SỐNG LẠI SO CHIÊU CÙNG TÌNH ĐỊCH NGỰ TỶ

Lúc Dung Tiểu Kỳ chờ đợi Trạm Hải Lam trả lời cũng không có nghĩ đến nếu như nàng ấy cự tuyệt, nàng nên dùng lí do gì thoái thác cho bản thân, nàng chỉ biết nếu như Trạm Hải Lam ở ngay đây cự tuyệt nàng, nàng sẽ không biết kế tiếp nên làm cái gì.
Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ, mỉm cười nói: "Bạn gái?"
Dung Tiểu Kỳ nhìn không ra Trạm Hải Lam là có ý gì, chỉ nhìn nàng ừ một tiếng.
Trạm Hải Lam để sát vào Dung Tiểu Kỳ, nhẹ nhàng hôn hôn gương mặt nàng, Dung Tiểu Kỳ chỉ cảm thấy bên tai một mảnh ấm áp, cảm thấy trước mắt cùng bên người đều là một mảnh sương mù lất phất, thấy không rõ ràng lắm, thanh âm lại có vẻ phi thường rõ ràng.
Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam, nhìn khuôn mặt xinh đẹp hơi hơi dâng lên tiếu ý của nàng, ánh mắt buông xuống: "Em biết chị hẳn là càng thích Trang Uẩn Nhiên như vậy hoàn mỹ... Thế nhưng em... em thật lòng thích chị."
Trạm Hải Lam nhẹ nhàng khơi cằm Dung Tiểu Kỳ, chăm chú nói: "Tiểu Kỳ, em là em, không cần so sánh với bất kỳ ai, em chỉ cần là chính mình thì tốt rồi."
Dung Tiểu Kỳ giương mắt nhìn Trạm Hải Lam, Trạm Hải Lam mỉm cười, dán đến bên tai Dung Tiểu Kỳ nói: "Chị nguyện ý làm bạn gái của em."
Dung Tiểu Kỳ sửng sốt, nhìn Trạm Hải Lam hỏi: "Thực sự?"
Trạm Hải Lam gật đầu.
Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên cảm giác ngực thở ra rất lớn, cho dù lúc thử vai cũng không có khẩn trương đến thế, hơn nữa Trạm Hải Lam... chị ấy cư nhiên không do dự liền đáp ứng.
Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên nghĩ tất cả đều giống như mộng ảo.
"Thế nào, không vui sao?" Trạm Hải Lam lấy tay vốc nước lên trên vai Dung Tiểu Kỳ, Dung Tiểu Kỳ phục hồi tinh thần lại, nói rằng: "Tràng cảnh này rất không chính thức, em hẳn là..."
"Hẳn là thế nào?" Trạm Hải Lam mỉm cười hỏi.
Dung Tiểu Kỳ nói: "Hẳn là có hoa tươi, hẳn là có rất nhiều lễ vật mới được."
Trạm Hải Lam nhẹ nhàng lắc đầu, ôm cả vai Dung Tiểu Kỳ nói: "Không cần, chỉ cần em vẫn luôn thật tốt ở bên cạnh chị là được rồi."
Dung Tiểu Kỳ nghe được Trạm Hải Lam nói như vậy, bỗng nhiên nhớ tới Trang Uẩn Nhiên, Trạm Hải Lam mong muốn bạn gái có thể thật tốt là bởi vì vết xe đổ của Trang Uẩn Nhiên sao?
Nhiều ít chính là có chút không cam lòng.
Trang Uẩn Nhiên tuy rằng đã là quá khứ, thế nhưng đối với Trạm Hải Lam mà nói có thể là quá khứ chưa xong, mặc kệ lúc đó hai người sản sinh tình tố thế nào, xảy ra ân oán gút mắt gì, đối với Trạm Hải Lam mà nói đó chính là một đoạn quá khứ không thể quay về, mà Trang Uẩn Nhiên, cũng là người nàng vĩnh viễn vô pháp chạm đến.
Cho nên tại ngực Trạm Hải Lam, Trang Uẩn Nhiên thủy chung sẽ chiếm cứ một địa vị rất đặc thù đi.
Tuy rằng tâm tình đố kỵ này đối với Dung Tiểu Kỳ mà nói cơ bản có thể giải thích là không cam lòng, thế nhưng không cam lòng sẽ hóa thành một loại động lực khác, nàng tin tưởng bản thân nhất định sẽ không thua Trang Uẩn Nhiên.
***
Lễ trao giải kết thúc sau đó Dung Tiểu Kỳ trở thành người thắng lớn nhất, hợp đồng như tuyết rơi từ bốn phương tám hướng bay tới, nhiệm vụ của Trạm Hải Lam tự nhiên cũng nặng thêm không ít, so sánh thì Dung Tiểu Kỳ trái lại dễ dàng, mỗi ngày cùng phóng viên, khán giả gặp mặt sẽ cứ như vậy qua một vòng, thế nhưng một vòng thời gian này số lần nàng tổng cộng nhìn thấy Trạm Hải Lam không vượt  quá năm lần, buổi sáng nàng còn không có rời giường Trạm Hải Lam cũng đã ly khai, buổi tối nàng ngủ Trạm Hải Lam mới vừa về, đừng nói cái gì nhu tình mật ý, coi như là nói chuyện cũng không có cơ hội nhiều lời.
Dung Tiểu Kỳ tại thời gian cuối tuần trực tiếp đi tới Tinh Quang, vừa qua cửa lớn đã bị một số ký giả phát hiện, thoáng chốc liền bị vây quanh chật như nêm cối. Dung Tiểu Kỳ không có chuẩn bị, nhất thời không biết làm sao, may thay Trần Duyệt trùng hợp đi ngang qua giải vây, Dung Tiểu Kỳ một bên lau mồ hôi một bên thở dốc, đi đến cửa thang máy, nói: "Thế nào còn có nhiều người như vậy?"
Trần Duyệt cười rộ lên: "Sau khi đạt giải Ảnh hậu sẽ luôn là tình huống này, Dung tiểu thư, đây là thời kỳ sự nghiệp cô bay lên, nhất định phải thật tốt nắm chặt mới được."
Dung Tiểu Kỳ nói: "Tôi quyết định không được, tất cả đều phải nghe Trạm đổng sao?"
Trần Duyệt nói: "Trạm đổng gần nhất vì lời mời tham gia phim mới của cô bận tối mày tối mặt, mấy ngày nay chưa từng hảo hảo ăn cơm."
Dung Tiểu Kỳ sửng sốt: "Thế nào sẽ như vậy?"
Trần Duyệt nói: "Dung tiểu thư, cô hiện tại giá trị bội trướng, rất nhiều nhà đầu tư cũng sẽ đạp danh tiếng này tìm cô, thế nhưng trong đó có kịch bản tốt, cũng có sạn, Trạm đổng vì cô tranh thủ lợi ích lớn nhất, lại không thể đắc tội nhà đầu tư, trái phải vô cùng lo lắng, đương nhiên sẽ không có thời gian nghỉ ngơi."
Dung Tiểu Kỳ cắn môi, Trạm Hải Lam chính là vì phim mới, chị ấy thật đúng là xứng danh công tác cuồng.
Thời điểm Trần Duyệt dẫn Dung Tiểu Kỳ đi tới phòng làm việc Trạm Hải Lam, cửa phòng chỉ là khép hờ, Dung Tiểu Kỳ từ khe hở thấy trong phòng làm việc bày thả rất nhiều hoa tươi cùng lẵng hoa, thoạt nhìn đều là chúc mừng.
Dung Tiểu Kỳ nhìn Trần Duyệt một chút, Trần Duyệt gật đầu, Dung Tiểu Kỳ lúc này mới đẩy cửa vào.
Trạm Hải Lam đang ngồi trên sô pha, nắm bắt bút ký tên đang nhìn vật gì, đối với chuyện có người tiến đến vẫn hồn nhiên chưa phát giác, thẳng đến lúc Dung Tiểu Kỳ ngồi vào bên người nàng, Trạm Hải Lam mới ngẩng đầu, phát hiện là Dung Tiểu Kỳ thì hơi ngẩn người, lập tức phản ứng kịp liền mỉm cười: "Em tới bao lâu? Thế nào không gọi điện trước cho chị?"
Dung Tiểu Kỳ đem bút trong tay Trạm Hải Lam rút ra, nói: "Chị đều nhanh thành công tác cuồng, chị xem qua một phim kinh dị tên là Thiểm Linh sao?"
Trạm Hải Lam cười cười, thả lỏng thân thể ngưỡng ra sau: "Nói về cái gì?"
Dung Tiểu Kỳ giải thích nói: "Trong phim nam chính bởi vì cả ngày công tác không cùng người nhà giao lưu sản sinh ảo giác, cuối cùng huyết tẩy toàn gia..."
Trạm Hải Lam cười rộ lên: "Được rồi, chị biết em đang ánh xạ chị, thế nhưng chị đích thật là có rất nhiều việc không có làm xong." Trạm Hải Lam nói thì để sát vào Dung Tiểu Kỳ, hạ giọng nói: "Nhiều ngày như vậy không có hảo hảo tâm sự, nhớ chị sao?"
Mặt Dung Tiểu Kỳ đỏ lên, thân thể không tự giác thì nhích ra thật xa, Trạm Hải Lam còn biết các nàng đã thật lâu chưa hảo hảo tâm sự, Dung Tiểu Kỳ lấy lại bình tĩnh nói: "Đều... Đều không phải, em nghe nói chị tăng ca nhưng lại bỏ cơm, cho nên đến nhìn..."
Trạm Hải Lam mỉm cười, ngửa đầu nhìn Dung Tiểu Kỳ một chút: "Trên mặt em viết mấy chữ."
"Chữ gì?" Dung Tiểu Kỳ kỳ quái.
Trạm Hải Lam cười mà không nói, dừng một chút mới nói: "Nói xạo."
Dung Tiểu Kỳ nóng mặt, lập tức nói sang chuyện khác: "Gần nhất chị cũng không có an bài công tác cho em, tất cả ký giả đều truy vấn em bước tiếp theo có dự định gì."
Trạm Hải Lam thở dài, lấy tư liệu trong tay đưa cho Dung Tiểu Kỳ: "Em xem, tất cả đều ở đây."
Dung Tiểu Kỳ lật lật, phim cổ trang cùng phim hiện đại đều có, điện ảnh cũng có không ít, còn có mấy bộ đã định ra nam chủ, vị trí nữ chủ liền lưu cho nàng, thậm chí có nơi đem sở hữu vai đều lấy ra, nói nàng có thể tuỳ ý chọn. Rất có ý tứ chính là, các loại nhãn hàng cần người đại diện, công ty đĩa nhạc đều mời hợp tác. Thảo nào Trạm Hải Lam sẽ do dự.
"Chị là vì chọn cái này khó xử sao?" Dung Tiểu Kỳ nói, đưa tay lấy qua một cái phim cổ trang, "Phim này kịch bản là phục chế trò chơi, hẳn là rất tốt."
Trạm Hải Lam nhìn tư liệu, nói: "Chị xem qua, kịch bản sáng ý tốt, đầu tư cũng rất sung túc, đoàn đội cũng thoả mãn, chỉ là..."
"Chỉ là cái gì?" Dung Tiểu Kỳ nghĩ kỳ quái, Trạm Hải Lam đều không phải người do dự như thế, gặp được kịch bản cùng cơ hội tốt như vậy, còn có gì muốn do dự?
"Quay ngoại cảnh ngoài thiên nhiên rất nhiều, hậu kỳ cũng đối diễn viên yêu cầu rất cao, treo lên cao cùng lặn xuống nước các loại cảnh này như cơm bữa."
"Chị lo lắng em ứng phó không được sao, em không thành vấn đề, những trở ngại này em đều có thể hoàn thành, trước đây cưỡi ngựa bắn cung đều không làm khó được em."
Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ, nói: "Chị cũng không phải nghi vấn năng lực của em, chỉ là chị lo lắng an toàn của em, những cảnh này không thể dùng thế thân, phải diễn viên tự mình ra trận, chỉ cần em gặp phải một chút ngoài ý muốn cũng sẽ rất nguy hiểm."
Dung Tiểu Kỳ nói: "Chị đều không phải nói cho em biết làm diễn viên phải có tính chuyên nghiệp sao, phim này cho dù có độ khó cũng chỉ là độ khó trung cấp, ý chị là muốn em gặp khó liền lui?"
Trạm Hải Lam đưa tay phủ vai Dung Tiểu Kỳ: "Đều không phải, chị đều không phải ý tứ này."
Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên nhớ tới cái gì: "Chị lo lắng em sẽ giống như Trang Uẩn Nhiên, xảy ra chuyện ngoài ý muốn sao?"
Trạm Hải Lam ngẩn người, lúc phục hồi tinh thần lại nghiêng nghiêng đầu: "Chị chỉ là lo lắng em, cùng những người khác không quan hệ."
Dung Tiểu Kỳ thở dài, trong lúc quay phim xảy ra chuyện ngoài ý muốn có rất nhiều, thế nhưng bị nghiêm trọng như Trang Uẩn Nhiên là rất hiếm thấy, Trạm Hải Lam rõ ràng là đem nàng cho rằng Trang Uẩn Nhiên tới chiếu cố.
-----------------------

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi