SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Anh ta hít sâu một hơi, đen mặt nhìn Dương Bách Xuyên, nói: “Chỉ dựa vào tốc độ phi kiếm thì nói được gì chứ, so chiêu đi!”  

Thua một ván, Chiêm Khánh Nhân muốn lấy lại thể diện về thực lực.  

“Tôi sợ anh chắc.” Nói thật, đúng là Dương Bách Xuyên muốn so chiêu Chiêm Khánh Nhân, xem xem cân nhắc xem vị yêu nghiệt Côn Luân này mạnh bao nhiêu, cũng thử xem thực lực của mình bây giờ như thế nào.  

Tu luyện tới Trúc Cơ kỳ tầng chín, anh có thể giết chết Tiên Thiên tầng chín sơ cấp, với Tiên Thiên tầng chín trung cấp cũng không đến mức cực hạn, mà Chiêm Khánh Nhân vừa đúng là đối tượng thích hợp.  

Trong mắt Dương Bách Xuyên, đừng nhìn Chiêm Khánh Nhân là Tiên Thiên tầng chín trung cấp, còn anh có thể so với Tiên Thiên cửu tầng sơ cấp, hai người chênh lệch nửa cấp, nhưng đúng là Dương Bách Xuyên không sợ Chiêm Khánh Nhân.  

Nếu Chiêm Khánh Nhân đã yêu cầu so chiêu, anh cầu còn không được, dù trên danh nghĩa là luận bàn nhưng cũng có nghĩa là sinh tử chiến.  

Hơn nữa sau khi đến đây, Dương Bách Xuyên không phát hiện ra bóng dáng Tửu Tiên lão đầu, dù sao cũng không có ở đây, đánh nhau với Chiêm Khánh Nhân trước rồi nói sau.  

Có thể so chiêu với các thiên tài trong giới võ cổ thời nay là một cơ hội tốt để mài giũa.  

Sau một khắc, Chiêm Khánh Nhân cười lạnh, bước lên một bước, tung quyền về phía Dương Bách Xuyên.  

“Hừ!”  

Dương Bách Xuyên hừ lạnh một tiếng, cũng nâng nắm đấm lên.  

“Ầm!”  

Một tiếng ầm vang lên.  

Hai người lùi ba bước, mắt hai bên sáng lên.  

Chiêm Khánh Nhân nhìn Dương Bách Xuyên đầy chiến ý, qua đòn tấn công thăm dò vừa rồi, anh ta phát hiện trong cơ thể Dương Bách Xuyên không chỉ có chân nguyên hùng hậu, sức mạnh cơ thể của cậu ta cũng không hề thua kém mình, thậm chí còn mạnh hơn một chút.  

Cơ thể của Chiêm Khánh Nhân đã được rèn luyện trong bồn thuốc từ năm ba tuổi, từ trước đến nay anh ta khá tự tin về cơ thể mình, nhưng hôm nay gặp được Dương Bách Xuyên, điều này khiến cho trong lòng anh ta có một cảm giác gặp kỳ phùng địch thủ.  

Chiêm Khánh Nhân lập tức hét lên, lại nâng nắm đấm lên, trong lòng muốn xem xem cơ thể ai mạnh hơn, từ nhỏ anh đã rèn luyện cơ thể trong bồn thuốc, đúng là không sợ ai, càng không thua ai về sức mạnh cơ thể.  

Trong lòng Dương Bách Xuyên cũng kinh ngạc, lúc này cơ thể anh là Kim Cương Nhục Thể, cứng đối cứng với Chiếm Khánh Nhân mới phát hiện sức mạnh cơ thể của anh ta cũng không thua gì anh.  

Trong lòng thầm nghĩ: “Đúng là đã xem thường tiểu tử này, xem ra nội tình của tông môn cổ xưa không đơn giản như trong tưởng tượng, cứ ngỡ Kim Cương Nhục Thể của mình và Càn Khôn Tôi Thể Quyết là công pháp mạnh nhất thế gian.  

Không ngờ Chiêm Khánh Nhân là một nhân vật nổi bật trong giới võ cổ cũng có sức mạnh cơ thể mạnh như anh.  

Dương Bách Xuyên không biết là từ nhỏ Chiêm Khánh Nhân người ta đã luyện dược tắm, mà thời gian tu luyện cơ thể của anh chỉ mới hai năm mà thôi.  

Nheo mắt lại, hai tay siết chặt, nghênh đón.  

“Ầm ầm ầm!”  

Hai người rất ăn ý với ngươi, không ai dùng sức mạnh chân khí, hai người đều đấu bằng sức mạnh cơ thể. 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi