SONG TRÙNG


“Hắc xì!” Kỷ Hàn Phi mệt mỏi xoa xoa mũi mình, dường như do dạo gần đây quá bận, lại còn thường xuyên bay đi bay về, anh bị cảm mất rồi.
Một chàng thiếu niên trẻ với gương mặt vô cùng đẹp trai cùng dáng người cao ráo trong như một tiểu bạch kiểm, nhưng lại có chút lạnh lùng kiệm lời, anh ta cảm thấy hơi tội lỗi lên tiếng.
“Lão Đại, xin lỗi anh, biết anh đang bận nhưng lại gọi anh trở về…”
Kỷ Hàn Phi lặng nhìn đống báo cáo trên bàn, khẽ lắc đầu:“Không phải lỗi của cậu, vốn dĩ đã giao lại A&D cho cậu, lại còn bắt cậu giải quyết đống rắc rối của căn cứ, đều là lỗi của tôi.”
Lần này vấn đề xảy ra với Zero, khiến cho anh đau đầu không thôi.

Một thành viên của Zero, trong lúc thi hành nhiệm vụ đã xảy ra sơ sót mà mắc vào bẫy của kẻ thù, hiện nay lại không rõ tung tích cũng chẳng rõ sống chết.
Từ trước đến nay, người của Zero dù từng vào sinh ra tử không ít, nhưng tuyệt đối sẽ không để kẻ thù nắm thóp của mình mà liên luỵ đến những người còn lại trong căn cứ.
Có thể nói, từ khi thành lập nên A&D, Kỷ Thần Hi không chỉ rút hết những người có khả năng sáng tạo về công nghệ trong căn cứ mà còn những người có chút trở ngại hay khiếm khuyết về bản thân, nhằm giúp họ tránh xa cuộc sống ngày đây mai đó ở Zero.

Mà người mất tích lần này, lại là một người trong số đã rút lui khỏi căn cứ do trở ngại tâm lí nghiêm trọng.
“Lão Đại, đều là lỗi của tôi…anh và Thần Tỷ đã tin tưởng giao bọn họ lại cho tôi, vậy mà tôi…” Chàng thiếu niên trẻ cảm thấy vô cùng tội lỗi vì đã phụ kỳ vọng của Kỷ Hàn Phi, giọng nói cũng nghẹn lại.
Kỷ Hàn Phi trông thấy bộ dạng này của cậu ta lại càng thêm đau đầu.

Có thể nói Zero không phải chỉ là nơi đào tạo người tài hay một sát thủ chỉ biết nhận nhiệm vụ, mà là nơi thu nhận những con người đã bị xã hội bỏ rơi, không còn nơi để trở về.
Trong căn cứ, đa số đều là những người có trở ngại tâm lý vô cùng nghiêm trọng.

Có những người bị mất cha mất mẹ, mất toàn bộ tất cả chỉ sau một đêm do sự tàn bạo của chủ nghĩa tư bản.
Hay có những người bị chính những thân máu mủ của mình bạo hành đến sống dở chết dở, rồi lại bỏ rơi họ trên một con đường vắng vẻ, hiu quạnh.
Lại có những người dù sinh ra đã là thiên tài bẩm sinh, nhưng suy nghĩ hay hành động lại có chút khác biệt so với người bình thường và thế là họ bị bạn bè người thân xem là quái vật, là những kẻ không nên tồn tại trên cõi đời này.
Ngay từ đầu, Zero hoàn toàn không đào tạo ra sát thủ giết người, nhưng từ khi có bọn họ gia nhập, Kỷ Thần Hi đã tự mình phá vỡ luật lệ.

Ngôn Tình Sắc
Bởi vì cô biết, bọn họ giống nhau, đều là những kẻ từng và đã bị bỏ rơi, bị người ta khinh miệt hay là đuổi giết.

Cô muốn trao cho bọn họ cơ hội, tự mình làm chủ bản thân, tự đưa ra quyết định cho cuộc đời của mình.
Bọn họ có thể tìm lại những kẻ đó mà tự mình báo thù.


Dù cách làm của Kỷ Thần Hi có chút cực đoan, nhưng phàm là những người bị bọn họ ám sát, đều là những kẻ có tội ác tày trời.
Và những người được Kỷ Thần Hi cùng với Kỷ Hàn Phi cứu ra từ trong vũng bùn đen tối, hay dù là những kẻ ở tận cùng đấy xã hội đi nữa, họ đều biết mình nên làm gì và không nên làm gì, họ biết ơn và tuyệt đối không muốn gây ra phiền phức gì cho hai anh em họ Kỷ.
Đương nhiên chàng thiếu niên trước mặt cũng là một trường hợp trong số đó.

Cậu ta là con trai của một gia đình bình thường ở Nước R.

Nhưng lại là một thiên tài trong sáng tạo khoa học kỹ thuật.
Từ nhỏ cậu ta đã vô cùng nổi tiếng vì sự thông mình của mình.

Tuy nhiên, tính cách khá hướng nội và ít nói, khiến cho cậu ta bị người khác hiểu lầm và ghen ghét.
Cũng chính vì vậy nhà cậu ta đã bị một mòi lửa thiêu cháy, cậu ta mất đi gia đình của mình chỉ sau một đêm.


Mà hung thủ lại chính là con trai của một tên Công Tước, chỉ vì ghen tỵ với tài năng thiên bẩm của của cậu, mà hại người ta tan nhà nát cửa.
Nhưng lúc bấy giờ dưới sự cai trị của Bạo Vương, tên con trai Công Tước đó lại không hề hấn gì, thậm chí còn bị Bạo Vương cố ý đè ép chuyện này xuống.

Từ đó, lòng căm phẫn của cậu ta với Hoàng Thất Nước R vô cùng lớn.
Dù thế, vì không muốn Zero chịu liên luỵ mà trở thành mục tiêu diệt trừ của Hoàng Thất, cậu ta đã từ bỏ thù hận của cá nhân mà tập trung giúp sức cho ân nhân của mình là Kỷ Thần Hi.
Cậu ta luôn sợ bản thân sẽ làm không tốt và sẽ khiến cho Kỷ Thần Hi phải thất vọng.

Dù mọi người có khuyên ngăn ra sao, hay tất cả mọi người đều nhìn thấy cố gắng của cậu, thì cậu vẫn sẽ luôn cho rằng đều là lỗi từ cậu, cũng chính điều này khiến cho Kỷ Hàn Phi đau đầu không thôi.
…----------------….


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi