SỐNG LẠI SO CHIÊU CÙNG TÌNH ĐỊCH NGỰ TỶ


Dung Tiểu Kỳ đợi được điện thoại vừa chuyển liền hỏi: "Em scandal đều bay đầy trời, thế nào em một chút cũng không biết?"
Trạm Hải Lam thở dài nói: "Em còn đang sinh bệnh, cho nên không có đem việc này phiền em."
Dung Tiểu Kỳ vững vàng nói: "Đây là chuyện liên quan trực tiếp đến em, sai, đây là chuyện của em, em thế nào khả năng không quản?"
"Em hiện tại cần làm chính là hảo hảo nghỉ ngơi, chuyện còn lại giao cho đội ngũ đại diện liền được."
Dung Tiểu Kỳ còn muốn nói nữa, Trạm Hải Lam cũng đã nhanh chóng căn dặn một phen, sau đó liền cúp điện thoại.
Dung Tiểu Kỳ bất đắc dĩ gọi Bạch Ngọc Lan: "Cậu xem đến những scandal này có ý nghĩ gì?"
"Thực sự chỉ là scandal sao?" Bạch Ngọc Lan cười hì hì hỏi.
Dung Tiểu Kỳ giận sôi: "Không phải chứ, cậu nghĩ rằng mình thực sự có đời sống cá nhân tùy tiện như vậy?"
Bạch Ngọc Lan cười nói: "Nếu là chuyện bịa đặt, cậu để làm chi còn muốn phiền não, là hiểu lầm luôn sẽ được giải trừ."
Dung Tiểu Kỳ đối Bạch Ngọc Lan nói rằng: "Nếu như mình có thể không phiền não, còn tìm cậu tâm sự làm cái gì."
Bạch Ngọc Lan trắng con mắt: "Mình nghĩ lúc này cậu tìm Trạm đổng sẽ hữu dụng hơn."|
Bạch Ngọc Lan tuy nói chuyện không lưu tình, thế nhưng ngược lại cũng một trận thấy máu. Trạm Hải Lam là người đại diện chuyên nghiệp, lần scandal trước nàng cũng từng nói nàng có thể đối phó, biện pháp của Trạm Hải Lam, không ngoài dự liệu chính là tìm đến mấy công ty truyền thông kia, nghĩ cách xoa dịu, sau đó cung cấp scandal càng bạo tạc bỏ đi scandal trước.
Bằng vào địa vị cùng thực lực của Trạm Hải Lam, muốn làm đến những này cũng không khó, thế nhưng hiện tại... cần Trạm Hải Lam làm như vậy sao?
Dung Tiểu Kỳ nhìn kỹ ảnh chụp truyền ra, mặc dù có rất nhỏ vết tích photoshop, thế nhưng nhìn ra được, đó là ảnh chụp ngày đó tại quán trà cùng Vu Vân Nhu, cô ta lúc đó nói qua nhà hàng kia rất bí mật không cần lo lắng, thế nhưng Dung Tiểu Kỳ hiện tại nghĩ đến, chỗ khả nghi nhiều lắm.
Mà đáng sợ nhất là, kỳ thực ảnh chụp này đều xuất từ tay Vu Vân Nhu.
Vu Vân Nhu là ai đây?
Là thực tập sinh do Trang Uẩn Nhiên đưa đến, thay cô ta làm tổng giám nghệ thuật, sai, Vu Vân Nhu chính là quân cờ tiên phong của cô ta.
Dung Tiểu Kỳ hiện tại muốn đối mặt cũng không phải Vu Vân Nhu, mà là Trang Uẩn Nhiên. Trạm Hải Lam rõ ràng muốn đối mặt cũng không phải một công ty truyền thông bình thường nào đó, mà chính là người bạn thân Trang Uẩn Nhiên của nàng.
Càng là thời điểm này, càng không thể nóng ruột, cũng không thể tùy tiện hành động thiếu suy nghĩ, bởi vì đối tượng là Trang Uẩn Nhiên.
Dung Tiểu Kỳ cũng không kiêng kỵ Trang Uẩn Nhiên, đối nàng mà nói Trang Uẩn Nhiên chỉ bất quá là Bạch Liên Hoa ngạo kiều vừa từ trên ghế đứng lên. Thế nhưng đối với Trạm Hải Lam mà nói, Trang Uẩn Nhiên từng là tất cả quá khứ.
Cho dù không phải tình yêu, Trạm Hải Lam sao có thể đem Trang Uẩn Nhiên kéo lên đài thẩm vấn.
Dung Tiểu Kỳ đang nghĩ ngợi, di động đột nhiên reo, Dung Tiểu Kỳ tiếp lên, một thanh âm nam tử xa lạ truyền đến: "Dung tiểu thư? Xin chào, tôi là Dương Nghiệp, tổng giám đốc Hồng Nghiệp sản xuất."
"Xin chào, tìm tôi có chuyện gì?" Dung Tiểu Kỳ nghĩ kỳ quái, nàng chưa bao giờ nhận thức người này, hơn nữa, hắn thế nào sẽ có số của nàng.
Dương Nghiệp nói: "Xin lỗi Dung tiểu thư, đạo diễn của tôi có chút phát ngôn quá phận, tôi đã đối hắn tiến hành phê bình giáo dục, tôi cũng đem hắn dời đoàn phim, kế tiếp vai diễn của cô sẽ do một vị đạo diễn khác chỉ đạo, xin Dung tiểu thư không cần để ý tới phát ngôn vô căn cứ của hắn."
Dung Tiểu Kỳ kinh ngạc thiếu chút nữa cười té ghế, đạo diễn phê bình diễn viên, cư nhiên kết quả là đạo diễn bị mất chức?
Sự tình này, cũng chỉ có Trạm Hải Lam mới có thể làm được.
Tuy rằng... tuy rằng lạm dụng đặc quyền là hành vi sai, thế nhưng Trạm Hải Lam làm nhất cử động này để nàng rất hưởng thụ, hoàn toàn không cần chịu đựng người khi dễ, này đều không phải cực đại vui mừng sao.
Dung Tiểu Kỳ vui vẻ phải chết, cho tới bây giờ đều là nàng bị đạo diễn khinh bỉ ngực nhỏ không thể hồng, hiện tại cư nhiên cũng có thể dạy dỗ đạo diễn, cảm giác sảng khoái thấm vào ruột gan, Dung Tiểu Kỳ nghĩ cảm mạo đều nhanh tốt đến không sai biệt lắm.
Cùng người sản xuất ngươi tới ta đi khách sáo một phen, Dung Tiểu Kỳ quyết định không hề oa ở nhà, nàng ra ngoài sau đó trực tiếp đi tới Tinh Quang truyền thông.
Khi Trạm Hải Lam thấy Dung Tiểu Kỳ có chút kinh ngạc, phòng làm việc của nàng ngồi ba bốn người, trò chuyện vui vẻ thần tình tự nhiên, Dung Tiểu Kỳ đứng ở cửa nhìn Trạm Hải Lam, Trạm Hải Lam liền vẫy tay, Dung Tiểu Kỳ đi vào, Trạm Hải Lam lúc này mới giới thiệu nói: "Vị này là diễn viên chính Dung Tiểu Kỳ tiểu thư, bởi vì ngày gần đây việc vặt triền thân, thân thể không khỏe, thỉnh thứ lỗi."
Mấy khách nhân đều đứng lên đối Dung Tiểu Kỳ biểu thị quan tâm, thái độ thật là khách khí, Trạm Hải Lam giới thiệu nói: "Vị này chính là đại cổ đông Phương Hoàng tiên sinh, Trần tiên sinh cùng Cố nữ sĩ..."
Không thể không nói, Trạm Hải Lam công phu quan hệ xã hội là nhất lưu, chỉ một lát sau, Dung Tiểu Kỳ ngay dưới Trạm Hải Lam dẫn đường cùng mấy cổ đông ở chung hòa hợp, cuối cùng tới rồi thời gian tan tầm, Cố nữ sĩ nói: "Tôi tại vị trí nhà hàng ngắm cảnh định rồi đêm nay mời Hải Lam cùng Tiểu Kỳ tiểu thư, rất hân hạnh được đón tiếp tới tham gia."
Trạm Hải Lam mỉm cười, thay Dung Tiểu Kỳ xã giao: "Có thể dự tiệc là vinh hạnh Tinh Quang."
Tại Cố nữ sĩ thịnh tình mời, Trạm Hải Lam cùng vài người phụ trách chủ yếu cùng với mấy diễn viên Tinh Quang đều dự tiệc. Dung Tiểu Kỳ phát hiện Cố nữ sĩ cùng một vị nam minh tinh trong đó phá lệ thân thiện, không khỏi nhỏ giọng hỏi Trạm Hải Lam: "Chị ta như vậy cũng không sợ gây hiểu lầm sao?"
Trạm Hải Lam nhàn nhạt nói: "Cũng không có bất luận chuyện tình gì ép buộc cùng phi pháp phát sinh, bất quá là ngươi tình ta nguyện mà thôi, cá nhân chọn sở hướng."
Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam, nói: "Chị không hỏi em vì sao tới tìm chị sao?"
Trạm Hải Lam cười: "Không bằng em hỏi chị vì sao dẫn em tới nơi này."
Dung Tiểu Kỳ bĩu môi: "Được rồi, không đánh thái cực, là bởi vì Dương sản xuất gọi điện thoại xin lỗi em. Bất quá em hiếu kỳ, đạo diễn thực sự bị đuổi việc sao?"
Trạm Hải Lam nâng lên rượu đỏ, nhìn ngắm cảnh sắc ban đêm ngoài khung kính trong suốt, trầm tĩnh nói: "Có người rơi xuống, thì tất nhiên có người tiến lên, đây là định luật mãi mãi bất biến. Tiểu Kỳ, em cũng phải nhớ kỹ, vĩnh viễn không nên làm người rơi xuống kia."
Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam, chợt thấy ngày hôm nay chị ấy cùng thường ngày rất khác biệt, có thể trước đây lúc rời khỏi giới giải trí, chị ấy cũng là lấy tư thái cao cao tại thượng như vậy rời đi.
Dung Tiểu Kỳ đang muốn nói nhưng bỗng nhiên phát hiện phía sau tiềm ẩn có đèn loang loáng, Dung Tiểu Kỳ cả kinh, đang muốn quay đầu lại, Trạm Hải Lam ý bảo: "Là chị an bài, yên tâm."
Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam một chút, Trạm Hải Lam giải thích nói: "Tiểu Kỳ, em cần biểu lộ tư thái thong dong xuất hiện trước màn ảnh, em đêm nay nhiệm vụ là cùng tất cả nữ khách quý nhiệt tình nói chuyện, mỗi một ảnh chụp bọn họ cũng sẽ chụp tới."
Dung Tiểu Kỳ thở ra một hơi: "Minh bạch."
Trạm Hải Lam vẫn là Trạm Hải Lam, vĩnh viễn sẽ không đối chọi gay gắt, cũng sẽ không gây sự, nhưng nàng vẫn có khí chất quân lâm thiên hạ, thế nhưng...
Trạm Hải Lam biết đầu sỏ phía sau gây nên chính là Trang Uẩn Nhiên sao?
Dung Tiểu Kỳ dưới sự chỉ thị xủa Trạm Hải Lam cùng nữ khách quý dự tiệc ở chung hòa hợp, trên mặt thủy chung vẫn duy trì nhàn nhạt mỉm cười, thỉnh thoảng còn có lễ phép tay chạm tay tiếp xúc. Dung Tiểu Kỳ giữa lúc xoay người luôn có thể thấy đèn loang loáng, Trạm Hải Lam vẫn luôn ở cạnh Trần Duyệt mạn bất kinh tâm uống rượu, thời điểm thấy ánh mắt Dung Tiểu Kỳ, nàng câu ra khóe miệng mỉm cười.
Như là đang nói, nỗ lực lên.
Dung Tiểu Kỳ cười đáp lại, tiếp tục tại trong đám người xuyên qua.
Một đêm, tin tức Dung Tiểu Kỳ lần thứ hai chiếm đầy các báo lớn, không ngoài nội dung "Ảnh hậu phong thái như trước, không bị scandal ảnh hưởng các loại", Dung Tiểu Kỳ tâm tình tốt, cùng Trạm Hải Lam cùng nhau đi tới phim trường, nhận thức tân đạo diễn, thế nhưng không chút nào ngoài ý muốn, lần thứ hai nhìn thấy tổng giám nghệ thuật Trang Uẩn Nhiên.
Trang Uẩn Nhiên rất nhiệt tình, thấy Dung Tiểu Kỳ liền nói: "Nghe nói Dung tiểu thư sinh bệnh, bất quá hiện tại khí sắc tốt, đại khái nghỉ ngơi là nhất."
Dung Tiểu Kỳ bất động thanh sắc: "Tâm tình vui vẻ, thân thể liền tốt."
Trang Uẩn Nhiên làm bộ nghe không hiểu, đối Trạm Hải Lam nói: "Đã lâu không thấy được cậu tới phim trường, thế nào, cùng nhau nhìn một số cảnh quay hôm trước?"
Trạm Hải Lam vui vẻ tiếp thu, đối Dung Tiểu Kỳ nói: "Dung tiểu thư, em đi hoá trang chuẩn bị đi, chị cùng Trang tổng giám nghệ thuật xem màn ảnh."
Dung Tiểu Kỳ gật đầu: "Được, em đã biết."
Tuy rằng đáp ứng rất sảng khoái, thế nhưng Dung Tiểu Kỳ cảm giác có chút không thích hợp, từ đáy lòng mà nói nàng một chút không thích thấy Trạm Hải Lam cùng Trang Uẩn Nhiên thân cận, huống chi nàng hiện tại biết Trang Uẩn Nhiên là tiểu nhân ở phía sau, hết lần này tới lần khác Trang Uẩn Nhiên rất lợi hại, mặc kệ thế nào cũng sẽ không lộ ra mảy may kẽ hở, chung quy làm cho người không thể tránh được.
Kỳ thực cho dù Trang Uẩn Nhiên lộ ra kẽ hở, chỉ cần không phải quá phận, Trạm Hải Lam cũng sẽ làm bộ nhìn không thấy đi.
Dung Tiểu Kỳ mãi cho đến lúc diễn còn đang suy nghĩ chuyện này, lời thoại nói sai một lần, dĩ nhiên đem tên nam chính gọi thành Trạm Hải Lam, may là đều không phải ghi âm trực tiếp, ngoại trừ nam diễn viên, đạo diễn cùng tổng giám nghệ thuật đều không có nghe thấy.
Dung Tiểu Kỳ nói xin lỗi, tiếp tục diễn.
Trạm Hải Lam nhìn dáng dấp Dung Tiểu Kỳ trên máy giám thị, biểu tình trên mặt thủy chung nhàn nhạt. Trang Uẩn Nhiên cười cười nói: "Dung tiểu thư có thể gặp dữ hóa lành, xem ra công của cậu không nhỏ."
Trạm Hải Lam nhìn chằm chằm máy giám thị vẫn không nhúc nhích: "Trình độ này cũng gọi dữ, cậu cũng quá coi thường Tinh Quang."
Trang Uẩn Nhiên không thể nói gì nhún nhún vai: "Ai biết được, nghệ nhân sinh mệnh dài ngắn có lúc cũng phải mặc cho số phận."
Trạm Hải Lam nhàn nhạt nói: "Mình ngược lại càng nguyện ý tin tưởng nhân định thắng thiên."
Trang Uẩn Nhiên liếc nhìn Dung Tiểu Kỳ, lại nhìn Trạm Hải Lam, thanh âm bỗng nhiên trở nên rất vi diệu: "Là nàng cải biến cậu, hay là cậu thay đổi nàng. Mình nghe nói Dung Tiểu Kỳ trước chỉ là diễn viên phụ, không ai biết đến, từ lúc ký hợp đồng với cậu liền một bước lên mây..."
Trạm Hải Lam nhìn Trang Uẩn Nhiên, lạnh giọng nói: "Cậu muốn nói cái gì?"
Trang Uẩn Nhiên mỉm cười: "Không có gì, dù sao chuyện như vậy cũng không hiếm thấy."
Trạm Hải Lam tháo xuống tai nghe, quay sang mỉm cười: "Đích xác không hiếm thấy, bất quá đều có lý do, có người nguyện ý tin tưởng, có người không muốn tin tưởng, việc này từ trước đến nay không vào mắt của cậu, lúc nào cậu đã bắt đầu quan tâm?"
Trang Uẩn Nhiên thả lỏng thân thể ngưỡng ra sau, làm ánh sáng thoả thích trút xuống trên mặt: "Sinh hoạt buồn chán, thời gian như thế dài, cũng muốn tìm một ít chuyện có ý nghĩa để làm."
Trạm Hải Lam đạm đạm cười: "Nếu như vậy, mình có một chuyện rất ý nghĩa, cậu có muốn thử một chút không."
Trang Uẩn Nhiên nhìn Trạm Hải Lam: "Chuyện gì?"
"Đến Tinh Quang, vị trí tổng giám nghệ thuật đã thật lâu không có người, mình nghĩ không ai so với cậu càng hợp."

----------------------

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi