SƯ PHỤ MỜI TÔI RA TÙ KHÔNG NGỜ LẠI VÔ ĐỊCH RỒI

Đúng như lời ni cô Tuệ Đàn nói, nếu võ lâm biết phái Nga Mi đang thu nhận tàn dư của Vu giáo, nhất định sẽ bị diệt vong

Vĩnh viễn.

Cô ta thực sự muốn biết hắn sẽ làm gì để có thể công khai giữ cô lại phái Nga Mi.

"Rất đơn giản, tôi đảm bảo!" Lý Trạch Vũ nói không lớn, nhưng vô cùng khí phách. Tê Tiên Nhi biểu tình đột nhiên phức tạp.

Mặc dù bị Lý Trạch Vũ vạch trần thân phận, nhưng cô không những không trách hắn mà còn có chút cảm kích.

Bởi vì sau khi thừa nhận thân phận thật sự, cô cảm thấy rất thoải mái.

"Lý thiếu hiệp, đây là biện pháp mà cậu nói sao?"

Sắc mặt sư thái Diệt Tình vẫn nghiêm trọng, thở dài: "Cậu còn trẻ nên có lẽ không biết hai chữ “Vu giáo đại diện cho cái gì"

Năm đó, Vu giáo làm rất nhiều việc ác, không chỉ người trong võ lâm mà ngay cả quan phủ cũng muốn diệt trừ bọn họ.


Mặc dù nhà họ Lý là gia tộc giàu có nhất, nhưng nếu quyết tâm bảo vệ Tê Tiên Nhi thì đồng nghĩa với việc chống lại võ lâm và quan phủ!

"Tôi còn chưa nói xong, mấy người gấp cái gì?"

Lý Trạch Vũ khẽ cười nói: "Tôi có thể bảo vệ cô ấy, nhưng cô ấy cũng phải tự cứu lấy mình!"

Tự cứu lấy mình? Tê Tiên Nhi bối rối.

Ni cô Tuệ Anh buột miệng hỏi: "Như thế nào là tự cứu lấy mình?"

Tất cả mọi người nghe vậy cũng mơ màng.

Cẩu Phú Quý ở một bên gãi đầu, hỏi Vật Tương Vong: "Cậu biết thiếu gia nói có ý gì không?"

"Biết!" Vật Tương Vong gật đầu. Hả?

Cẩu Phú Quý mở to mắt, không tin nói: "Tôi không biết, mà cậu lại biết?"

"Nói thừa, chỉ số thông minh của tôi có thể so sánh với Einstein!"

Vật Tương Vong nói với vẻ mặt đắc ý.

Cuộc đối thoại của hai người thu hút không ít ánh mắt.

Vật Tương Vong nhướng mày, càng thêm đắc ý, ra vẻ bí mật nói: "Nếu Tề tiểu thư đồng ý gả cho thiếu gia nhà chúng ta, thì sẽ trở thành người của nhà họ Lý. Lúc đo, nhà họ Lý chúng ta có lý do để bảo vệ cô ấy!"

Lúc này, mặt Tê Tiên Nhi đỏ ửng, vệt đỏ dần lan đến tai.

Vẻ mặt nghiêm trọng của sư thái Diệt Tình dần dịu đi, gật đầu nói: "Đây là một ý hay!"

Các đệ tử phái Nga Mi thì nhìn nhau rồi gật đầu đồng ý với lời giải thích của Vật Tương Vong.


"Tiên Nhi sư muội đẹp như vậy, Lý thiếu hiệp lại khôi ngô, vô cùng xứng đôi!"

"Đúng vậy, nếu hai người có thể kết hôn, không chỉ Tiên Nhi sư muội có thể sống sót, phái Nga Mi chúng ta cũng có thể kết thân với nhà họ Lý, đúng là một mũi tên trúng hai con chim!"

"Lý thiếu hiệp, ý kiến này rất hay..."

Rất nhiều đệ tử phái Nga Mi thì thầm với nhau.

Những lời này rơi vào tai Tê Tiên Nhi khiến sắc đỏ trên mặt cô càng đậm hơn.

Mặc dù Lý Trạch Vũ đã huỷ diệt Thập Tuyệt Môn do cô thành lập, nhưng lúc đó cũng chính Lý Trạch Vũ giúp cô loại bỏ

cổ độc trong cơ thể, giúp cô không tiếp tục bị Vu giáo uy hiếp.

Có thể nói là huề nhau, nên trong lòng cô không hận Lý Trạch Vũ nhiều lắm.

Nghe thấy mọi người suy đoán, đột nhiên tim cô đập nhanh.

"Thiếu gia, không biết em nói có đúng không?" Vật Tương Vong vội vàng hỏi.

"Bốp!"


"Đúng cái đầu cậu!"

Vật Tương Vong không được Lý Trạch Vũ khen mà còn bị đánh một phát, đau đến mức nhe răng trợn mắt.

Lý Trạch Vũ liếc gã rồi tức giận nói: "Cậu đúng là đồ đầu heo không biết xấu hổ còn đòi so sánh với Einstein? Mẹ nó, cút sang một bên, đừng làm ông đây mất mặt!"

Vật Tương Vong sợ hãi trước lời uy hiếp này, chỉ có thể xấu hổ lùi về phía sau, nhưng trên mặt lại không phục!

"Tôi nói tự cứu là để cô ấy lập công chuộc tội!"

Lý Trạch Vũ chỉ Tê Tiên Nhi, nói: "Chỉ cần cô cung cấp cho chúng tôi tất cả thông tin về tàn dư của Vu giáo, giúp chúng tôi †ìm được đám tàn dư đó rồi diệt sạch, công lao này đủ để bù đắp sai lầm, đến lúc đó không ai dám nói gì cô!"

"Vẫn là thiếu gia suy nghĩ chu đáo, cách này rất hay!"

Cẩu Phú Quý vừa gật đầu vừa nhìn Vật Tương Vong bằng vẻ mặt khinh thường.

"Cậu đúng là đồ vô dụng, chỉ biết khiến thiếu gia mất mặt..."


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi