SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Triệu Nam từ Luyện Khí kỳ tầng bốn bước vào Trúc Cơ tầng một, hiệu quả rất rõ ràng.  

Mà Lục Tuyết Hi càng kh ủng bố hơn, một viên Tam Chuyển Kim Đan đã khiến cô trực tiếp từ Trúc Cơ kỳ tầng một tăng tới Trúc Cơ tầng chín.  

Thật sự là làm cho Dương Bách Xuyên hâm mộ.  

Đương nhiên nguyên nhân trong đó không chỉ có công hiệu của Tam Chuyển Kim Đan.  

Nguyên nhân chính là do bản thân Lục Tuyết Hi trước đó đã là tu vi Kim Đan kỳ, có cảnh giới Kim Đan bày ra, đối với cô, chỉ có đủ linh khí là có thể cưỡi cung tên trở về tu vi đỉnh phong.  

Hơn nữa, bản thân Tam Chuyển Kim Đan chính là đan dược cao cấp, là dùng Cỏ Cửu Chuyển Hồn Hoàn để luyện chế thành, đối với Lục Tuyết Hi sẽ có hiệu quả rõ ràng nhất.  

Chủ yếu Lục Tuyết Hi là linh căn đơn hệ, tu luyện đương nhiên rất nhanh.  

Đi so sánh người với người sẽ khiến người ta tức chết mất.  

Dương Bách Xuyên ngẫm lại mình là linh căn ngũ hành, việc tu luyện so với người khác chậm hơn gấp mấy lần, một viên Tam Chuyển Kim Đan mới thăng cấp ba tiểu cảnh giới.  

Lục Tuyết Hi tăng trực tiếp chín tiểu cảnh giới, thiếu một bước là có thể trở thành Kim Đan, thật là hâm mộ.  

Mà Triệu Nam cũng vượt qua một đại cảnh giới.  

Hiện tại Dương Bách Xuyên vô cùng chờ mong chị em Kiều Phúc, Ngô Mặc Thu, Ngô Mặc Hạ tu luyện, không biết ba người bọn họ sau khi dùng Tam Chuyển Kim Đan có thể đạt được hiệu quả gì.  

Còn có tam đồ đệ Võ Kiếm này.  

Đáng tiếc. Cỏ Cửu Chuyển Hoàn Hồn ở chỗ Tam Diệp, Tam Hoa đều không còn, anh trồng ba hạt giống Cỏ Cửu Chuyển Hoàn Hồn trong bình Càn Khôn Bình còn không biết thời gian nào mới có thể mọc ra.  

Nếu không, có đủ Tam Chuyển Kim Đan, Dương Bách Xuyên đều có thể làm cho tất cả mọi người của Vân Môn bước vào Trúc Cơ kỳ, sánh vai với võ cổ giả Tiên Thiên, đến lúc đó, tổng thể Vân Môn mới có thể so sánh với những tông môn cổ xưa kia.  

“Vẫn cần cố gắng hơn nhiều rồi~”  

Lúc Triệu Nam và Lục Tuyết Hi rời đi, Dương Bách Xuyên tự nhủ.  

Lục Tuyết Hi có tu vi Trúc Cơ tầng chín trong người, hơn nữa bản thân Triệu Nam cũng bước vào Trúc Cơ kỳ tầng một, Dương Bách Xuyên cuối cùng cũng có thể yên tâm để bọn họ đi ra ngoài Cố Đô.  

Trong mấy người phụ nữ, Triệu Nam và Độc Cô Vô Tình xem như đã thành công đạt Trúc Cơ.  

Còn lại mấy người, Dương Bách Xuyên đương nhiên sẽ nghĩ cách, hiện tại tính ra chỉ thiếu một  u Dương Ngọc Thanh và Bộ Thanh Mai là chưa có tu vi gì.  

u Dương Ngọc Thanh còn dễ nói, đến tổng bộ Vân Môn đã thành công cảm nhận được linh khí trời đất dưới sự trợ giúp của mọi người.  

Duy chỉ có Bộ Thanh Mai vừa mới đến Vân Môn, hiện tại vẫn còn ngây ngốc.  

Sau khi Dương Bách Xuyên trở lại phòng khách, anh dặn dò mấy người em gái Dương San San và Khưu Vân, Ninh Kha, bảo các cô giảng cho Bộ Thanh Mai một chút kiến thức về tu luyện trước, sau đó anh sẽ giúp Bộ Thanh Mai dẫn khí.  

Ngay khi mọi người đang phổ cập kiến thức thực tế cho Bộ Thanh Mai, ngoài cửa có tiếng còi xe vang lên.  

Ba đồ đệ và Kiều Phúc đều đang bế quan, Dương Bách Xuyên tự mình ra cửa xem là ai đến.  

Vừa đi ra ngoài thì nhìn thấy một ông già khoảng sáu mươi tuổi, mặc đường trang, hình như quen biết Dương Bách Xuyên, sau khi xuống xe nhìn Dương Bách Xuyên hỏi: “Xin hỏi các hạ chính là Dương Bách Xuyên tiên sinh?”  

“Là tôi, ngài là?” Dương Bách Xuyên nghi hoặc, anh chưa từng gặp qua người này.  

“Lão hạ là Độc Cô Văn, chính là chú hai của Độc Cô Vô Tình, hôm nay đặc biệt đến bái lạy Dương tiên sinh.”

Dương Bách Xuyên không ngờ nhà họ Độc Cô lại có người tới, hơn nữa còn là chú hai của Độc Cô Vô Tình tới.  

Cũng không biết là thân dòng chính hay là chi thứ?  

Trong lòng nghĩ vậy, Dương Bách Xuyên vội vàng ôm quyền nói: “Thì ra là Độc Cô tiên sinh, mau mời vào.”  

“Tiên sinh, mời ~” 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi