SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Dương Bách Xuyên nuốt nước bọt, hít sâu một hơi. Anh cảm thấy là một người bạn, anh cần phải cứu vớt Bê Đê, không thể để đối phương sa ngã.  

Anh tưởng tượng sau này Bê Đê biến thành dáng vẻ con gái, lập tức đổ mồ hôi lạnh.  

Anh nghiêm túc nhìn Bê Đê và nói: "Bê Đê này, cậu nói thật cho tôi biết có phải cậu bất lực ở phương diện kia của đàn ông không? Nếu thật sự là thế thì anh đây chữa trị cho cậu. Tôi đảm bảo có thể giúp cậu sung mãn trở lại, cậu tuyệt đối đừng nghĩ quẩn."  

Dương Bách Xuyên nói xong, đợi Bê Đê trả lời. Nào ngờ câu trả lời của Bê Đê lại đổi mới thế giới quan, nhân sinh quan của Dương Bách Xuyên.

Dương Bách Xuyên vốn muốn cứu vớt Bê Đê, nhưng không ngờ Bê Đê lại nói tiếp mấy câu làm cho anh mở rộng tầm mắt, đồng thời bỏ qua ý định khuyên nhủ trong đầu anh.  

Trong đầu chỉ có một câu nói, thằng nhóc này không cứu được rồi.  

Chỉ nghe Bê Đê nhỏ giọng nói nhỏ: “Tôi á, từ nhỏ đã sống trong đám phụ nữ mà trưởng thành, khó tránh khỏi dính một chút hơi thở của phụ nữ và thói quen, từ lúc học trung học cơ sở tôi còn vì bị người ta gọi là bê đê mà đánh nhau.  

Thế nhưng không có ích gì, miệng ở trên người người ta, tôi cũng quản không được, về sau dần dần lại thành thói quen. Đến thời trung học, một ngày không nghe được người khác gọi ta vài lần bê đê gì đó, cả người tôi sẽ không được tự nhiên.  

Sau khi học đại học, cuối cùng tôi phát hiện ra thực sự làm một cô gái rất tốt, có thể được các chàng trai yêu mến, mời đi ăn tối và xem phim, hẹn hò cuối tuần, chơi trò mờ ám,... chỉ có các cô gái mới có những đặc quyền này.  

Sau khi tốt nghiệp, tôi lại có duyên vào giới giải trí, tôi càng phát hiện các cô gái ở trong giới này mới có thể lăn lộn và được ăn sung mặc sướng~”  

Nói đến đây, Bê Đê dừng lại một chút rồi tiếp tục nói: “Nhóc Xuyên, cậu có biết không, tôi á, từ nhỏ đã có một ước mơ làm ngôi sao, lần này đưa ra quyết định này tôi biết sẽ có rất nhiều người không thấu hiểu, nhưng tôi có cách sống và lý tưởng của mình, tôi thích làm con gái, cho nên trong lòng tôi không có tật xấu, chờ phẫu thuật thành công, chị Mai cũng đều đồng ý với tôi, chị ấy sẽ giúp ta bước vào giới giải trí, đây là cơ hội để tôi thực hiện ước mơ của mình.  

Quan trọng hơn là, sau này tôi có thể đường hoàng làm con gái, cũng sẽ không còn ai gọi tôi là Bê Đê nữa, người ta nhìn thấy tôi đều sẽ gọi tôi một tiếng mỹ nữ, mỗi lần nghĩ đến những thứ này, tôi đều hận không thể lập tức biến thành con gái.  

Cho nên á~ Nhóc Xuyên, cậu phải chúc phúc cho tôi, hơn nữa, sau này không được cười nhạo tôi. Chờ sau khi tôi phẫu thuật thành công, sau này tôi có thể kết hôn sinh con, đây là một chuyện tốt đẹp cỡ nào chứ. Tôi á, bây giờ tôi rất cảm ơn thời đại này, đã để tôi sinh ra ở một thời đại có thể quyết định vận mệnh của mình, hì hì, cậu nói xem đây có phải là chuyện tốt với tôi không?  

Nếu tôi không thay đổi bản thân mình, cậu nghĩ với tính cách ẻo lả của tôi, sẽ có một cô gái thích tôi sao? Rõ ràng là không thể, cho nên đi Thái Lan mới là lối thoát của tôi...”  

Bê Đê nói xong chí hướng của mình.  

Thế nhưng Dương Bách Xuyên lại hoàn toàn hóa đá, trong lòng anh chỉ có một câu, thế giới này điên rồi, hay là Bê Đê không thể cứu được nữa?  

Nhưng chính Bê Đê đã nói, mỗi người đều có cách sống của riêng mình, anh cũng không thể đi can thiệp vào chuyện người ta. Hơn nữa, trong giọng nói của Bê Đê, Dương Bách Xuyên nghe được tên nhóc Bê Đê này thật sự muốn làm con gái.  

Thế nhưng luôn cảm giác trong lòng khó chịu, anh vẫn muốn mở miệng khuyên nhủ Bê Đê.  

Lúc này trong xuất hiện giọng nói của sư phụ Vân Thiên Tà: “Thằng nhóc thối, mỗi người đều có lý lẽ của riêng mình, con muốn gượng ép ngược lại cũng không phải chuyện tốt. Nếu cái tên ẻo lả này muốn làm con gái, con cũng không nên khuyên cậu ta, khụ khụ, ở chỗ vi sư có một bộ công pháp âm dương, thích hợp cho người đồng tính tu luyện. Nếu cậu ta là bạn học của con, nước màu mỡ không chảy ra ngoài cánh đồng, con đưa công pháp âm dương cho cậu ta, nói không chừng ngày sau có thể cho con một bất ngờ lớn.”  

Nghe sư phụ nói xong, Dương Bách Xuyên theo bản năng ở đáy lòng nói: “Quỳ Hoa Bảo Điển?”  

“Quỳ Hoa Bảo Điển gì chứ, vi sư nói là “ m Dương Công”, chính là để cho người đồng tính tu luyện. Ở mấy vạn năm trước, một thái giám tuyệt thế ở Tu Chân Giới đã sáng chế ra cái này, nhưng là công pháp vô thượng chân chính, chỉ tiếc đàn ông bình thường ai rảnh rỗi đi tu luyện thứ này chứ?  

Năm đó, thái giám tuyệt thế kia chính là nhân vật oai phong một cõi trong Tu Chân Giới, nhưng hắn đã giết chết một vị đệ tử của người bạn thân của vi sư, vi sư được mời đi giết hắn. Kết quả trận chiến này đánh suốt mười năm, hai người ta và người bạn thân liên thủ cũng phải trả cái giá đắt mới có thể giết chết vị thái giám tuyệt thế kia, công pháp cũng do lấy được từ trên người hắn.  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi