SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Đinh Thiền gật đầu theo bản năng: “Đúng đúng đúng, giao đồ vật trong tay ra, tao miễn cho mày tội chết.”  

“Hahaha, được thôi, tặng cho mày.” Chữ cuối cùng vừa thốt lên, Dương Bách Xuyên bước lên một bước, nháy mắt đã xuất hiện bên cạnh Đinh Thiền, giơ tay thi triển Chấn Thiên Chưởng, vỗ xuống đầu hắn ta.

Sau khi tu vi của Dương Bách Xuyên đạt đến Trúc Cơ kỳ tầng bốn, năng lượng trong cơ thể không có chỗ xả, vừa hay có thể lấy Đinh Thiền thử nghiệm.  

Chấn Thiên chưởng là chưởng mạnh nhất, bởi vì tu vi tăng nên uy lực đã khác xưa.  

Kình phong lớn hơn bình thường không biết bao nhiêu lần.  

Ánh mắt Đinh Thiền đanh lại, nhìn Dương Bách Xuyên giáng một chưởng xuống.  

Hắn ta hừ lạnh đỡ chiêu, cho rằng Dương Bách Xuyên không thể sánh bằng đệ tử của tông môn lớn như mình.  

Trước khi đến Trung Quốc, Đinh Thiền đã điều tra thân phận gia thế của Dương Bách Xuyên, biết Dương Bách Xuyên chỉ là một kẻ không có chống lưng, tám tông môn lâu đời lớn nhất Trung Quốc không có quan hệ mật thiết với anh.  

Đương nhiên những thông tin này phần lớn là Nguyên Thần Tử phái Thanh Thành cung cấp.  

Đinh Thiền có tự phụ không? Tất nhiên là có, điều này liên quan đến xuất thân của hắn ta và cả thân phận một trong Thập Đại Yêu Nghiệt.  

Mặc dù tu vi của Dương Bách Xuyên tăng vọt, nhưng vẫn nằm trong phạm vi Đinh Thiền có thể chống đỡ.  

Dùng chưởng đỡ chưởng, đây là phong cách của người xuất thân từ tông môn lớn.  

Đinh Thiền chắc chắn sẽ cứng đối cứng với Dương Bách Xuyên.  

Nhưng kết quả thật thê thảm.  

Bộp!  

Rắc!  

"Phụt!"   

Lần này người bị gãy xương đổi thành Đinh Thiền.  

Sau khi dùng một chưởng đỡ đòn, Đinh Thiền bị gãy xương cánh tay, đồng thời hộc máu vì bị chân khí mạnh mẽ của Dương Bách Xuyên nghiền ép, cơ thể bay ngược ra ngoài.  

Rầm!  

Đinh Thiền văng xa hơn mười mét, rơi xuống đất phát ra âm thanh chấn động.  

Nhưng hắn ta nhanh chóng đứng dậy, nhìn Dương Bách Xuyên, lau máu ở khóe miệng. Quả thật Đinh Thiền rất sốc, cũng biết là mình đã sơ suất. Xét về tu vi chân khí, Đinh Thiền biết trong hiệp đấu này Dương Bách Xuyên mạnh hơn mình nhiều. Với thực lực này, e là cho dù hôm nay tên ngụy quân tử Thanh Thành xếp hạng tám ở đây cũng không đỡ được.  

Sốc thì sốc, song Đinh Thiền vẫn có cách đối phó. Bởi vì vừa rồi hắn ta không sử dụng thần binh khôi giáp trên người, trên hết là hắn ta vẫn chưa sử dụng tuyệt chiêu.  

Nếu sử dụng thần binh khôi giáp để phòng thủ thì có thể giảm sát thương công kích của Dương Bách Xuyên.  

Càng nghĩ như vậy, Đinh Thiền càng kiên quyết hơn. Hắn ta không cho phép mình thua một tên vô danh tiểu tốt, Thập Đại Yêu Nghiệt do luận đạo Tiên Thiên xếp hạng không phải hư danh.  

"Dương Bách Xuyên, hôm nay mày chết chắc." Đinh Thiền đầu tóc bù xù, miệng vương vết máu, sắc mặt u ám đáng sợ, không còn dáng vẻ phóng khoáng ngạo mạn như trước.  

"Tao chết hay không thì không biết, nhưng hôm nay mày nhất định phải chết. Bình sinh tao ghét nhất, hận nhất là có kẻ lợi dụng người thân bạn bè của tao để uy hiếp tao. Mà một võ cổ giả ngoại quốc như mày không chỉ làm vậy, mà còn phá vỡ giao ước giữa võ cổ giả Trung Quốc và nước ngoài, thậm chí cả quy tắc giới võ cổ: trả thù không liên lụy tới người thân bạn bè. Chỉ với điều này, hôm nay tao cũng phải giết mày."  

Dương Bách Xuyên cũng trở nên hung ác. Bây giờ anh không sợ Đinh Thiền, một kích vừa nãy đã thể hiện rõ thể chất Ngũ Hành linh căn có thể chứa nhiều chân khí hơn người khác.  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi