SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Thật ra cô ấy không biết đây chính là khí tức tự nhiên đặc biệt mà tu chân giả sau khi cảm ngộ được trời đất, đích thật ở trong mắt người bình thường rất có sự hấp dẫn.  

Lẽ ra ngôi sao lớn như cô ấy sẽ không tùy tiện đồng ý đi ăn cơm với người khác, nhưng đối với lời đề mời khách bữa cơm của Dương Bách Xuyên, cô ấy lại thật sự không muốn từ chối, chỉ mỉm cười nói: “Nếu cậu đã tới đảo Hồng Kông, làm chủ nhà, chị Mai cũng không có lý do gì để cậu mời khách. Như vậy đi, ngày mai cậu đến nhà tôi ăn cơm, đúng lúc ngày mai Jack cũng đi công tác về, hai người các cậu là bạn học, đến lúc đó cũng xoi như tụ họp vậy. Đúng rồi, số điện thoại lần trước để lại cho cậu, cậu có giữ lại không?”  

Sắc mặt Dương Bách Xuyên xấu hổ đỏ lên xấu hổ, lần trước Bê Đê và chị Mai để lại số điện thoại cho anh, anh thật sự quên lưu lại trong điện thoại rồi, càng biết Jack trong miệng cô ấy chính là một cái tên khác của Bê Đê.  

Chị Mai nhìn bộ dáng xấu hổ của Dương Bách Xuyên liền biết anh không có lưu số điện thoại của mình, trong lòng có chút cạn lời. Nếu cô ấy là bất cứ chàng trai nào khác, e là cô sẽ lưu lại số điện thoại của mình ngay lập tức, nhưng Dương Bách Xuyên lại ngoại lệ.  

“Đọc số điện thoại của cậu, tôi sẽ nhá máy cho cậu, ngày mai có số điện thoại để liên lạc.” Chị Mai trợn trắng mắt nói với Dương Bách Xuyên.  

Dương Bách Xuyên vội vàng lấy điện thoại di động của mình ra, đọc số điện thoại di động cho chị Mai, sau khi cô ấy nhá máy thì cúp ngay, lần này hai người đều để lại số điện thoại cho nhau.  

Cũng chính vào lúc này, Tô Cẩn đột nhiên đi tới nói: “Oa, chị Mai, thì ra chị và anh Xuyên quen biết sao?”  

Chị Mai mỉm cười nói: “Chị đã từng đến Cố Đô và quen biết cậu Dương đây, nhóc Cẩn à, cậu Dương chính là khách quý tối nay em mời ư?”  

“Đúng vậy, hì hì ~” Tô Cẩn không nói với bất kỳ ai về thân phận của Dương Bách Xuyên, trong số các ngôi sao lớn mời tới tối nay cũng chỉ có chị Mai là hạng nhất, bởi vì gia tộc nhà họ Tô và chị Mai là quan hệ nhiều đời, từ nhỏ cũng quen thuộc với chị Mai.  

Sau khi ba người cùng nhau tán gẫu vài câu, chị Mai liền rời đi, cô ấy là nhân vật của công chúng, không thích hợp ở trong tình huống này quá lâu, đêm nay tới đây cũng là vì hoàn toàn không chịu nổi sự cầu xin của Tô Cẩn.  

Sau khi tiễn chị Mai đi, Dương Bách Xuyên cười hỏi Tô Cẩn: “Có thể nói cho anh biết về chị Mai không?”  

“Ha ha, anh Xuyên, anh thích chị Mai à?” Tô Cẩn nghịch ngợm nói.  

“Khụ khụ, anh chỉ tò mò thân phận của chị Mai thôi, chỉ biết cô ấy là người ở đảo Hồng Kông.” Dương Bách Xuyên lừa gạt một câu.  

“Thích thì nói thích, chuyện này có gì phải ngượng ngùng chứ, người thích chị Mai có rất nhiều, nhưng, mỗi người các anh đều tốn công vô ích thôi.” Tô Cẩn xấu xa cười nói.  

Dương Bách Xuyên bất giác hỏi: “Chẳng lẽ chị Mai đã kết hôn? Hay có bạn trai rồi? Anh nghe nói hình như cô ấy chưa kết hôn mà, càng không có scandal bạn trai gì mà~”  

“Ha ha, anh Vân, anh còn nói không thích chị Mai, xem anh khẩn trương chưa kìa, nói thật cho anh biết, từ nhỏ chị Mai đã thích một ngôi sao, đáng tiếc vị đại minh tinh này mất sớm...” Tô Cẩn rất gian xảo nói với Dương Bách Xuyên về chị Mai.  

Dương Bách Xuyên nghe xong mới biết được, thì ra lúc chị Mai còn đang đi học đã quen biết, hơn nữa còn thầm mến “Trương Quả Vinh” rất nổi tiếng, sau này “Trương Quả Vinh” mất sớm, chị Mai đã thề cuộc đời này sẽ không lấy ai.  

Điểm này làm cho Dương Bách Xuyên cảm thấy vô cùng kỳ quái, một sự thầm mến thôi mà, có cần cả đời không lập gia đình không?  

Nhưng đây là chuyện của người khác, nói cũng không quản được, anh cũng chỉ tò mò hỏi một chút.  

Ngay lúc Dương Bách Xuyên và Tô Cẩn nói chuyện phiếm, điện thoại của Dương Bách Xuyên vang lên, là Viên Kim Phượng gọi tới, anh đi qua một bên nhận điện thoại, Dương Bách Xuyên còn cười nói: “Làm sao vậy, mới đó đã nhớ em rồi à?”  

Ai ngờ đầu dây bên kia lại truyền tới tiếng khóc của Viên Kim Phượng.  

Lần này Dương Bách Xuyên hoảng sợ, vội vàng hỏi cô đã xảy ra chuyện gì. 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi