SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

“Yên tâm đi, đợi sau khi trở về tôi sẽ nghiên cứu công thức mới cho cậu, à đúng rồi, hiện tại tài chính của công ty còn thiếu không?” Dương Bách Xuyên hỏi.  

Nhắc tới vấn đề tài chính, Lưu Tích Kỳ cười đắc ý, đột nhiên anh tò mò nói: “Từ sau khi lô nguyên thạch của cậu giúp đỡ công ty vượt qua khó khăn tài chính, hiện tại đã không thiếu tiền nữa rồi, sau này Vân Kỳ chỉ có kiếm tiền chứ không thiếu tiền, tôi cũng không rõ sổ sách công ty có bao nhiêu tiền, cậu có thể quay về hỏi Lâm Hoan, cô ấy là tài vụ, cậu hỏi cô ấy là sẽ biết, có điều, tôi đoán tài sản hiện tại của tập đoàn Vân Kỳ đã vượt qua mười tỷ rồi.”  

Dương Bách Xuyên nghe xong gật đầu nói: “Mười tỷ cũng xem như tạm được, tiếp tục cố gắng.” Trong mắt của anh thì con số mười tỷ cũng không nhiều lắm, bởi vì chỉ riêng giá trị lô nguyên thạch lần trước đã chiếm mấy tỷ rồi.”  

“Mẹ kiếp, biểu cảm này của cậu là có ý gì, không có tí xúc động nào à?” Lưu Tích Kỳ buồn bực nhìn Dương Bách Xuyên.  

“Mười tỷ nhiều lắm sao? Nếu như mười tỷ đô la thì có khi tôi còn bất ngờ chút.” Dương Bách Xuyên trợn mắt nói.  

“Đại ca, ý của tôi là đô la Mỹ đó, hơn nữa còn chưa tính tới bất động sản đứng tên tập đoàn, tên nhóc nhà cậu dã tâm cũng lớn thật.” Lưu Tích Kỳ hết sức buồn bực, vốn dĩ anh còn định đắc ý trước mặt Dương Bách Xuyên, ai mà biết hiệu quả cũng không cao lắm.  

“Nói như vậy thì cũng được đó chứ, haha.” Dương Bách Xuyên toét miệng cười, cuối cùng cũng khiến Lưu Tích Kỳ thoải mái hơn chút ít.  

Thật ra, tiền bây giờ đối với Dương Bách Xuyên mà nói cũng không quá quan trọng.  

Điều anh quan tâm nhất bây giờ là thiên tài địa bảo, linh thạch hay gì đó có thể trợ giúp cho việc tu luyện, anh chỉ quan tâm tới những thứ như vậy.  

“Mười tỷ nghe thì có vẻ nhiều, nhưng Dương Bách Xuyên biết những tông môn cổ xưa kia có tài nguyên thế nào, trong lần tới Võ Đang, lúc nói chuyện với đám Thiên Tuyệt, Dương Bách Xuyên hiểu rõ, cả tám tông môn cổ xưa của Trung Hoa đều có thế lực tài chính ở thế tục, hơn nữa còn là tập đoàn quốc tế.  

Vì thế nghe tới con số chục tỷ của Lưu Tích Kỳ, anh cũng không có gì lấy làm ngạc nhiên cả.  

Chỉ sau khi biết được thế lực và tài nguyên của những giáo phái cổ xưa đó ở thế giới thế tục, Dương Bách Xuyên mới quyết định nghiên cứu sản phẩm mới cho Lưu Tích Kỳ, để cậu ta tiếp tục mở rộng…  

Lưu Tích Kỳ nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của Dương Bách Xuyên, anh không nhịn được hỏi: “Tên nhóc kia, cậu khai thật đi, có phải trong tay cậu còn có cách kiếm tiền khác không, sao tôi lại phát hiện, cậu nghe mười tỷ đô la lại giống như nghe một trăm tệ vậy?”  

Cậu có biết Vân Kỳ được như ngày hôm nay, anh em chúng tôi phải bỏ ra bao nhiêu tiền không? Hì hì, không phải chém gió với cậu chứ hiện tại, cho dù là quan chức cấp tỉnh thì tôi cũng có thể ngồi chung đấy…”  

Nhìn bộ dạng đắc chí của Lưu Tích Kỳ, Dương Bách Xuyên sợ anh tự kiêu, vì thế anh quyết định k1ch thích cậu ta một chút.  

Dương Bách Xuyên cười nói: “Cậu rất hài lòng?”  

Lưu Tích Kỳ nhún vai, vẻ mặt khoe khoang: “Lẽ nào không nên đắc chí sao? Haha?”  

“Ừ, chỉ trong một năm ngắn ngủi đã có thể đưa công ty trở thành tập đoàn, thành công vươn xa toàn quốc, quả thật là nên tự hào, có điều lần này tôi ra ngoài cũng mở mang thêm được chút kiến thức, cậu có muốn nghe không?” Dương Bách Xuyên mỉm cười nói.  

Lưu Tích Kỳ nhấp một ngụm trà rồi đáp: “Nói nghe thử xem.”  

“Được, tôi nói cho cậu nghe nhé giám đốc Lưu, nhưng mà cậu phải ngồi thẳng người lên, tôi sợ cậu rơi xuống đất.” Dương Bách Xuyên vừa cười vừa nói.  

“Lượn đi, nói thì nói nhanh lên, lát nữa còn phải đi ăn cơm, ăn cơm xong tôi còn có việc.” Lưu Tích Kỳ cười mắng.  

Dương Bách Xuyên chế giễu: “Lần này tôi tới Võ Đang, là tông môn cổ xưa Võ Đang, không phải là cái khu du lịch Võ Đang mà cậu biết đâu, đó là một trong tám tông môn lớn cổ xưa của Trung Hoa, hơn nữa còn là tông môn kém nhất.”   

Cậu biết không, phòng khách của Võ Đang được làm bằng gỗ tử đàn, cả một tòa cung điện, khoan hãy nói về vấn đề này, vì đó là lịch sử lưu truyền của người ta.  

Để tôi nói cho cậu biết thế lực của Võ Đang trong thế tục, hầu như mỗi một tông môn cổ xưa đều có công ty giống Vân Kỳ, có điều, của bọn họ không phải công ty mà là tư bản tài chính, biết thế nào là tư bản không?”  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi