SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Sau một tiếng vang vô cùng chói tai, tròng mắt mấy người Mộc Đạo Nhiên suýt nữa đã rơi xuống đất.  

Phía những người bên ngoài cũng vang lên những tiếng thổn thức.  

Dương Bách Xuyên thì lại đang thầm sung sướng trong lòng: “Xương tay dung hợp được quả nhiên không tầm thường. Bây giờ ông đây muốn đưa bốn lão bất tử các ông lên Tây Thiên hết.”

Trong mắt tất cả mọi người, bỗng dưng Dương Bách Xuyên bóp nát bùa Kiếm Khí của Hàn Cửu Lâm.  

Tình huống gì đây?  

Bùa Kiếm Khí do cường giả Hư Cảnh luyện chế, chẳng lẽ còn có thể là hàng giả hay sao?  

Bị Dương Bách Xuyên tay không nhẹ nhàng bóp nát?  

Hiển nhiên bùa Kiếm Khí của Hàn Cửu Lâm không thể nào là hàng giả, mà là Dương Bách Xuyên bi3n thái quá mức.  

Ngay cả Lăng Hư Tử và Diệu Âm sư thái, Vô Ưu lão hòa thượng lão hòa thượng đều âm thầm hít vào một hơi. Tay không bắt lấy bùa Kiếm Khí do cường giả Hư Cảnh hạ, trong ba người bọn họ cũng không có ai dám làm như vậy, huống chi là trực tiếp bóp nát?

Đây là thực lực bi3n thái cỡ nào chứ?  

Chấn động sợ hãi nhất e rằng chỉ có bản thân Hàn Cửu Lâm, lúc Dương Bách Xuyên tay không bắt bùa Kiếm Khí của ông ta, trong lòng Hàn Cửu Lâm chỉ có một suy nghĩ, Dương Bách Xuyên chết chắc rồi.  

Nhưng không ngờ rằng người sợ hãi lại chính là ông ta, thật là giỏi, có đánh chết ông ta cũng không ngờ rằng Dương Bách Xuyên lại trực tiếp bóp nát bùa Kiếm Khí của ông ta.  

ĐM đây chính là bùa Kiếm Khí do cường giả Hư Cảnh luyện chế đấy, thứ phong ấn bên trong chính là kiếm ý của Hư Cảnh, sao có thể bị Dương Bách Xuyên trực tiếp bóp nát được?  

Đầu óc Hàn Cửu Lâm lập tức chết máy, thế giới quan của ông ta cũng sụp đổ, ngay sau đó trong lòng Hàn Cửu Lâm đã bị sợ hãi bao trùm. Tuy rằng ông ta không muốn tin, nhưng người thật việc thật, bùa Kiếm Khí của ông ta chẳng những bị Dương Bách Xuyên tay không bắt được mà còn thuận tay trực tiếp bóp nát.  

Với Hàn Cửu Lâm thì trên đời này không còn chuyện gì đáng sợ hơn chuyện này nữa, trong đầu ông ta nảy ra một suy nghĩ khó tin và không thể tưởng tượng nổi.  

Chẳng lẽ Dương Bách Xuyên đã có tu vi sánh ngang với Hư Cảnh?  

Nếu không thì tại sao anh có thể tiện tay bóp nát bùa Kiếm Khí do cường giả Hư Cảnh luyện chế?  

Toàn thân Hàn Cửu Lâm đều bị mồ hôi lạnh làm cho ướt đẫm, ông ta lập tức cảm nhận được một hơi thở truyền tới từ trên người Dương Bách Xuyên trực tiếp khóa chặt lấy ông ta. Hàn Cửu Lâm thần hồn sắp xuất ra không chút do dự lùi về, bởi vì ông ta cảm nhận được nguy cơ bỏ mạng.  

Chỗ dựa lớn nhất trên người cũng bị Dương Bách Xuyên đập tan trong nháy mắt, còn có thể ngăn cản tên yêu nghiệt bi3n thái Dương Bách Xuyên sao?  

Hàn Cửu Lâm không hề có chút lòng tin nào.  

Phản ứng của ông ta rất nhanh, đáng tiếc cuối cùng đã chậm, Dương Bách Xuyên đưa tay thành trảo, trực tiếp vồ về phía ngực ông ta.  

Bất kể là tốc độ hay hơi thở mạnh đến mức khiến người ta sợ hãi tỏa ra từ tay Dương Bách Xuyên đều khiến trong lòng Hàn Cửu Lâm sụp đổ.  

Hư Cảnh!  

Tuyệt đối là Hư Cảnh...  

Đây là tiếng hét giận dữ trong lòng suy sụp của Hàn Cửu Lâm. 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi