SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Đương nhiên về linh dược, anh đã lấy được từ trong tay Thiên Tuyệt ở Võ Đang, tất cả đều trồng ở không gian bình Càn Khôn, càng ngày càng tích lũy, anh tin chúng sẽ nhanh chóng trưởng thành, linh khí trong không gian bình Càn Khôn cũng nồng đậm hơn bên ngoài nhiều, thích hợp cho linh dược sinh trưởng.  

Sau khi đặt Đại Pháp Khôi Lỗi riêng ra và phân loại các vật phẩm xong, Dương Bách Xuyên đứng dậy đi về phía vách tường, đưa tay ấn vào một cái ám cách.  

Sau khi vang lên tiếng ầm ầm, trên vách tường xuất hiện một cái cửa ám cách.  

Bên trong lộ ra một thanh kiếm cổ đen kịt.  

Thanh kiếm này chính là kiếm Đồ Long mà trước đó anh lấy được từ tiên nữ của Đàm Giao Long Cốt, vẫn bởi vì thu không được vào bình Càn Khôn nên không sử dụng được.  

Hiện tại Dương Bách Xuyên chuẩn bị dùng phương pháp huyết tế để tế luyện thử xem có thể luyện hóa sử dụng không.  

Kiếm Đồ Long chính là pháp khí phẩm cấp gì đó, ngay cả sư phụ Vân Thiên Tà cũng nhìn không ra.

Cũng không biết Kiếm Đồ Long có thể tế luyện được không?  

Dù sao Dương Bách Xuyên cũng phải thử xem, lần này anh đã bị ép đến góc tường rồi.  

Bề ngoài nhìn như thoải mái không có chuyện gì, nội tâm thật ra rất lo lắng.  

Thần Tông và Thanh Thành đều là tông môn cổ xưa, những tông môn cổ xưa này tồn tại rất nhiều võ cổ giả Tiên Thiên.  

Quan trọng hơn là thời điểm giế t chết Đinh Thiền, Đinh Thiền đã uy hiếp anh, nói Thần Tông có Tiên Thiên tầng chín tồn tại, đây mới là chuyện Dương Bách Xuyên lo lắng.  

Tu hành càng đến giai đoạn sau, càng phân biệt rõ ràng, võ cổ giả Tiên Thiên tầng một nhất trọng thiên, tu chân cũng như thế.  

Bây giờ anh mới là Trúc Cơ kỳ tầng bốn, dùng hết sức tất cả các thủ đoạn ra cũng chỉ có thể chiến đấu với Tiên Thiên tầng bảy.  

Nhưng gặp phải Tiên Thiên tầng tám, chín thì phải thay đổi cách ứng đối thế nào đây?  

Cho nên, trong đầu Dương Bách Xuyên chỉ có một ý nghĩ, nghĩ hết mọi cách tăng sức chiến đấu của mình lên.  

Kiếm Đồ Long có thể tế luyện cho mình sử dụng, lúc đó chắc sẽ khả quan hơn.  

Hôm nay sắp xếp lại thu hoạch, cũng để gia tăng thực lực cho đệ tử Vân Môn.  

Anh không thể suốt ngày ở nhà mà không đi ra ngoài, những người khác càng phải như vậy.  

Mặc dù có Tửu Tiên lão đầu có khả năng vượt qua Tiên Thiên bảo vệ ở tổng bộ Vân Môn, nhưng Dương Bách Xuyên không thể trông cậy vào Tửu Tiên lão đầu điên điên khùng khùng cả đời được?  

Chỉ có không ngừng cố gắng tăng tu vi của mình mới là vương đạo.  

Thợ rèn sắt cũng cần có sự cứng rắn của bản thân  

Đạo lý này ai cũng hiểu.  

Anh nhỏ một giọt tinh huyết xuống Kiếm Đồ Long đang cầm trong tay, vận chuyển chân hỏa lên và bắt đầu tế luyện.  

Giống như lần đầu tiên lấy máu thử, Kiếm Đồ Long vẫn không hấp thu tinh huyết vào.  

Điều này lòng Dương Bách Xuyên lập tức trầm xuống.  

Nhưng đồng thời cũng kích phát tính tình bực bội của anh.  

“Ông đây không tin tế luyện không thay đổi được mày.” Anh nói thầm một câu, sau đó gia tăng uy lực chân hỏa, tiếp tục luyện hóa.  

Dương Bách Xuyên phát cáu nên làm chuyện ngu ngốc rồi, nhất quyết sống chết với Kiếm Đồ Long.  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi