải Lam trên cơ bản không có căn cơ tình cảm mà nói, chỉ sợ là cản trở khó vượt qua nhất.
Hơn nữa Trạm Hải Lam đối với Trang Uẩn Nhiên vốn có rất nhiều áy náy, nếu như Trang Uẩn Nhiên nắm điểm này làm Trạm Hải Lam đối cô ta nhớ thương, kia Trạm Hải Lam không phải triệt để về sở hữu của Trang Uẩn Nhiên?
Dung Tiểu Kỳ thẳng đến trước khi lên xe còn đang tự hỏi những lời Trang Uẩn Nhiên vừa nói, Trạm Hải Lam kêu nàng uống nước đều không có nghe.
"Tiểu Kỳ, em làm sao vậy?" Trạm Hải Lam rút về ánh mắt nhìn kỹ phía trước, nghiêng đầu nhìn Dung Tiểu Kỳ, "Có đúng hay không nơi nào khó chịu?"
Dung Tiểu Kỳ lắc đầu: "Chỉ là có chút mệt mỏi mà thôi."
Trạm Hải Lam mỉm cười: "Chị vì để 'Thái dương cao cao chiếu' ra rạp trước lễ trao giải, đã cùng Từ Chi Hoán thương lượng đẩy nhanh tiến độ quay chụp, em hiện tại ngoại cảnh cùng cảnh trong studio đều quay không sai biệt lắm, còn lại đại khái là bổ sung hậu kỳ, có đúng hay không công tác phụ quá nhiều?"
Dung Tiểu Kỳ nói: "Không có, em ứng phó được." Mệt nhất hẳn là lần kia liên tục một tháng tuyên truyền toàn quốc đi, hầu như đem từng khu khách sạn đều ở một lần, tâm trạng mệt mỏi hầu như đều phá hủy nàng.
Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ, bỗng nhiên đưa tay nhéo má của nàng, Dung Tiểu Kỳ cả kinh: "Làm sao vậy?"
Trạm Hải Lam hỏi: "Từ viện an dưỡng đi ra em luôn không yên lòng, có đúng hay không ai nói với em cái gì?"
Dung Tiểu Kỳ nói: "Không có, đại khái là em cần nghỉ ngơi."
Trạm Hải Lam gật đầu nói: "Lần này hoàn thành chị sẽ an bài em đi nghỉ dưỡng mấy ngày, chịu không?"
Dung Tiểu Kỳ liếc nhìn Trạm Hải Lam: "Chị bỏ không để em đi làm tuyên truyền sao?"
Trạm Hải Lam cười nói: "Em mục đích lần này là đoạt giải, cho nên chỉ cần trong diễn xuất có biểu hiện đột phá liền tốt, tuyên truyền và vân vân là vì doanh thu điện ảnh, chị sẽ cùng nhà sản xuất thương lượng để nữ diễn viên chính khác làm nhiều một chút."
Dung Tiểu Kỳ nói: "Em cũng không muốn người khác nói chị lấy công làm tư."
Trạm Hải Lam nghiêm mặt nói: "Chị cũng không có mưu cầu tư lợi, chỉ là từng diễn viên công tác cùng nhiệm vụ không giống nhau, chị mong muốn em có thể tại đoạn một thời gian chỉ chuyên tâm làm một chuyện."
Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam, nói: "Như vậy nếu như em không đoạt giải, chị không phải sẽ rất thất vọng?"
Trạm Hải Lam mỉm cười: "Chị đã sớm nhìn quen diễn viên thực lực rất mạnh nhưng tay không mà về, cũng nhìn quen thiên tài vừa bước vào ảnh đàn thì bỗng nhiên nổi tiếng, trong giới giải trí, tất cả người cùng sự vật đều đang lấy tốc độ ánh sáng biến hóa, phương pháp tốt nhất để tiến lên đó là phải thích ứng mọi sự thay đổi, không phải cứ nhất định đề danh là phải thắng."
Dung Tiểu Kỳ cắn môi, Trạm Hải Lam căn bản là lảng tránh vấn đề của nàng.
Bất quá nói trở về, nàng từng cùng Trạm Hải Lam ước định nếu như nàng có thể phủng giải thưởng trở về, như vậy Trạm Hải Lam sẽ đáp ứng nàng một thỉnh cầu.
Có thể Trạm Hải Lam dự đoán thỉnh cầu này sẽ làm khó chính mình, cho nên mới như vậy muốn tránh đi.
Từ Chi Hoán đích xác thể hiện được tốc độ cùng hiệu suất của hắn, tại trường quay song song mở ba tổ, hơn nữa vừa quay vừa tiến hành cắt nối biên tập, nếu như phát hiện chỗ nào có chuyện lập tức ngay phim trường sửa chữa, thẳng đến Từ Chi Hoán thoả mãn mới thôi.
Coi như Dung Tiểu Kỳ diễn xuất như vậy nỗ lực, cũng chỉ có mười phút nghỉ ngơi giữa các phân cảnh, thần kinh luôn ở mức căng chặt, càng đừng nói toàn bộ nhân viên trường quay có ngàn vạn chuyện phải xử lý. Thế nhưng hiện trường ai cũng không dám nửa lời kêu khổ, Từ Chi Hoán càng ở tại bầu không khí cường độ lớn càng kích phát ra tài hoa của hắn.
Đạo diễn có tài đều đi kèm cổ quái.
"Dung Tiểu Kỳ! Năm phút đồng hồ sau chuẩn bị vào chỗ." Phó đạo diễn cầm kèn đồng lớn hô to.
Dung Tiểu Kỳ tháo xuống tai nghe điện thoại, xoa xoa huyệt thái dương, cường đả tinh thần tiếp tục ra diễn.
"Được, cắt!" Từ Chi Hoán kêu dừng mười lần rốt cuộc thoả mãn, Dung Tiểu Kỳ nghĩ mặt nàng đều phải cười cương. Nàng đi ra lều vừa định lấy ly nước, bỗng nhiên cảm giác trước mắt một mảnh tối đen, nghiêng thân thì ngã xuống.
Rất choáng váng...
Thời điểm tỉnh lại, Dung Tiểu Kỳ vừa mở mắt ra thì thấy trước mắt có một ống truyền dịch. Nàng giãy giụa ngồi dậy, giương mắt liền thấy Trạm Hải Lam ghé vào bên giường của nàng, đang ngủ.
Dung Tiểu Kỳ ngẩn người, Trạm Hải Lam một mực ở đây chăm sóc nàng?
Đang nghi hoặc, hộ sĩ đẩy cửa vào, thấy Dung Tiểu Kỳ liền nói: "Dung tiểu thư, cô tỉnh?"
Dung Tiểu Kỳ hỏi: "Tôi bị làm sao vậy?"
Hộ sĩ nói: "Không có việc gì, cô quá mệt mỏi, chiều ngày hôm qua được đưa tới còn có chút tuột huyết áp, chúng tôi đang cho cô truyền vitamin cùng đường glucô, hiện tại ngủ một đêm, cảm giác thế nào?"
Dung Tiểu Kỳ nói: "Cảm giác khá, thế nhưng Trạm chủ tịch, chị ấy..."
Hộ sĩ nói: "A, cô nói vị tiểu thư này sao, nàng đưa cô tới vẫn một mực trông coi, vốn chúng tôi đều nói không có việc gì không cần bồi giường, nàng nhất định phải đợi ở chỗ này..."
Dung Tiểu Kỳ thở dài, Trạm Hải Lam còn ăn mặc quần áo công tác, hẳn là lúc nhận được thông tri thì lập tức đến bệnh viện.
Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên nghĩ, Trạm Hải Lam đối nàng, cùng người khác là bất đồng. Chí ít Trạm Hải Lam chưa từng cùng Trang Uẩn Nhiên qua đêm.
Dung Tiểu Kỳ chỉ vừa nghĩ như thế, nhất thời cảm giác thần thanh khí sảng lên.
Đang nghĩ ngợi, Trạm Hải Lam bỗng nhiên giật mình, Dung Tiểu Kỳ nhanh lên vỗ vỗ mặt nàng, nói rằng: "Đã thức chưa?"
Trạm Hải Lam xoa xoa mi tâm chậm rãi ngồi dậy, khẽ nheo mắt, nhìn Dung Tiểu Kỳ liền ngẩn người, lập tức đưa tay sờ sờ gương mặt nàng: "Thế nào, em có ổn không?"
"Em không sao, hộ sĩ nói em chỉ cần ngủ nhiều một chút." Dung Tiểu Kỳ nhìn ánh mắt Trạm Hải Lam quan tâm, bỗng nhiên cảm giác nơi nào đó dưới đáy lòng cứ như vậy bị nàng ấy dắt ra, Trạm Hải Lam đối với nàng mà nói, đã trở nên quan trọng đến mức không thể rời đi được.
Cho dù muốn cùng Trang Uẩn Nhiên tranh cao thấp, nàng cũng tuyệt đối sẽ không buông tay.
———

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi