SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Tất cả đều có quan hệ với Bạch Trường Mi.  

Hít sâu một hơi, Dương Bách Xuyên mở hộp đá ra, nhưng chiếc hộp lại không hề nhúc nhích.  

Anh khẽ động, rót chân khí lên hộp đá.  

Ngay sau đó, ‘Rắc rắc’ một tiếng, hộp đá đã được mở ra.  

Giây tiếp theo, hộp đá phát ra một ánh sáng đen quỷ dị rất chói mắt, không phải màu đen bình thường mà có cảm giác như mặt trời.  

Đi kèm đó là một khí tức hủy diệt đất trời, Dương Bách Xuyên nhắm mắt lại theo bản năng, ngay sau đó trong đầu anh là một trận đau đớn, liền mất đi ý thức.  

…  

Không biết qua bao lâu, đợi khi Dương Bách Xuyên khôi phục ý thức lại phát hiện mình đang ở trong bóng tối vô biên.  

“Đây là đâu?”  

Anh tự lẩm bẩm.  

Bốn phía yên tĩnh đến đáng sợ, không có người trả lời anh.  

Lúc này, Dương Bách Xuyên nhận ra ở trong bóng tối là ý thức của mình, không phải cơ thể thực của anh.  

Anh giống như là một linh hồn bay vất vưởng.  

Tròn màn đêm vô tận, Dương Bách Xuyên gọi sư phụ Vân Thiên Tà như đá chìm đáy biển, kêu gào chửi bới ông trời thì vẫn vậy.  

Anh biết mình bị mắc kẹt, nhưng lại không biết mình bị mắc kẹt ở đâu?  

Nơi này chỉ có bóng tối vô tận.  

Dương Bách Xuyên bắt đầu bực bội, hoảng hốt, sợ bóng tối…  

Anh sợ mình sẽ bị kẹt mãi mãi trong bóng đêm vô tận, không cách nào thoát ra được, sau đó dần tan biến ~  

Sau đủ loại phản ứng cảm xúc, cuối cùng là chết lặng.  

Dù sao thì cũng lơ lửng trong bóng đêm vô tận.  

Nhưng trong lòng anh vẫn không ngừng hy vọng, chờ đợi một kỳ tích xảy ra.  

Anh cũng biết, nếu từ bỏ chính mình, thì anh sẽ thật sự tan biến.  

Vì thế, để tâm trí không bị sợ hãi trước bóng đêm vô tận, anh lắng nghe, bắt đầu sắp xếp đủ các loại truyền thừa tu luyện trong tâm trí của mình...  

Cảnh giới tu luyện bắt đầu từ Luyện Khí kỳ, anh từng chút từng chút lĩnh hội một lần nữa.  

Mỗi một giai đoạn nhỏ đều được nghiên cứu một cách tỉ mỉ.  

Điển tịch tu luyện mà sư phụ truyền thụ trong đầu anh, đủ các thứ hỗn tạp, những thứ nhỏ nhặt như là phân biệt linh dược v.v  

Tất cả đều được anh lướt lại một lần nữa, trước đây anh đã xem qua những thứ này, nhưng lại chưa từng tập chung nghiên cứu như hiện tại.  

Lúc này Dương Bách Xuyên phát hiện tâm mình như đang tĩnh lại.  

Rất nhiều kiến thức tu luyện v.v, ở trong bóng tối vô tận, anh ngược lại có thể lĩnh hội một cách thông suốt hơn.  

Thuật Khống Lôi, Chỉ Xích Thiên Nhai Công, Trích Tinh Thủ…  

Tất cả những gì liên quan đến tu luyện đều được ôn tập lại. 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi