SONG TRÙNG


Nhìn thấy Mộ Nguyệt Vũ bị “đẩy” ngã mạnh xuống đất, Lục Tư Minh vội tiến đến để đỡ cô dậy, cũng không quên quay sang mà mắng chửi Kỷ Thần Hi.
“Xinh đẹp lên thì sao? Không ngờ lòng dạ cô vẫn rắn rết như vậy!”
Còn Kỷ Thần Hi lại vô cùng khâm phục khả năng diễn xuất xuất thần của cô “chị gái” vẫn còn đang chật vật trên đất thì liền vỗ tay tán thưởng.
“Không tệ, nhưng nếu mà Mộ Ảnh Hậu đây, áp dụng kỹ năng diễn xuất này trong phim ảnh, thì fan của cô sẽ vui hơn đó.”
Mộ Nguyệt Vũ vẫn tỏ vẻ yếu đuối như thể không hiểu những lời mà cô vừa nói.

Sau đó dựa vào lòng của Lục Tư Minh tiếp tục nức nở.
“Vi Vi…cướp đi A Minh thật sự là chị không đúng, nhưng em đừng quá đáng như thế.

Chẳng phải em đã có bạn trai kia rồi sao, lại còn…còn mập mờ với tiền bối Vân Tiêu, nhờ anh ta chèn ép chị…”

Lục Tư Minh liền hừ lạnh rồi tiếp lời:“Đúng là tiện nhân vô liêm sĩ! Cô nghĩ tên ẻo lả đó có thể bắt nạt Tiểu Vũ sao? Haha! Tôi sẽ khiến cho hắn ta không còn chỗ đứng trong giới ZBiz này nữa!”
Kỷ Thần Hi liền nhếch mép:“Ồ! Vậy Lục Thiếu chính là muốn ỷ thế hiếp người sao?”
Lục Tư Minh đứng chắn trước mặt Mộ Nguyệt Vũ rồi đầy kiêu ngạo mà lên tiếng:“Sao? Bản thân kém cỏi không so được với Tiểu Vũ nên muốn quyến rũ tôi? Hay hai tên ẻo lả mà cô dụ dỗ được không đáp ứng được nhu cầu của cô, liền muốn tìm con cá khác?”
Kỷ Thần Hi quay đầu nhìn “tên ẻo lả” sau lưng mình rồi mỉm cười lên tiếng:“Bảo Bảo~~Em trai chúng ta được tặng món quà lớn như thế, anh cũng nên chuẩn bị quà đáp lễ rồi!”
Nhìn dáng vẻ nghịch ngợm này của cô, Tịch Cảnh Dương không nhịn được mà cong khoé môi.

Vốn dĩ chuyện của Tịch Cảnh Đăng, tự cậu ta có thể giải quyết được, dù sao thằng nhóc đó không phải là người dễ bị người ta ức hiếp.
Cùng lắm anh chỉ giúp gỡ mấy cái hotsearch có liên quan đến vợ anh thôi.

Nhưng nay vợ đã lên tiếng muốn bảo vệ em chồng, thì người làm anh như anh làm sao có thể không nhúng tay vào được.
Tịch Cảnh Dương liền nháy mắt với Kỷ Thần Hi một cái, ám chỉ mọi việc cứ để anh lo.

Anh nhất định sẽ cho cặp đôi nghĩa nặng tình thâm này biết, thế nào mới gọi là ỷ thế hiếp người.
Không hiểu sao càng nhìn Kỷ Thần Hi thân mật cùng Tịch Cảnh Dương, trong lòng của Lục Tư Minh liền cảm thấy vô cùng khó chịu.

Khi anh ta vừa định lên tiếng để nói gì đó thì Mộ Nguyệt Vũ kéo tay anh ta lại.
“A Minh, cứ mặt kệ hai người họ đi, anh mau tìm viện trưởng để chuẩn bị phẫu thuật cho Ông Nội nữa.”
Thật ra Mộ Nguyệt Vũ cũng chẳng quan tâm đến sống chết của Mộ Lão, chẳng qua cha cô ta sắp quay lại rồi, cô ta cần Lục Tư Minh thể hiện được quyền thế của anh ta, vì thế sẽ khiến cho Mộ Vu xem trọng cô ta hơn.
Kỷ Thần Hi liền tặc lưỡi nói thầm với Tịch Cảnh Dương:“Đến bây giờ mà hai người bọn họ vẫn chưa biết bác sĩ Phó không ở Nước Z sao? Thế tên Lục Tư Minh đó lấy đâu ra tự tin ghê vậy?”

Tịch Cảnh Dương cũng nhỏ giọng đáp:“Buổi trưa em còn phải thi đấy.

Dù sao ba tiếng nữa Evan mới đến đây, nên có lẽ em vẫn sẽ kịp giờ.”
Nghe nói đến kì thi, Kỷ Thần Hi liền giật mình vì đã quên mất.

Vì chuyện của Mộ Lão xảy ra quá đột ngột nên nhất thời cô không để ý đến nó nữa.
Cô nhanh chóng kiểm tra đồng hồ trên tay và kinh dị hơn là chỉ còn chưa đầy mười phút nữa là bắt đầu môn thi thứ hai!
“Ôi mẹ ơi! Lại trễ giờ rồi!” Kỷ Thần Hi hốt hoảng la lên một tiếng.
Cô vội kéo tay Tịch Cảnh Dương còn đang ngơ ngác chạy đi như bay.

Nhưng khi mới đi được vài bước, cô bỗng thắng lại gấp, khiến cho hai người xuýt ngã.
“Cẩn thận chút.” Tịch Cảnh Dương đã nhanh tay kéo cô lại rồi lên tiếng nhắc nhở.
Sau đó anh khó hiểu nhìn cô đang đi ngược lại, tiến đến gần Mộ Nguyệt Vũ và Lục Tư Minh.


Hai người bọn họ cũng nhìn thấy hành động khó hiểu của cô mà đứng yên bất động.
Thế nhưng, chỉ vài giây sau đó, dưới ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, Kỷ Thần Hi đưa tay đẩy mạnh vai Mộ Nguyệt Vũ khiến cô ta ngã xuống đất rồi đau đến mức phải hét lên.
Lục Tư Minh không kịp phản ứng lại hành động của cô nên không thể đỡ được Mộ Nguyệt Vũ liền thẹn quá hoá giận mà quát lên.
“Mộ Nhược Vi! Cô bị điên à!”
Kỷ Thần Hi liền mỉm cười đáp trả:“Chẳng phải ban nãy chị gái nói tôi đẩy cô ấy sao? Nếu không làm thật thì sẽ khiến chị ấy thất vọng rồi!”
Nói xong cô liếc nhìn Mộ Nguyệt Vũ đang nghiến răng tức giận dưới đất rồi nhếch mép bỏ đi.

Dù trễ giờ rồi bị cấm thi thì sao?
Cô chị gái lục trà đã có tâm sắp xếp paparazzi chụp lại cảnh cô ta giả vờ té ban đầu rồi, cô cũng không thể có tiếng mà không có miếng được, đương nhiên phải làm thành thật rồi!.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi