SONG TRÙNG


Vì đêm qua ngủ muộn nên Kỷ Thần Hi đến hơn chín giờ mới dậy.

Cô vừa ra khỏi phòng tắm thì liền thấy người đàn ông của mình đang ngồi trên sofa, xem thứ gì đó trên điện thoại, mà đặc biệt xung quanh anh như đang có mây đen giăng kín.
"Chuyện gì thế? Sao nhìn anh giống như sắp có án mạng tới nơi vậy?" Kỷ Thần Hi vừa cầm khăn lau mái tóc ướt vừa ngồi xuống cạnh anh, lên tiếng hỏi.
Như một thói quen, Tịch Cảnh Dương cầm lấy khăn bông trên tay cô rồi nhẹ nhàng giúp cô lau tóc, nhưng vẻ mặt vẫn vô cùng khó coi.
Đợi một lúc lâu mà Tịch Cảnh Dương vẫn im lặng, Kỷ Thần Hi nhếch mày khó hiểu, sau đó lấy điện thoại của anh đang đặt trên bàn lên xem.
Không xem thì thôi, vừa xem thì đến cô cũng cảm thấy choáng váng.
[No1: Nhóm fan của cô gái R Quốc thần bí đạt mốc tám triệu người khi chưa đầy hai mươi tư giờ!!!]
[No2: Lịch sử chưa từng có! Lai lịch của mỹ nữ tám triệu fan!]
[No3: Sự thật về tiểu hoa mới nổi! Khẩu phật tâm xà gọi tên tiểu minh tinh W!]
[No4: Tiểu hoa W bị bắt gặp ra vào sở cánh sát! Liệu kẻ ác có thể thoát tội!]
[No5: Cảnh sát truy bắt tội phạm sát bại em gái ruột, kẻ thủ ác lại là ai?]

[...]
Kỷ Thần Hi nhìn vào màn hình mà phút chốc lặng thinh.

"Cô gái R Quốc thần bí" kia...chắc không phải là cô đấy chứ? Chẳng lẻ cô lại lên hotsearch nữa rồi sao?
Nghĩ đến đây, Kỷ Thần Hi cảm thấy hơi đau đầu, vì nếu không phải cô, thì sắc mặt của Tịch Cảnh Dương sẽ không tệ đến thế.

Nhưng để chắc chắn hơn, cô vẫn nhấn vào hotsearch để xem và rồi nhóm fan hơn tám triệu người kia lập tức xuất hiện.
Hình đại diện của nhóm chính là tấm ảnh mà Tịch Cảnh Đăng đã chia sẻ vào đêm qua.

Và hiện tại, lượt tương tác của tấm ảnh đã vượt ngưỡng năm triệu lượt thích và hơn ba triệu lượt bình luận.

Chưa kể, lượt tương tác có vẻ vẫn đang tăng và không hề có dấu hiệu dừng lại.
Khoé môi Kỷ Thần Hi khẽ giật giật, cô quay sang nhìn người đàn ông bên cạnh.

Tuy vẻ mặt có chút không vui, nhưng vẫn chăm chú lau khô tóc giúp cô, động tác của anh vô cùng nhẹ nhàng vì sợ cô sẽ đau, tim cô bỗng chốc đập nhanh hơn mấy nhịp.
"Mộ Nguyệt Vũ được thả rồi sao?" Cách tốt nhất để dỗ anh lúc này, chính là dùng chuyện khác để đánh lạc hướng thôi.
Sau khi nghe cô hỏi, Tịch Cảnh Dương hơi ngước mắt lên nhìn cô rồi nhẹ gật đầu:"Chuyện tốt của cô ta, để cảnh sát bắt thôi thì quá nhẹ nhàng rồi."
Kỷ Thần Hi gật gật đầu, khẽ "Ồ" một tiếng.

Hoá ra là anh có nhúng tay vào.

Dù không biết lí do gì mà Tịch Cảnh Dương lại làm như thế, nhưng cô biết chắc chắn một điều, Mộ Nguyệt Vũ sẽ gặp phải đen đủi rồi.


Tự nhiên cảm thấy thương cảm cho cô ta ghê.
"Mỹ nữ tám triệu fan." Giọng nói nhàn nhạt bất chợt vang lên, khiến cho sống lưng của Kỷ Thần Hi lập tức cứng đờ.
Cô thầm nuốt nước bọt, len lén liếc trộm anh một cái.

Tuy anh không nhìn cô, nhưng cô vẫn cảm thấy áp suất xung quanh vô cùng thấp.

Kỷ Thần Hi lấy tinh thần, hít một hơi thật sâu, nhân lúc Tịch Cảnh Dương không chú ý liền xoay người đè lên anh.
Mái tóc màu bạch kim còn hơi ẩm ướt rủ xuống vai, gương mặt xinh đẹp sau khi vừa tắm xong vẫn còn hơi ửng hồng, khiến cho lòng người xao xuyến.
Đối diện với tư thế ám muội trước mắt, Tịch Cảnh Dương vẫn vô cùng thản nhiên mà nhìn chằm chằm vào đôi mắt đen láy trong veo của Kỷ Thần Hi, khoé môi hơi nhếch lên, chờ đợi hành động kế tiếp của cô.
"Tịch Cảnh Dương."
"Hửm?"
"Núi cao sông sâu, tuyệt sắc muôn hoa, chẳng bằng một đời bên anh."
Trái tim Kỷ Thần Hi đập liên hồi, cảm giác mạnh mẽ chưa từng có tràn ngập toàn thân khi cô thốt lên những lời này.

Cô chỉ biết, dù có triệu triệu vệ tinh vây quanh, thì trong lòng cô vẫn chỉ có duy nhất một nốt chu sa là anh, cô sẽ không để anh phải cảm thấy không vui vì những chuyện không cần thiết như thế này.
Kỷ Thần Hi căng thẳng nhìn chằm chằm vào đôi mắt người đàn ông đang bị cô nằm đè lên.


Trên gương mặt anh không tồn tại bất kì cảm xúc dư thừa nào, khiến cô không tài nào đoán được suy nghĩ trong lòng anh.
"Anh..."
Còn chưa kịp nói thêm từ nào, thì gáy của Kỷ Thần Hi đã bị một lực mạnh kéo ghì xuống, môi của Tịch Cảnh Dương mạnh bạo xâm chiếm lấy hơi thở của cô.
Từng giây trôi qua trong sự hoang mang lẫn bất ngờ, Kỷ Thần Hi nhắm mắt buông cánh tay đang chống trên người anh xuống, sau đó trực tiếp nằm lên người anh đáp trả lại nụ hôn nồng nhiệt ấy.
Qua một lúc lâu, khi cô gái trên người đã mềm nhũn, hơi thở hỗn loạn, Tịch Cảnh Dương mới chịu buông cô ra, rồi dùng sức ôm chặt cô vào lòng.
"Về nhà nhé."
"Ừm..."
Có lẽ Kỷ Thần Hi không hề biết, ngay từ khoảng khắc cô đè anh xuống thì anh đã chịu thua rồi.
Đời này có một Tịch Cảnh Dương toan tính mọi điều, nhưng lại thua trắng trước biến số mang tên Kỷ Thần Hi.

Và cũng có một Kỷ Thần Hi chuyên chế kiêu ngạo, lại thoả hiệp vô điều kiện trước người đàn ông mang tên Tịch Cảnh Dương.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi